Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Nhân Tổ

Chương 271: Đã đến lúc phải chết.




Chương 271: Đã đến lúc phải chết.

Lúc này có tiếng bước chân đi lên đài, Cô Tinh lách thân một cái chìm vào trong bóng tối.

Một tên lính quỳ báo cáo:

“Bẩm bệ hạ, Lập Trương đại sư đã đến.”

“Được, cho hắn lên đây.” Lý Thiên Hoa ra lệnh.

Một lão béo bụng phệ nhanh chóng xuất hiện, lão vừa leo cầu thang vừa thở phì phò, khi lên tới đỉnh thì quần áo đã ướt sũng mồ hôi, miệng thở hồng hộc như bị cắt tiết.

Lão vịn lan can đi lên chuẩn bị quỳ xuống thì Lý Thiên Hoa phất tay:

“Thôi được rồi, khỏi quỳ. Trẫm đã nói với ngươi bao nhiều lần rồi, bớt ăn uống lại một chút.”

“Bệ hạ thứ tội! Lão hủ sẽ cố gắng giảm cân… sẽ cố gắng…”

“Lời này ngươi đã nói hơn ngàn lần.”

“Lần này nhất định là thật… nhất định là thật…”

“Được rồi! nhiệm vụ trẫm giao cho ngươi làm thế nào rồi?”

“Bẩm bệ hạ, đã có kết quả sơ bộ. Theo như ghi chép từ lần luyện đan đầu tiên tại nghị điện, đến những lần lấy thảo dược sau đó, chúng thần đã cơ bản tính ra được số lượng thảo dược cùng tỉ lệ của Thiên Hoa Đan.”

“Đã bắt tay luyện thử chưa?”

“Bẩm bệ hạ, chúng thần đã luyện thử rồi. Kết quả là hoàn toàn thất bại. Mấu chốt vấn đề có thể đến từ phương pháp luyện. Đặc biệt quá trình dung luyện tinh dược và ma thú hạch, chúng thần vẫn chưa thể tìm ra được phương pháp.”

“Vô dụng!”

“Vâng… vâng… bệ hạ dạy phải…”

Lập Trương rối rít nhận tội, Lý Thiên Hoa chỉ hừ lạnh.

Thiên Hoa Đan dù sao cũng là đan dược mang tính cách mạng, nếu dễ luyện như vậy thì đã xuất hiện từ lâu. Lý Thiên Hoa có trách móc nhưng không có trừng phạt.

Lý Thiên Hoa trầm giọng nói:

“Ngươi sau này nên thường xuyên qua lại với Đan Thanh Cung.”

“Tuân lệnh bệ hạ!”

“Được rồi! ngươi lui ra đi.”

Lập Trương lui ra. Một lúc sau, Cô Tinh lại xuất hiện.

“Bệ hạ đã sớm có được đan phương?”



Lý Thiên Hoa trầm tư nói:

“Nào có dễ dàng như vậy. Đan này bất phàm, bên trong có ẩn chứa bí quyết riêng. Trong nhất thời cũng không biết được.”

“Bệ hạ không tin tưởng Tinh Niệm nên muốn loại bỏ hắn?”

“Không! Nếu như hắn vẫn trung thành với trẫm thì là tốt nhất. Nhưng trẫm sẽ không đặt tất cả tiền đánh cược vào hắn, vậy nên trẫm phải có đan phương trong tay.”

“Ngoài việc trung thành với bệ hạ, hắn nào còn con đường khác. Qua việc thư từ vừa rồi, hắn đã triệt để cắt đứt quan hệ với luyện linh sư hội.”

“Nếu hắn đã tuyệt đối trung thành với trẫm vì sao trong trăm tên Luyện Linh cảnh, chỉ có hai tên tạo thể thành công, mà lại đều là lấy nhân hình tạo thể?”

“Việc này… có lẽ do trùng hợp?!”

“Có lẽ vậy. Nhưng nên nhớ Tinh Niệm là kẻ thông minh, mà kẻ thông minh ít khi làm chuyện thừa thãi, càng ít khi trông đợi vào may mắn. Kẻ thông minh khi làm gì đều có tính toán, luôn muốn khống chế mọi sự trong tay. Dù Tinh Niệm chỉ có một hành động nhỏ cũng cần chú ý đề phòng.”

