Chương 65: Ma pháp sơ thành
Sáng sớm ngày hôm sau, Trương Nghi công bố kết quả c·ái c·hết của Viên Thư là t·ai n·ạn, năm tiểu đội không hoàn thành nhiệm vụ bảo vệ sẽ bị phạt, còn h·ình p·hạt ra sao thì trở lại thành sẽ có.
Cả đội quân tiếp tục tiến lên.
Hai ngày tiếp theo mọi việc diễn ra yên bình.
Đến ngày thứ ba, phát hiện manh mối khả nghi có thể là của Hung Ma.
Dấu vết dẫn tới Mê Thạch Sâm Lâm thì biến mất.
Theo suy đoán của Trương Nghi cùng với chuyện đã có nhóm sáu tên thợ săn c·hết trong Mê Thạch Sâm Lâm nên rất có khả năng hang ổ của Hung Ma tại Mê Thạch Sâm Lâm.
Mê Thạch Sâm Lâm rất rộng lớn mà Trương Nghi chỉ có trong tay một ngàn quân không thể bao vây dò xét tất cả.
Trương Nghi cho quân tách thành từng tiểu đội nhỏ, mỗi tiểu đội không cách nhau quá xa, phải nằm trong phạm vi dò xét hồn lực của nhau.
Mọi việc diễn ra khá yên bình không phát hiện được dấu vết gì đặc biệt.
Kết quả cuối ngày khi điểm binh lại thì Trương Nghi phát hiện thiếu đi một tiểu đội.
Khi tra hỏi các tiểu đội xung quanh thì mới biết, tiểu đội m·ất t·ích đi vào một hang động kiểm tra. Khi vừa vào hang thì các tiểu đội khác lập tức mất liên lạc.
Ban đầu các tiểu đội gần đó cũng không quá để ý vì hồn lực thường không thể xuyên qua lớp đất đá của hang động nên mất liên lạc tạm thời là dễ hiểu.
Đến khi trở về điểm binh thì mới phát hiện một tiểu đội m·ất t·ích.
Trương Nghi lập tức tiến tới chỗ hang động m·ất t·ích.
Kết quả là phát hiện đồ vật của tiểu đội này, trong hang có một bầy rắn độc đủ chủng loại, tu vi có cao có thấp, cũng không thiếu độc xà tu vi Luyện Linh cửu trọng.
Nhìn vào biểu hiện trước mặt không khó đoán diễn biến: tiểu đội này đi vào trong hang rắn do thám, kết quả bị lũ rắn g·iết c·hết.
Nhưng mà Trương Nghi vẫn nhíu mày không thôi, trong lòng hắn sinh ra nhiều giả thuyết nghi ngờ.
Có một điều trùng hợp là tiểu đội m·ất t·ích chính là tiểu đội bảo vệ bên trái của Tinh Niệm, lần trước chuyện Hắc Thiết Hùng cũng gần chỗ Tinh Niệm.
Nhưng nếu nói Tinh Niệm là h·ung t·hủ hoặc dính dáng đến vụ việc thì lại quá nhiều điểm vô lý.
Tinh Niệm tu vi quá thấp làm sao có thể tránh được sự giá·m s·át của binh lính xung quanh. Nếu Tinh Niệm là h·ung t·hủ vậy thì hắn canh thời gian cũng quá chính xác đi giống như là có thể nhìn thấy toàn cục tất cả.
Lại nói lúc sự việc diễn ra Tinh Niệm đều có bằng chứng ngoại phạm.
Trương Nghi cũng bị nhiều nghi ngờ mà loạn cả lên, hắn bóp bóp trán để lấy lại bình tĩnh. Sao hắn lại có thể nghi ngờ Tinh Niệm cho được? Tinh Niệm không có lý do gì để làm việc này mà cũng không có năng lực để làm.
Có lẽ là hắn có ấn tượng ban đầu không tốt về Tinh Niệm nên sau này sinh ra nhiều nghi ngờ.
Lúc này ở trong trướng bồng, Trương Nghi nghiêm giọng nói:
“Đã xác định nguyên nhân c·ái c·hết của tiểu đội số 5 thuộc đại đội số 7 là khi xông vào hang rắn độc bị rắn độc g·iết c·hết.”
“Ta đã tiêu huỷ cả hang rắn.”
“Để giữ an toàn cho mấy vị tiểu thư, công tử nên từ hôm sau mấy vị ở bên cạnh ta.”
“Tất cả có ý kiến gì không?”
Lúc này một mảnh trầm mặc không nói, hiển nhiên là không có ý kiến.
Buổi họp tiếp tục diễn ra là những báo cáo của binh linh về lần càng quét hôm nay.
Những chuyện đó đã không còn liên quan đến Tôn Kỳ. Hắn trở lại lều riêng của mình.
