Chương 602: Slay the Spire mở bán (10)
"-Ngươi đã bị tiêu diệt."
"-(Lời trăn trối của nhân vật) Mình sẽ cần một tấm bản đồ mới."
"-Điểm leo tháp: 125"
"-Điểm g·iết địch: 28"
"-Điểm g·iết tinh anh Hồi 1: 10"
"-Điểm g·iết trùm: 50"
“-Điểm thưởng “Nóng tính”: 20”
“-Tổng điểm: 233"
"-Đánh giá: Có chút trình độ”
“U hu hu. (〒﹏〒) Thế là đi toi bộ bài "miễn phí" của tôi rồi, khó khăn lắm mới tổ hợp được vậy mà…." Chứng kiến nhân vật chiến binh đổ gục ở ngay tầng tháp tiếp theo người đàn em tên Như nhỏ giọng mếu máo vì tiếc. Tại đây cô phải chạm trán với địch thủ là cặp đôi kỵ sĩ - thầy tu, kẻ đánh chính người hỗ trợ phối hợp với nhau chém g·iết hết sức nhịp nhàng. Không có đủ lượng máu cần thiết để chống lại, thế là cô chỉ còn biết trơ mắt nhìn bộ bài được xây dựng công phu từ đầu hành trình tới giờ đi về nơi xa.
“... Thôi không sao em ạ. Thua keo này ta bày keo khác, miễn sao thắng ván cuối cùng là được. Tươi lên nào." Vốn định mở miệng cười trêu chút chút, song nghĩ lại thấy làm vậy tội đàn em quá nên Thanh Hương vội vàng uốn lưỡi đổi thành viện dẫn đôi lời thơ văn động viên.
"Nhưng em bị tiếc ấy chị ạ. Biết đến bao giờ em mới lại có được bộ bài "miễn phí" chất lượng với cả được tỉa tót gọn gàng như này? Trò nó nặng tính ngẫu nhiên lắmmm. (。•́︿•̀。) “
"Chậc, vậy thì không chơi nữa xây dựng bộ bài khác? Trời không chịu đất thì đất chịu trời thôi việc gì phải chăm chăm vào chơi "miễn phí" thế? Chị thấy bài chiến binh còn nhiều lá hay mà, lần tới thử nghĩ chiến thuật đánh xoay quanh chúng xem thế nào. Coi như để bà chị của em đây mở rộng tầm mắt luôn."
"... Đành vậy. Thật là bực mình quá đáng á cái trò này, không cho lưu thủ công thành thử sơ sẩy một cái là mất hết ngay. Rõ chán!"
Chưa hết cơn tiếc nuối, người đàn em tên Như trở tay chụp ảnh bảng điểm chung cuộc lưu lại rồi mới tắt nó đi. Kế đến, thay vì tiếp tục chơi đùa thì cô lại tạm ngừng một chút để quay ra mở trình duyệt web lên, sau đó đăng nhập vào một diễn đàn thảo luận hết sức quen thuộc với người người nhà nhà là zoV. Lúc này tại phân khu trò chơi điện tử đã có sẵn một chủ đề thảo luận chung về xuất phẩm mới nhất của Ninja Entertainment được đẩy lên hàng đầu, và cô không chút do dự nhấn tiếp chuột mò ngay vào bên trong. Mục đích không gì khác ngoài để than vãn mấy câu với những thành viên có cùng “chí hướng” cộng thêm khoe khoang thành tích trèo tháp mới nhất của bản thân.
"Ơ kìa, không chơi tiếp à mà lại lướt zoV thế kia Như em?" Tò mò ghé mắt nhìn theo Thanh Hương nhướn mày thắc mắc.
"Kêu ca mấy câu cho đỡ bực chị ạ. Thuận tiện khoe khoang chút chút, đợi em tý."
"... Ok kêu ca thì chị hiểu. Nhưng mà khoe khoang? C·hết sấp giữa đường thế này thì có gì hay mà đi khoe?"