“Bệ hạ có quá lo lắng, hắn dù sao cũng chỉ là Tạo Thể cảnh, lại còn lấy nhân hình tạo thể.”

Nghe lời này, Lý Thiên Hoa thở dài, ánh mắt xa xăm nhìn bầu trời:

“Trẫm cũng không biết nữa, chỉ luôn cảm giác kẻ này không tầm thường. Tất phải đề phòng. Thúc hãy cẩn thận trông chừng kẻ này. Việc này trẫm chỉ tin tưởng mình thúc.”

“Bệ hạ quá lời, thần sẽ không làm bệ hạ thất vọng.” Cô Tinh nói xong thân hình từ từ chìm vào trong bóng tối.



Một tháng sau, mọi chuyện trở lại bình ổn, đã không còn ai đến tặng lễ. Nhưng bất ngờ lại có tặng lễ đến từ Âm Hỏa Khu, có đến tận ba xe trở lễ vật.

Chuyện Tôn Kỳ đang là t·ội p·hạm bỗng chốc trở thành đại hồng nhan bên cạnh bệ hạ, khi truyền tới Âm Hỏa Khu khiến cho các thế lực trong Âm Hỏa Khu nhốn nháo cả lên.

Mấy tên ở Âm Hỏa Khu sợ Tôn Kỳ trả thù, bọn chúng ngay tức tốc chuẩn bị rất nhiều lễ vật chỉ mong Tôn Kỳ bỏ qua.

Tôn Kỳ liếc qua đống lễ vật, bên trong bất ngờ có nhiều vật dụng cũ của hắn, trong đó có cả Tử Kim Hồ Lô.

Ngày xưa lúc bị t·ra t·ấn, đồ vật trên người hắn đều bị đám binh lính lột sạch, kể cả Từ Kim Hồ Lô. Những đồ khác, hắn không quan tâm nhưng Tử Kim Hồ Lô bên trong cất chứa nhiều đồ vật quan trọng của hắn, hắn nhất định phải lấy lại.

Vốn dĩ cho rằng sẽ phải đến Âm Hỏa Khu một phen, không ngờ đám này đã tự đem tới, coi như là giảm bớt rắc rối cho hắn.

Tôn Kỳ cầm Tử Kim Hồ Lô thần thức đảo qua một vòng. Sau đó hắn mỉm cười, mọi thứ vẫn còn nguyên. Dù hắn biết rất khó có chuyện đồ vật trong Tử Kim Hồ Lô bị mất, nhưng khi thấy tận mất, hắn mới thực sự yên lòng.

Tôn Kỳ lắc hồ lô một cái đổ ra một viên ma linh đan, sau đó Tôn Kỳ lại lấy từ bên hông túi ra một viên ma linh đan khác.

Đưa hai viên đan lên tầm mắt chăm chú quan sát.

Quả nhiên hai viên đều là Trường Xuân Đan, tuy có chút khác biệt nhưng căn bản đều giống nhau.

Tôn Kỳ gõ nhẹ từng ngón tay lên thành xe lăn, ánh mắt đăm chiêu. Hắn bây giờ đã chắc chắn xác định tam tỷ Khuynh Thành có liên quan gì đó đến Xuân Hoa Cung, hoặc cũng có thể liên quan đến hoàng cung.



Tam tỷ a tam tỷ, ngươi rốt cuộc là ai? Thân phận thật sự của ngươi là gì?



Ngày dài trôi qua, chớp mắt đã nhiều năm đi qua.

Mỗi năm Tôn Kỳ đều đưa ra một loại tạo thể đan mới, coi như là có thành tích để báo cáo với Lý Thiên Hoa.

Thánh tích này không tệ, mỗi lần đều được Lý Thiên Hoa ban rất nhiều trọng thưởng, nhưng trong thật tâm Lý Thiên Hoa cảm thấy Tôn Kỳ vẫn chưa làm hết sức.

