Chương 440: Phơi bày sự thật.
Tại một bãi bồi cát trắng, đoàn đưa tang dừng lại nghỉ chân.
Đêm hoặc cũng có thể là ngày, ánh mặt trời bị che khuất nên không thể phân biệt được ngày đêm, từng nhóm Ma Sư tộc quây tròn ăn uống. Lạc Bá mon men lại gần đám Vân Ma, từ đầu hành trình tới giờ hắn luôn giữ sự im lặng, hắn cảm thấy chuyến đi này hơi kỳ lạ, nhưng lạ ở chỗ nào, hắn không nói ra được, chỉ biết đây là một loại giác quan.
“Có chuyện gì sao?” phát hiện Lạc Bá lại gần, Vân Ma mở miệng hỏi trước.
“Ta có một chút thắc mắc muốn hỏi các vị thế tổ.” Lạc Bá kính cẩn nói.
“Nói ra nghe thử.” Vân Ma mỉm cười nói.
“Trước đó, ta nghe bọn Linh Điểu nói chuyện, mặc dù vô lễ nhưng cũng không phải không có lý. Chúng ta đã đến cuối sông Thương Lan, nơi này không phải Nguyên Hà, chúng ta nên quay lại tìm đường khác hoặc táng xác lão tổ tông ngay tại đây. Nhưng ta cảm thấy các vị thế tổ đều không chọn hai phương án này, chúng ta hình như đang đi vòng vòng tìm thứ gì đó?” Lạc Bá nói ra thắc mắc.
Vân Ma nghe hỏi thì mỉm cười, dường như đoán trước Lạc Bá sớm hay muộn sẽ hỏi như vậy, hắn không vội trả lời mà hỏi ngược lại:
“Ngươi cảm thấy từ đầu hành trình đến giờ thế nào?”
Lạc Bá ngẫm nghĩ một chút rồi nói:
“Tương đối thuận lợi.”
“Với thực lực của chúng ta, mang theo quan tài và một lượng lớn hàng hóa cồng kềnh, còn có thể thuận lợi đến được đây. Ngươi nghĩ lão tổ tông có khó khăn khi đến đây?” Vân Ma lại hỏi.
Nghe câu hỏi, Lạc Bá chợt sáng mắt, đúng là như vậy, trên hành trình này, ngoại trừ Ác Tử Viên tộc là Yêu Hoàng cấp thế lực còn lại đều là Yêu Vương cấp thế lực, bọn hắn có thể vượt qua được chẳng lẽ Ma Sư Hoàng không thể, cho dù là Ác Tử Viên Hoàng cũng không thể cản bước Ma Sư Hoàng.
“Chẳng lẽ lão tổ tông đã từng qua nơi này?” Lạc Bá lại hỏi.
Vân Ma gật đầu:
“Đúng vậy!”
Lạc Bá hít sâu một hơi, mọi chuyện xem ra không đơn giản như hắn nghĩ, hắn im lặng chờ nghe tiếp câu chuyện.
“Không chỉ nơi này, tám con sông lớn kia lão tổ tông cũng đã đi qua. Lão tổ tông bỏ tiền ra thuê ba tên kia mục đích là để làm bảo vệ, giúp chúng ta bớt đi các phiền toái, chứ không phải nhờ bọn chúng dẫn đường.
Ngươi thử nghĩ một chút từ thượng cổ đến nay, bao nhiêu cấp độ đại năng Yêu tộc, bọn chúng chẳng lẽ không đi qua chín con sông này.”
“Vậy vì sao luôn có lời đồn Nguyên Hà thuộc một trong chín con sông? bọn họ đều đã từng đi qua chín con sông, sao không chắc chắn xác định một lời đâu mới là Nguyên Hà?” Lạc Bá lại hỏi.
“Ích kỷ!” Vân Ma đơn giản nói, hai chữ này đã đầy đủ giải thích tất cả.
Yêu tộc mỗi tên đều mang trong mình tính ích kỷ. Tất cả chín con sông lớn đều không phải Nguyên Hà. Bọn chúng biết sự thật đó nhưng không nói, mà để kẻ khác cũng phải mất công đi đến và rồi thất vọng như bọn chúng đã từng. Bọn chúng thậm chí còn tung các loại tin đồn, để sự thật bị nhiễu loạn.
Vân Ma nói tiếp:
“Ngươi đã từng dâng lễ cho Sứ Thanh Giang, ngươi thấy Sứ Thanh Giang thực lực thế nào?”