"Có chứ chị. Khoe điểm này, khoe đánh giá này, rồi còn cả số tầng tháp mình đang trèo lên nữa. Nói chung là có nhiều thứ để khoe lắm, trò chơi vừa ra mình cứ chụp cái ảnh tranh thủ "lấy le" xíu. Kẻo đến lúc cao thủ "chính hiệu" họ tràn vào xới tung trò chơi lên lại hết cái để khoe."
"Ra thế…. Ừ giờ chị mới để ý, đánh giá được hẳn "có chút trình độ" luôn. Chả bù cho chị đây bị chê thất bại suốt ngày, mặc dù… "có chút trình độ" thật ra nghe vẫn cứ có mùi cà khịa sao sao ấy."
Nói tới đây trong lòng Thanh Hương chợt xuất hiện một cảm giác quen thuộc mơ hồ. Nói mơ hồ vì cô chỉ biết là quen vậy thôi, chứ không thể biết được cụ thể là quen ở đâu hay vì sao lại thấy quen. Trải qua một hồi lặng thinh suy ngẫm không đi đến đâu, cuối cùng cô đành mang theo dáng vẻ ngờ ngợ giơ tay ngăn người đàn em lại, lúc này đã khoe khoang "tài nghệ" xong xuôi và chuẩn bị tắt trang web đi: "Như em từ từ."
"Sao thế chị?"
"Thuận tiện đang ở zoV cho chị nghía qua mấy trang xem dân tình họ bình luận gì về trò chơi cái. Nãy chị mải nghiên cứu trò chơi cũng chưa kịp dạo qua internet xem phản ứng cộng đồng các thứ, giờ thử nhìn một chút có gì còn lấy thêm tư liệu triển khai."
"Ồ vâng, chị cứ tự nhiên ạ."
Nghe thấy thế người đàn em tên Như vô tư nhường ra laptop cho đàn chị thay mình thao tác. Đảo chuột qua lại vài lần, Thanh Hương nhanh chóng nhận thấy ở những bình luận mới nhất dân tình cũng giống như đàn em cô, cả đám ai nấy đều chỉ tập trung kêu ca trò chơi h·ành h·ạ người chơi quá đáng cộng thêm đăng ảnh khoe khoang thành tích cá nhân. Cơ hồ chả được mấy mống viết đánh giá tóm lược của bản thân về "Slay the Spire" có lẽ là do sản phẩm mới chính thức mở bán, thời gian trải nghiệm chưa đủ lâu nên chưa thể tổng kết ra.
Hoặc cũng có thể là do bản thân đang bực bội không buồn tổng kết ra.
Tập trung săm soi kỹ càng thì, hầu như bài viết nào trong cái chủ đề mới nổi này cũng nêu bật ý tứ rằng xuất phẩm mới nhất của Ninja Entertainment hết sức khó chơi. Đa số thành viên đều đang "ngụp lặn" giống cô và Như, hở ra một cái là bị quái vật mai phục ở các tầng hành lên hành xuống. Kẻ nào "tốt số" hơn thì gục ngã trước đám tinh anh đột biến cùng mấy con trùm tầng khó nhằn, và cái cách ai nấy gục ngã thoạt trông đều bi kịch như nhau. Vẫn biết khi bí quyết chinh phục trò chơi chưa được giới gosu cho ra lò thì chuyện "ngụp lặn" này phải xảy ra như một lẽ đương nhiên, thế nhưng tần suất kêu ca dày đặc đến độ ai ai chơi thua cũng phải góp lời mới hả lòng, ngay đến đàn em cô cũng không ngoại lệ thì câu chuyện rõ ràng là không hề bình thường chút nào.
Trò chơi này nhất định là có vấn đề lớn tại mảng lối chơi - một điều chưa từng có tiền lệ xảy ra đối với dòng sản phẩm gắn mác Ninja Entertainment.
