Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Nhân Sinh Từ Dò Mìn Bắt Đầu

Chương 586: Món quà bất ngờ (7)




Chương 586: Món quà bất ngờ (7)

“Chà, thật vui khi thấy ông tự tin như vậy. Có điều... không phải từ xưa đến nay lần nào nhảy ra chèn ép đám Ninja đó phe ông cũng đều nhọc công vô ích sao? Lần này có chỗ dựa gì mà mạnh miệng ghê gớm thế?”

Có chút bất ngờ, theo bản năng người sếp già đầu bạc phía Hoasgame nhướn mày lên tiếng gặng hỏi. Quả thực, không riêng gì Thiên Không hay công ty ông mà tất cả các đơn vị hoạt động trong ngành trò chơi nước nhà những năm gần đây đều vô cùng nhức đầu mỗi khi tính chuyện giao phong với Ninja Entertainment trên mặt trận truyền thông. Vì thẳng cho đến tận bây giờ họ vẫn chưa có lần nào thực sự thành công trong việc trấn áp thế lực mới quật khởi này hết, nhiều lắm chỉ gọi là trì hoãn đà thăng tiến vươn lên của đối phương mà thôi.

Căn bản đối phương chẳng phải hạng người dễ bắt nạt gì cho cam, cái tên chống lưng phía sau "khủng bố" tới nỗi mới nghe qua thôi ai nấy đã e ngại co vòi hết lượt. Dẫn đến những thủ đoạn chèn ép thế lực mới quật khởi thông thường không có đất dụng võ trong trường hợp này, và nếu gác chúng sang một bên để tiến hành "chiến đấu" sòng phẳng thì Ninja Entertainment sẽ mặc định ở vào thế bất bại, nhờ vào chuỗi chiến tích lẫy lừng không ngừng kéo dài theo năm tháng. Cứ việc bản thân ông lẫn mọi người không ai muốn thừa nhận đâu, song trò chơi do đám ranh con ấy làm ra thật sự rất được. Đồ họa lẫn âm thanh tuy "chậm lụt" so với thời đại thật song không hề gì, đã có lối chơi tràn ngập nét mới lạ đặc sắc đứng ra lôi kéo fan hâm mộ tìm tới ủng hộ hoan nghênh.

Chừng nào sản phẩm làm ra còn có thị trường, vậy thì đám ranh con Ninja Entertainment ấy sẽ còn có chỗ dựa để tiếp tục phát triển lớn mạnh, chẳng thèm bận tâm đến những chiêu số kìm kẹp thông thường của phe cánh đối địch bọn ông. Như đã nói phía trên, nhiều lắm bước tiến chỉ bị trì hoãn chút ít mà thôi. Vấn đề không lớn.

Tất nhiên, nếu không ra tay được ở mảng trò chơi thì phe bọn ông hoàn toàn có thể chuyển sang tìm kiếm điểm đột phá tại mảng tin tức vụn vặt bên lề, và phe bọn ông cũng đã xắn tay áo triển khai dẫn đạo dư luận vài ba phen rồi chứ không chỉ dừng lại ở việc bàn tính m·ưu đ·ồ trên giấy. Bất quá, trước những ngón đòn "mượn gió bẻ măng" Ninja Entertainment vẫn biểu hiện ra phong thái hết sức vững vàng, từ đầu đến cuối không hề tỏ vẻ hoang mang luống cuống chút nào để phe bọn ông thuận thế khai thác tiếp. Mặt khác, công tác xử lý khủng hoảng truyền thông của đám ranh con ấy khá chuyên nghiệp và hiệu quả, cơ hồ chẳng thua kém những công ty lớn hay hoạt động lâu năm là bao.