Hắn ngồi tĩnh toạ tìm hiểu mấy bộ ma pháp mới sưu hồn có được.
Hắn dụ một tiểu đội vào trong hang rắn sau đó kích động bầy rắn tạo cảnh hỗn loạn, khiến tiểu đội tan rã lạc trong mê cung hang động, cuối cùng bị hắn g·iết từng tên một.
Mấy tên lính này đều tu luyện một loại ma pháp hẳn là do trong quân cung cấp bắt buộc, có mấy tên còn tu thêm ma pháp khác hẳn là đồ gia truyền.
Tôn Kỳ trong tay nắm giữ gần chục bộ ma pháp.
Mấy bộ ma pháp của bọn thợ săn khá kém nhưng lại đa dạng, tu luyện Luyện Linh cửu trọng là cao nhất.
Bộ ma pháp trong q·uân đ·ội thì tốt hơn có thể tu tới Tạo Thể nhất trọng.
Bộ ma pháp của Viên Thư là tốt nhất tu luyện tới Tạo Thể tứ trọng, không hổ là con cái gia tộc lớn.
Tôn Kỳ tĩnh tâm suy tưởng cố gắng rút ra tinh tuý của mỗi bộ ma pháp bổ sung vào khung ma pháp của mình.
Sáng hôm sau bắt đầu, Trương Nghi tự mình dẫn đầu, bên cạnh hắn là mấy vị công tử, tiểu thư.
Mọi việc diễn ra suôn sẻ.
Ngày tiếp theo, một tiểu đội lọt vào bầy dã lang công kích, ba tên bị c·hết bảy tên b·ị t·hương.
Hai ngày sau đó, lại có ba tiểu đội b·ị t·hương do bầy Hoàng Ngọc Phong công kích.
Bảy ngày sau, hai tổ đội lọt vào ổ Hoả Giác Nghĩ chỉ có ba tên lính còn sống đi ra.
Một tháng sau, có manh mối của Hung Ma.
Theo dấu vết để lại thì Hung Ma rất có thể là Hắc Thiết Hùng biến dị tu vi đã đến gần Tạo Thể cảnh.
Chiến dịch vây quét do đích thân Trương Nghi tiến hành.
Kết quả là một trận đánh thảm liệt diễn ra, Hắc Thiết Hùng biến dị cuối cùng nhảy xuống vực sâu Cuồng Phong Lĩnh không biết sống c·hết.
Trương Nghi cho lính xuống dưới dò xét, thế nhưng cuồng phong quá lớn không thể xuống được.
Chiến dịch săn Hung Ma đến đây kết thúc.
Hung Ma rơi xuống vực nhiều khả năng đ·ã c·hết.
Một ngàn binh lính thì t·ử v·ong bốn mươi hai tên, b·ị t·hương hai trăm tên.
Nhưng quan trọng hơn là Viên gia công tử Viên Thư bị c·hết.
Trương Nghi biết khi trở về hắn sẽ bị trách phạt nhưng cũng không thể làm gì.
Khi đội quân nhổ trại về thành thì Kim Thiên Lãnh quay lại hỏi Tôn Kỳ:
“Mặc dù Hung Ma đ·ã c·hết nhưng bên trong sơn mạch nguy hiểm, ta thấy rèn luyện như vậy đã đủ hay là Tinh Niệm huynh cùng về với chúng ta. Đợi tu vi cao lại vào đây rèn luyện.”
Trương Nghi quay nhìn Tinh Niệm chăm chú, hắn không hiểu vì sao mà trong lòng hắn vẫn có nghi ngờ Tinh Niệm mặc dù mọi chứng cứ đều nói không.
Tôn Kỳ nghĩ nghĩ sau đó gật đầu:
“Ta theo Kim huynh trở về.”
Trương Nghi nghe lời này thì thở ra nhẹ nhàng, có lẽ hắn quá đa nghi, mọi hành động của Tinh Niệm đều rất tự nhiên.
Còn với Tôn Kỳ thì hắn đã có nhiều ma pháp trong tay đủ nghiền ngẫm một thời gian, không cần lại mạo hiểm làm Hung Ma, vả lại tài nguyên tu luyện trong tay đã hết sạch cũng cần về thành bổ sung.
Tính ra hắn cũng ở trong sơn mạch được ba năm rồi.
….
Khi đội quân của Trương Nghi trở về thành, tin tức quá trình săn Hung Ma lan tràn.
Viên gia mất đi một thanh niên thiên tài liền ầm ầm bão nổi, xông đến phủ thành chủ đòi công bằng.
Thành chủ vì xoa dịu giận dữ của Viên gia liền cắt chức Trương Nghi giáng làm thường binh. Tất nhiên cũng chỉ là một loại thái độ biểu hiện, khi có việc cần thì Trương Nghi chắc chắn được phục chức.