Nhưng mà không sao, trong thời gian này Lập Trương cũng đã bí mật thu thập được rất nhiều thông tin từ Tôn Kỳ, trên cơ bản có thể bắt đầu mô phỏng luyện đan.

Tôn Kỳ tương đối vô lo, hằng ngày chỉ tập trung vào nghiên cứu đan đạo, tạm thời bỏ qua những chuyện khác.

Vì Tôn Kỳ chỉ ở mãi trong hoàng cung nên đám Khổng Cô Cung cũng không có cơ hội ra tay á·m s·át, chỉ có thể tiếp tục chờ cơ hội.

Nhưng trong thời gian sắp tới có một sự kiện lớn diễn ra: Tế Tổ.

Trung tâm Ma giới chính là Nhất Tổ hay còn gọi là Tổ Địa, nơi đây mỗi ngàn năm sẽ có một đợt phun trào ma khí lớn. Từ trong đợt phun trào này sẽ có ma linh mở ra linh trí trở thành Ma tộc mới.

Ma tộc sinh ra từ Tổ Địa được đánh giá là thuần túy nhất, thiên phú và tiềm lực đều cao nhất trong số các phương pháp sinh ra ma linh. Xếp tiếp theo là ma linh sinh ra từ Hợp Nhất cảnh, rồi ma linh sinh ra từ Tạo Thể cảnh, cuối cùng là ma linh sinh ra từ tá sinh.

Bởi vậy Ma tộc sinh ra từ Tổ Địa luôn được tất cả các thế lực tranh giành.

Nhưng mà Ma tộc sinh ra từ Tổ Địa cũng có phân chia cấp bậc, loại tốt nhất tất nhiên là bị các thế lực lớn thu lấy, các loại tiếp theo mới đến các thế lực khác.

Tinh Niệm cũng là Ma tộc sinh ra từ Tổ Địa nhưng thuộc loại kém nhất, bởi vậy mới tới tay một Tạo Thể cảnh như Hắc Tông. Dự đoán tương lai của Tinh Niệm cao nhất cũng chỉ là Tạo Thể trung kỳ nếu may mắn có thể bước vào Tạo Thể hậu kỳ nhưng cũng chỉ đến thế là cùng.

Tôn Kỳ lấy thân phận của Tinh Niệm đi lại tại Ma giới đến nay cũng đã tròn ngàn tuổi bây giờ cũng đã là Tạo Thể cảnh lục trọng, nếu chiếu theo tốc độ tu luyện này tương lai có thể bước vào Tạo Thể cảnh đỉnh phong, cao hơn một chút so với dự đoán, nhưng cũng trong giới hạn chấp nhận.

Tôn Kỳ sau khi nhận được tin tức Tổ Địa sắp mở ra. Hắn cảm thấy mình cần đến nơi đây.

Trong ký ức của Lê Đình có nhắc đến chuyện hắn được đưa đến Tổ Địa khai thác, sau đó hắn nhận được viên đá thần bí, rồi hắn b·ị b·ắt. Viên đá thần bí theo lý đã lọt vào tay của Thất Ma Tổ, nhưng vì sao Thất Ma Tổ lại cho xây dựng truyền thừa chi địa dưới danh nghĩa của Lê Đình tại khắp mọi nơi?

Thất Ma Tổ rốt cuộc là có âm mưu gì?

Tôn Kỳ đưa tay sờ lấy đan điền, nơi đây là vị trí hắc động tồn tại, hắc động lại liên quan đến truyền thừa chi địa. Mọi manh mối dường như đều đang chỉ hướng Tổ Địa.

Tôn Kỳ cảm thấy rất đắn đo, hắn không biết có nên lợi dụng cơ hội này đi vào Tổ Địa để truy tìm nguồn gốc hắc động, hoặc là mặc kệ mọi chuyện.

Dù sao hiện tại hắn cũng sống rất tốt, hắc động cũng không có hại gì với hắn. Vậy thì cần gì phải cố truy tuy nguồn gốc.