“Sâu không lường được.” Lạc Bá thành thật nói.
Vân Ma cũng đồng tình:
“Ừm… lão tổ tông cũng nói như vậy. Thử hỏi với thực lực và danh tiếng của Sứ Thanh Giang, hắn đi đến đâu, các tộc đều trải thảm tiếp đón nồng hậu ai dám ngăn cản, hắn muốn đến đầu nguồn chín con sông mà nói chẳng khác gì đi dạo.
Lại nói Thông Ngôn Đại Thánh ngay cả Thần giới cũng có thể ra vào tự nhiên, hắn muốn tìm đầu nguồn chín con sông, ai có thể ngăn cản.
Lại như Cao Bằng tộc thân hình như một tiểu lục địa trên không, bọn hắn ngao du cửu thiên thập địa, khắp Yêu giới có nơi nào bọn chúng chưa bay qua.”
Lạc Bá gật đầu, nghĩ một chút rồi hắn lại hỏi:
“Nói như vậy, bọn họ đều đã đi qua chín con sông, bọn họ đều không tìm ra được Nguyên Hà, lão tổ tông vì sao lại cho rằng Thương Lan là Nguyên Hà?”
Vân Ma không trả lời mà hỏi lại:
“Ngươi có biết Thanh Long Vực, Huyền Vũ Vực, Chu Tước Vực, Bạch Hổ Vực ở đâu?”
Lạc Bá lắc đầu.
Vân Ma tiếp lời:
“Nếu không có sự kiện Sứ Thanh Giang trước đó, đừng nói đến nơi sinh sống của Tứ Phương Thần Thú, ngay cả Tứ Phương Thần Thú có tồn tại hay không cũng là một nghi điểm.
Ngươi thật may mắn khi có thể tận mắt chứng kiến Tứ Phương Thần Thú, Thông Ngôn Đại Thánh. Nếu như biết bọn hắn xuất hiện, ta chắc chắn sẽ đòi đi theo bằng được.” Hắn nhìn Lạc Bá có chút ngưỡng mộ, Tứ Phương Thần Thú, Thông Ngôn Đại Thánh là những cái tên trong truyền thuyết, có thể thể tận mắt chứng kiến là cỡ nào vinh dự.
Hắn hỏi tiếp:
“Tứ Phương Thần Thú tồn tại, vậy bọn chúng sống ở đâu?
Theo truyền thuyết, Nguyên Tổ trước khi hóa đạo, đã lệnh cho Tứ Phương Thần Thú canh giữ tứ phương Đại Thế Giới, nhưng lão tổ tông cho rằng Tứ Phương Thần Thú canh giữ chính là Nguyên Sơn.
Nguyên Sơn, Nguyên Hà, Tứ Phương Thần Thú đều liên quan chặt chẽ đến nhau, nếu có thể chứng thực một thứ tồn tại thì hai thứ kia khả năng lớn cũng tồn tại.”
Lạc Bá lắng nghe cảm thấy lời này có lý, nhưng cũng cảm thấy bế tắc. Tứ Phương Thần Thú đã được chứng thực tồn tại, Nguyên Sơn và Nguyên Hà cũng coi như tồn tại, nhưng rồi sao? không có đầu mối tìm ra chúng!
Cao Bằng tộc đã từng bay khắp cửu thiên thập địa nếu có Nguyên Sơn, Nguyên Hà há có thể qua mắt bọn hắn.
Nguyên Sơn, Nguyên Hà giống như đang chơi trốn tìm. Tồn tại như không tồn tại. Khiến Yêu tộc đau đầu tìm kiếm.
“Lão tổ tông đã đưa ra một giả thuyết táo bạo, kết nối các dữ kiện lại với nhau một cách hợp lý.” Vân Ma nói tiếp.
Giả thuyết của Ma Sư Hoàng? Lạc Bá nhíu mày.
“Lão tổ tông đã có một quãng thời gian dài tại Ma giới, chắc ngươi không quên. Tại Ma giới có một thủ thuật phong tỏa, che đậy không gian. Bọn Ma tộc gọi không gian đó là bí cảnh, muốn vào bí cảnh phải sử dụng thủ thuật đặc biệt.
Lão tổ tông cho rằng Nguyên Sơn, Nguyên Hà cũng bị phong ấn không gian. Kẻ nắm giữ bí thuật ra vào chính là Tứ Phương Thần Thú.”