Bất quá, ngoại trừ độ khó kinh thiên ra thành viên diễn đàn zoV không còn gì để chê bai ở "Slay the Spire" nữa cả. Đồ họa âm thanh có sự lột xác hoàn toàn so với những trò chơi ra mắt trước đó, tạo thành cái chất riêng không lẫn vào đâu được và chiếm trọn cảm tình nơi các fan yêu thích thể loại huyền ảo ma quái. Nội dung bối cảnh tuy có hơi mù mờ khó hiểu nhưng vẫn gợi cho con người ta cảm giác tò mò muốn đào sâu khám phá, còn thao tác cách chơi thì thật sự dễ nắm bắt dễ hiểu đối với một trò chơi đánh bài, đến độ tạo thành ảo giác bản thân đang chơi trò chơi hành động vô lo vô nghĩ chứ chẳng phải đánh bài đau đầu nhức óc. Tựu chung là vẫn một màu tích cực như mọi lần Ninja Entertainment phát hành trò chơi, chẳng qua lần này không được mười phân vẹn mười mà thôi.
Này thì vốn đã nằm trong dự liệu của Thanh Hương cô. Phân khu trò chơi của diễn đàn zoV đây từ lâu đã trở thành hang ổ của nhóm fan hâm mộ chàng thanh niên thiên tài họ Dương đến mức cuồng tín, thế nên bình luận có hơi thiên vị một chút cũng là lẽ thường. Không sao hết, với thông tin mang tính xác nhận ở mảng lối chơi cô vẫn coi như có được thu hoạch mấu chốt vào tay.
"... Nhiều người chê khó như chị lắm, nên xem chừng trò chơi này khó thật chứ không phải chị cảm giác thế đâu em ạ. Nhìn này, cũng toàn thể loại c·hết quanh c·hết quẩn ở chục tầng đầu tiên chứ có khá hơn chị là bao đâu? Điểm số còn chẳng bằng chị nữa cơ." Thanh Hương ung dung trả lại laptop cho đàn em sau vài phút lướt web, không quên viên dẫn thêm mấy trường hợp "gà mờ" tựa như mình để lập luận thêm phần thuyết phục.
"Vâng em thấy rồi, chị cứ nói tiếp." Người đàn em tên Như gật vội đầu tán đồng, khuôn mặt chăm chú nhìn về phía bà chị vì biết là đối phương còn lời chưa nói hết.
"Thì đấy. Trò chơi của Ninja Entertainment từ xưa đến nay nói mười phân vẹn mười thì hơi quá, nhưng mảng lối chơi làm gì có khuyết điểm để mà bắt bẻ đâu? Tương phản nó còn là điểm nhấn sáng giá bậc nhất trong mỗi trò chơi bọn họ phát hành ấy, không nhờ nó còn lâu doanh nghiệp họ mới phất lên chen chân vào hàng ngũ ưu tú như bây giờ. Mà thân phóng viên như chị cũng được cái lợi là dễ dàng triển khai ý tứ, không phải đau đầu suy nghĩ xem viết thế nào cho được lòng độc giả lẫn cha đẻ trò chơi."
"Thế mà đến trò này tự dưng xuất hiện "điểm đen" khó chơi to tướng à, như kiểu tự mình đập phá thương hiệu của mình vậy làm chị thấy khó hiểu hết sức. Chưa kể nhiều người kêu ca thế này thì chị có muốn bào chữa cũng không được…. Bảo sao đám truyền thông ngoài kia lồng lộn lên như bắt được vàng, lại còn tạo áp lực lên cả báo chúng ta. Đợt này Ninja Entertainment gặp phải cửa ải khó rồi."
Thanh Hương kết thúc màn giãi bày ngắn gọn bằng một cái chép miệng thở dài đầy tâm tư. Nhạy bén hiểu ra ý tứ của đàn chị, người đàn em tên Như nhỏ giọng hỏi dò: "Em hiểu. Vậy là, bài viết chị Hương đang soạn kia định đi theo chiều hướng quảng bá khen ngợi sản phẩm thông thường phải không?"
"Ừm…. Mà giờ thì chị cũng không chắc lắm đâu. Viết đúng sự thật thì khó ăn nói với cánh chị Liễu bên đó quá, mà lấp liếm mảng lối chơi không đụng đến lại sợ bài viết không đủ chất lượng với độc giả không hài lòng. Bị kẹp ở giữa đúng là khổ!"
"Này rõ ràng là tự chị làm khổ mình chứ ai? Nghe theo phân phó án binh bất động của tòa soạn đi thì mọi sự đã chẳng rối rắm."