Lấy ngay phi vụ dân tình phản ứng trước tệ nạn "nghiện Chế" gần đây nhất làm ví dụ. Cứ việc phe bọn ông ai nấy đều chớp lấy thời cơ móc nối với một số cơ quan truyền thông làm lớn chuyện lên, song đối mặt áp lực khổng lồ Ninja Entertainment vẫn thành công trong việc xoa dịu vô số cái đầu nhiệt huyết bốc đồng. Một mặt đám ranh con ấy sẵn sàng đóng vai bịch bông cho thiên hạ thoải mái đ·ánh đ·ập đến chán thì thôi, mặt khác chúng âm thầm tiến hành phân tán sự chú ý của cộng đồng bằng nhiều cách thức khác nhau. Điển hình chính là tận dụng luôn cái giải đấu "khai xuân" đang bước vào giai đoạn so tài gay cấn ngoài kia, để dân tình trầm trồ khen ngợi tuyển thủ cố gắng nỗ lực thay vì tập trung lên án các con nghiện trò chơi thâm niên.

Kèm theo cải biến cái nhìn của số đông theo chiều hướng Ninja Entertainment muốn thấy nhất nữa.

Trước hệ thống giải thưởng khổng lồ cả về danh lẫn lợi, những buổi chơi điện tử đàn đúm thâu đêm suốt sáng bỗng dưng bị xào nấu thành "tập dượt trui rèn vì một ngày mai tươi sáng". Kết hợp cùng việc dư luận dần đánh mất sự hứng thú với đề tài gây tranh cãi vì vài lý do khách quan khác, thế là phong trào phản đối giới trẻ "chạy dân" bắt đầu "chìm xuồng" dần theo thời gian. Hiện tại nó không còn khả năng gây ra sóng gió mãnh liệt như những ngày đầu mới hình thành, và trừ phi có biến cố kinh thiên xảy ra làm thay đổi cục diện, bằng không phong trào tan rã hay chìm vào quên lãng sẽ chỉ là câu chuyện sớm muộn.

Không, phe bọn ông căn bản là chưa bao giờ giành được chiến thắng lẫy lừng trước thế lực mới nổi đầy khó chịu mang tên Ninja Entertainment, thậm chí đến cả chiến tích mang tính thực chất cũng chưa bao giờ thu hoạch về tay. Đám ranh con ấy cứ như những con nhím xù lông, không thể nào thoải mái nắn bóp trong lòng bàn tay mà không bị vô vàn mũi gai đâm b·ị t·hương hết. Dưới tình huống đảm bảo tự thân không gặp phải tổn hại, hiện có rất ít đơn vị trong ngành dám v·a c·hạm tới cùng với Ninja Entertainment. Và đương nhiên rồi, mạnh miệng tuyên bố sẽ cho bọn chúng ăn quả đắng như người chủ quản cầm đầu phân bộ trò chơi tập đoàn Thiên Không đây thì lại càng hiếm thấy.

“Nói chỗ dựa thì hơi quá. Đại khái là lần này bên tôi tìm được cơ hội ngon ăn để hạ bệ đám Ninja ấy, ông cứ hình dung như vậy cho nó dễ hiểu."

"Cơ hội ngon ăn nào thế?"

"Cái này thì... hiện tại tôi không tiện công bố, đợi khi trò chơi của bọn chúng chính thức phát hành tự khắc ông sẽ biết. Giờ cái tôi cần chỉ là một cái gật đầu đồng ý phối hợp của ông mà thôi, ông xem?"

"Hừm, đã bắt tay hợp tác với nhau rồi còn thần thần bí bí với cả đồng minh. Bao năm vẫn thế không đổi, này là điều tôi cực kỳ không thích ở ông đấy."

Khịt mũi bình phẩm, người sếp già đầu bạc lẳng lặng suy nghĩ một chút trước khi tiếp tục đào sâu truy vấn: "Khoản phối hợp không thành vấn đề, chỉ cần bên ông cam đoan vặn ngã đám ranh con Ninja ấy thì bên tôi chẳng tiếc gì mà không theo vào trợ trận một phen. Cơ mà nếu câu chuyện chỉ có vậy thì hẳn là không cần đích thân hai ta phải ra mặt thế này chứ? Bộ môn đối ngoại lù lù đấy, sao không sai họ tự triển khai bàn bạc với nhau cho nhanh gọn đỡ rườm rà? Hay là… câu chuyện không chỉ đơn giản có mỗi thế?"