Lạc Bá nghe lời này cảm thấy hãi nhiên, hắn cũng từng sống tại Ma giới, cũng từng đi vào bí cảnh, sao hắn lại không nghĩ tới Nguyên Sơn bị phong ấn chứ.
“Cho dù sự thật có như vậy, nhưng bí thuật nắm trong tay Tứ Phương Thần Thú, bọn chúng sẽ không cho chúng ta vào Nguyên Sơn.”
Vân Ma gật đầu:
“Đúng là như vậy, nhưng nếu có điểm đột phá có thể đi vào thì sao?”
Lạc Bá nhíu mày, Vân Ma nói tiếp:
“Ngươi biết chuyện của tên Nhân tộc đã gây náo loạn Yêu giới sao?”
Lạc Bá gật đầu, thầm nghĩ: Chuyện Nguyên Sơn liên quan đến Kiêu sao?
“Thời đại tên Nhân tộc kia gây náo loạn, lão tổ tông còn chưa ra đời. Nhưng qua rất nhiều lời kể, cùng dấu vết để lại, lão tổ tông cho rằng: trận chiến kia có thể đã đánh thủng không gian phong ấn.
Lão tổ tông đi tìm các Yêu Hoàng đã tham gia trận chiến nhưng tất cả đều c·hết hoặc m·ất t·ích một cách bất thường, ngay cả một lời di ngôn cho hậu thế cũng không có. Chỉ có Sứ Thanh Giang là còn tồn tại.
Lão tổ tông nhiều lần truy cầu Sứ Thanh Giang nhưng đều bị từ chối, giống như chuyện này là một cái cấm kỵ, Sứ Thanh Giang cũng không dám nhiều lời. Sứ Thanh Giang không nói, lão tổ tông cũng vô kế.
Nhưng cơ hội đã đến khi Sứ Thanh Giang cầu lão tổ tông một vật liên quan mật thiết đến Ma giới. Lão tổ tông ngay lập tức bắt lấy cơ hội, yêu cầu Sứ Thanh Giang kể lại toàn bộ câu chuyện, vì Yêu giới, Sứ Thanh Giang đành đồng ý.
Để có được vật như yêu cầu của Sứ Thanh Giang, lão tổ tông đã mạo hiểm trà trộn vào Ma giới, trở thành thú sủng cho một tên hoàng tử Ngạo Thiên Thành - một trong Thất Thành. Sau một thời gian dài nhẫn nhục, cơ hội cũng đến. Trong một chuyến thám hiểm sâm lâm, lão tổ tông đã tạo ra thú triều, nhân lúc hỗn loạn bất ngờ ra tay g·iết tên hoàng tử kia, đoạt lấy tất cả đồ của hắn, trong đó có một số ma tinh.
Chuyện sau đó, ngươi cũng biết rồi.
Lão tổ tông dùng thời gian mười năm, suy ngẫm từng lời kể của Sứ Thanh Giang. Cuối cùng tìm ra được con đường mà năm xưa tên Nhân tộc đánh vào trung tâm Yêu giới, chính là dọc theo sông Thương Lan.
Tên Nhân tộc đánh thủng chướng bích không gian, kinh động Tứ Phương Thần Thú. Trận chiến sau đó diễn ra vô cùng thảm khốc, hai phần năm Yêu Hoàng đ·ã c·hết trận. Yêu tộc lực lượng cao tầng bị tổn thất nặng nề.
Sau khi g·iết được tên Nhân tộc, Tứ Phương Thần Thú đã vá lại lỗ hổng không gian, nhưng vết vá sẽ không bao giờ hoàn hảo như nguyên bản, nếu muốn tiến vào Nguyên Sơn, chỉ có thể đột phá từ đây.”
Lạc Bá gật đầu, xem ra Ma Sư Hoàng đã bày mưu tính kế từ rất lâu, lên kế hoạch tỉ mỉ. Nhưng thứ khiến hắn hứng thú hơn là Kiêu, hắn đã nghe rất nhiều chuyện về Kiêu, trong bất giác Kiêu đã trở thành niềm tự hào của hắn, tự hào Nhân tộc cũng có siêu cấp cường giả.
Hắn cảm giác trong cõi u minh, hắn đang được dẫn dắt đi theo con đường Kiêu đã đi qua. Từ đảo Bạch Long Vĩ đến Hải Táng, rồi lạc trong Biển Quái Vật, cuối cùng là dọc theo sông Thương Lan xâm nhập Yêu giới truyền thuyết: Nguyên Sơn.