Viên gia cũng không thể làm quá đáng. Mọi việc đến đây là thôi.
Chuyện này trở thành chủ đề bàn tán suốt một thời gian dài.
Mà gây ra hết thảy mọi chuyện này nhưng Tôn Kỳ như không biết.
Tôn Kỳ trở lại trong phủ. Bây giờ phủ đã được xây mới, đổi tên thành phủ Tinh Niệm.
Trong phủ mọi thứ đều được thường xuyên dọn dẹp sạch sẽ, vườn cây cũng được chăm sóc tốt.
Mọi chuyện đều bình thường.
Tôn Kỳ kiểm tra một chút hai hồn nô, sau đó Tôn Kỳ luyện một ít đan dược giúp cho hai hồn nô trở thành Luyện Linh nhị trọng.
Tôn Kỳ vào trong phòng tu luyện đóng cửa bế quan.
Lần này bế quan kéo dài sáu tháng.
Khi Tôn Kỳ một lần nữa ra ngoài thì hắn vừa vui vừa sầu.
Tôn Kỳ đã xây dựng xong nền tảng ma pháp nhưng mới chỉ là cảnh giới đầu tiên Luyện Linh nhất trọng.
Mới chỉ cảnh giới đầu tiên đã tiêu hao sạch nội tình của hắn.
Hắn sau này muốn tiếp tục sáng tạo ra cảnh giới tiếp theo chỉ sợ sẽ tốn không ít ma pháp làm tham khảo mà chất lượng ma pháp cũng sẽ càng ngày càng cao mới đủ hữu dụng.
Luyện Linh nhất trọng ma pháp giúp ích cho hắn không nhiều, mới chỉ hoàn thiện cách luân chuyển linh khí tại Đan Điền.
Tôn Kỳ tạm thời để lại vấn đề này giải quyết sau.
Bây giờ hắn cần tìm tài nguyên tu luyện.
Vẫn chỉ có một phương pháp tốt nhất: luyện đan.
Tôn Kỳ bán nguyên liệu ma thú cùng mấy thứ linh tinh trong chợ đen thu được gần năm trăm ma thạch.
Tôn Kỳ dùng hết số ma thạch này mua thảo dược. Hắn lại đến Thiên Dương cửa hàng nhận vài nhiệm vụ luyện tinh dược.
Ngày tháng trôi qua nhanh.
Đã một tháng kể từ ngày Tôn Kỳ trở lại thành Thực Nguyệt.
Tôn Kỳ lúc này đang ngồi chống cằm nhìn mấy lọ tinh dược.
Trên bàn trước mặt Tôn Kỳ lúc này là năm lọ tinh dược.
Năm lọ được sắp xếp theo thứ tự màu sắc nhạt dần từ vàng đậm tới trắng.
Trên năm lọ tinh dược ghi thời gian luyện thành.
Màu vàng đậm nhất là mười ngày trước, màu vàng nhạt hơn là tám ngày trước…
Mỗi lọ cách nhau hai ngày, càng ít ngày thì màu càng nhạt, lọ màu trắng là ngày hôm này Tôn Kỳ mới luyện.
Năm lọ tinh dược vốn dĩ khi ra lò đều là tinh dược hoàn mỹ nhưng không biết vì sao thời gian trôi qua chất lượng tinh dược biến đổi càng ngày càng nhiều tạp chất.
Theo suy đoán nếu để quá lâu thì tinh dược hoàn mỹ cũng sẽ trở thành phế dược.
Chuyện này trong giới luyện đan vốn không lạ, ai cũng đã biết.
Tôn Kỳ trước đây cũng đã đọc qua trong sách nhưng không quá chú ý.
Nhưng trước đó khi trả nhiệm vụ luyện tinh dược tại Thiên Dương cửa hàng thì Tôn Kỳ mới biết tinh dược hắn luyện mấy ngày trước chất lượng giảm sút, suýt nữa không thể hoàn thành nhiệm vụ.
Việc tinh dược giảm chất lượng theo thời gian bỗng gây sự chú ý cho Tôn Kỳ.
Tôn Kỳ cứ nghĩ do tạp chất có sẵn trong tinh dược gây ra. Vậy nên hắn luyện năm lọ tinh dược hoàn mỹ để kiểm nghiệm.
Kết quả là: dù cho có là tinh dược hoàn mỹ thì qua thời gian cũng sẽ biến chất. Điều này làm Tôn Kỳ không thể nào lý giải được.
Tinh dược hoàn mỹ vốn dĩ không một chút tạp chất vì sao qua thời gian vẫn sinh ra tạp chất? tạp chất từ đâu mà có?