Trong lòng nghĩ vậy, ngoài mặt người đàn em tên Như mạnh dạn đóng góp quan điểm cá nhân: "Theo em chị cứ có gì viết nấy thôi chị ạ. Lo nghĩ nhiều cho bên Ninja của chị làm gì, giữa cái thời buổi toàn ngành chung tay công kích họ như này mình có bài giúp họ truyền bá tên tuổi đã là tử tế lắm rồi. Chị cũng phải suy xét thêm viết tốt cho họ quá liệu tòa soạn nhà mình có đồng ý cho đăng bài của chị không chứ, hay chị định đăng bài nặc danh thật?"
"Chả thật? Chị sợ quái gì mà không dám đăng bài nặc danh? Em….'
Lời nói cứng còn chưa dứt thì Thanh Hương đã bị người đàn em quẳng cho ánh mắt tràn ngập vẻ nghi ngờ, khiến cô nhanh chóng xẹp xuống như quả bóng xì hơi: "... Ừ hừ, bất đắc dĩ mới đành đăng bài nặc danh thôi chứ có tờ báo trang tin đỡ đầu ai người ta muốn đăng nặc danh? Không có nhuận bút mà độc giả họ cũng chẳng biết mình là ai mà tung hô, thiệt đủ đường."
"Vậy nên chị cứ nghe em, mình thấy gì thì cứ viết thế chị ạ. Em tin là phía đối tác Ninja sẽ hiểu cho chị thôi, ăn ngay nói thật chứ có đặt điều hay bôi xấu gì đâu mà sợ mất lòng? Đã vậy trước đó chị còn khổ công gửi lời cảnh báo ngầm nữa, phải em em cảm ơn chị còn chả hết chứ đừng nói giận dỗi hay gì."
"... Thôi được, chuyện này cứ để từ từ chị tính tiếp. Vẫn còn thời gian."
Chần chừ cân nhắc nửa phút, cuối cùng Thanh Hương vẫn cứ đắn đo không biết bản thân nên chọn chiều lòng phe nào. Cảm thấy mất thời gian, cô bèn tạm thời gác lại bài toán khó giải để tập trung giải quyết công việc dở dang trước mắt: "Giờ thì, Như em có định chơi tiếp cho chị nắm bắt nội dung không đấy? Chơi tiếp thì tiến hành luôn thôi, cho chị bớt lo mảng nào hay mảng đấy đi."
"~Uuuuu, tự nhiên cơn lười trong em nó trỗi dậy mãnh liệt quá chị ạ. Giờ lại phải leo tháp lại từ đầu, xây dựng bài vở lại từ đầu mệt hết cả người. Lại còn không chắc là sẽ leo được cao với nó nữa, nghĩ thôi đã thấy oải. (ᗒ﹏ᗕ) “
"Cố gắng lên nào, nghĩ về cái suất "tà tữa" cỡ lớn đang chờ đi em. Ngoan rồi chị cho cả "phun tóp pinh" nữa cho nó đủ bộ…. Với cả không phải em đang muốn lấy le với dân zoV sao? Phải chơi đi thì mới có cái để lấy le chứ. Nhanh."
Mất thêm mấy lời dỗ ngọt nữa Thanh Hương mới có thể giúp người đàn em tên Như gom đầy đấu chí leo tháp lại từ đầu. Chứng kiến đối phương vừa bắt đầu thao tác vừa liến thoắng trình bày qua về chiến thuật xây dựng bộ bài dự định triển khai, cô chợt giật mình nhận ra cảm giác quen thuộc mơ hồ xuất hiện khi trước là do đâu. Khóe miệng nở nụ cười sâu kín, nhân lúc đối phương không để ý cô âm thầm đảo qua máy tính làm việc của mình, tìm đến mảng cảm nhận về lối chơi hiện đang trống trơn rồi gõ nhanh mấy từ trước khi quay trở về theo dõi đối phương chơi đùa.
Có lẽ, sau tất cả lối chơi của trò chơi này cũng không hẳn là một t·hảm h·ọa, một sự thất bại toàn tập như cô đã nghĩ a.
…