Nhưng trong lòng hắn lại như có ngàn con kiến bò ngứa ngáy khó chịu, muốn hắn đi tìm hiểu bí mật hắc động, nếu bỏ qua lần này, hắn sẽ phải chờ thêm ít nhất một ngàn năm nữa. Mà một ngàn năm sau, ai biết được hắn còn có cơ hội đi đến Tổ Địa nữa hay không. Cuối cùng vẫn là không cưỡng lại được sự tò mò, Tôn Kỳ quyết định tham gia Tế Tổ lần này.

Hôm nay, Tôn Kỳ khoác trên mình quan phục Đan Thanh Cung, Tiểu U giúp hắn chỉnh sửa từng nếp gấp.

Trang phụ tươm tất, Tôn Kỳ tham gia triều nghị.



Trước kia mặc dù chức vị của hắn ngang với thượng thư nhưng hắn chưa một lần tham gia triều nghị, mà Lý Thiên Hoa cũng không có yêu cầu hắn tham gia.

Tôn Kỳ hôm nay xuất hiện khiến cho bá quan cùng Lý Thiên Hoa có chút ngạc nhiên.

Đến trưa, triều nghị kết thúc, khi bá quan tan triều, Tôn Kỳ vẫn đứng tại chỗ. Lý Thiên Hoa liếc mắt nhìn hắn, nói:

“Khanh theo trẫm.”

Tại trong thư phòng, Lý Thiên Hoa thay ra triều phục, hắn nhìn Tôn Kỳ hỏi:

“Đây là lần đầu tiên khanh lên triều nghị, hẳn là có chuyện cầu trẫm.”

“Bệ hạ anh minh, thần thực sự có việc.” Tôn Kỳ chắp tay cúi đầu nói.

“Khanh có việc gì quan trọng mà phải đích thân gặp trẫm?” Lý Thiên Hoa hỏi.

Bình thường Tôn Kỳ có chuyện vẫn là sai Lý Biểu chuyển lời, thậm chí có những lúc Tôn Kỳ tự ý vào kho lấy đồ không cần báo với Lý Thiên Hoa.

Những chuyện này Lý Thiên Hoa cho Tôn Kỳ tương đối nhiều quyền làm việc.

Tôn Kỳ ngập ngừng một chút rồi nói:

“Bệ hạ, sắp tới có phải đến lễ Tế Tổ…”

“Khanh muốn tham gia?” Lý Thiên Hoa ngắt lời hỏi.

“Bệ hạ anh minh.” Tôn Kỳ chắp tay nói.

Tôn Kỳ biết bản thân có vai trò quan trọng, Lý Thiên Hoa sẽ không đơn giản cho hắn ra ngoài, bởi vậy muốn đến Tổ Địa, hắn phải đích thân gặp Lý Thiên Hoa.

Lý Thiên Hoa ánh mắt trầm ngâm, ngón tay gõ nhẹ lên mặt bàn. Một lúc sau, hắn trầm giọng nói:

“Được, ngày xuất phát trẫm sẽ mang khanh cùng đi.”

Tôn Kỳ nghe được Lý Thiên Hoa dễ dàng đồng ý, khiến hắn vô cùng ngạc nhiên, thật vượt ngoài sức tưởng tượng của hắn. Hắn vốn tưởng rằng sẽ phải phí một phen miệng lưỡi thuyết phục, cho dù như thế xác suất thành công cũng không cao.

Tôn Kỳ vội chắp tay đa tạ.

Lý Thiên Hoa phất phất tay nói:

“Nếu không còn chuyện gì thì khanh về chuẩn bị đi.”

“Vâng, bệ hạ.” Tôn Kỳ nói xong vội lui ra.

Khi Tôn Kỳ đã đi xa, từ trong bóng kệ sách, một bóng đen trồi lên, không ai khác chính là Cô Tinh.

“Cô Tinh thúc có phải thắc mắc vì sao trẫm lại đồng ý?” Lý Thiên Hoa mỉm cười hỏi.

“Đúng là như vậy.” Cô Tinh trả lời.

Lý Thiên Hoa gằn giọng cười, nói:

“Vì đã đến lúc Tinh Niệm phải c·hết.”