"... Ông bạn già quả là nhạy bén. Đúng, câu chuyện không chỉ đơn giản có mỗi thế. Nên tôi mới phải mạo muội quấy rầy ờ… trong lúc ông đang đi “công tác” như thế này.”

Thấy tâm tư bị đối phương đoán ra, chủ quản Hậu mặt không đổi sắc từ tốn gật đầu xác nhận. Kế đó, không vòng vo thêm nữa ông lập tức đi thẳng vào vấn đề: “Sau khi phi vụ tới đây thành công tôi muốn liên minh chúng ta quay lại nhắm vào trò chơi “Đế chế” của đám Ninja. Mặc dù lấy tình hình trước mắt mà nói trò chơi đó đã có được căn cơ vững chắc, song tôi vẫn hy vọng chúng ta có thể hạ thấp danh tiếng của nó được chừng nào hay chừng ấy. Hơn nữa cũng không cần kéo dài trường kỳ, chỉ cần tập trung hoạt động vào thời điểm cuối tháng tới là được.”

"Cuối tháng tới, tức là liên quan đến giải thưởng Video Game Awards năm nay?... Tôi hiểu ý định của ông, nhưng nếu chỉ vì thế mà tiếp tục chặn đánh “Đế chế” thì thành thực mà nói, tôi cảm thấy nó không đem lại quá nhiều ý nghĩa. Dù sao chiều hướng dư luận tại mấy khu vực kia không quá lạc quan cho lắm, một mình thị trường nội địa ủng hộ thôi rõ ràng là không thấm vào đâu. Chẳng cần chúng ta ra tay thì phần trăm giật giải của đám ranh con đó đã là một con số 0 tròn trĩnh rồi, “cố đấm ăn xôi” chỉ tổ phí tiền lẫn gây thù chuốc oán với quan trên.”

Trầm tư vài giây, người sếp già đầu bạc chậm rãi lắc đầu biểu thị không tán đồng ý kiến của “chiến hữu”. Chuyện Ninja Entertainment gặp khó khăn trong việc móc nối với giới truyền thông lục địa già thời gian vừa qua tuy không lộ ra ánh sáng song nó chẳng phải bí mật gì đối với những kẻ trong nghề như ông. Huống hồ người “chiến hữu” ông đang nói chuyện cùng đây trước đó cũng từng mấy lần mịt mờ thả ra tiếng gió, thành thử nghe qua thôi là ông biết đối phương muốn ám chỉ điều gì để mà phản bác ngay.

“Không, tôi khẳng định là ông chưa hiểu hết ý định của tôi đâu. Nói thế nào nhỉ… ông vẫn còn nhớ khi trước chúng ta từng thảo luận cùng nhau về việc ngăn cản không cho “Đế chế” trở thành một bộ môn eSport chứ?”

“Nhớ. Tôi là người đề xuất ý tưởng chẳng nhẽ lại không nhớ? Ông cứ nói tiếp.”

“Tôi có một điều muốn thừa nhận với ông: ban đầu khi nghe ý tưởng ấy tôi chỉ coi là ông hơi bị lo lắng hão huyền với cả khoa trương thái quá, vì cho dù bản thân trò “Đế chế” có tiềm năng thật đi chăng nữa thì Ninja Entertainment cũng chẳng có đủ thực lực để nâng tầm nó lên thành bộ môn eSport đúng nghĩa. Cơ mà cũng theo nguồn mật báo của tôi, hiện tại bọn chúng có vẻ sắp sửa biến chuyện hoang đường đó thành hiện thực đến nơi rồi. Vài ngày tới, sau khi giải “Đế chế” trong nước hạ màn chúng sẽ tiến hành mở giải quy mô tương tự ở mấy khu vực bên kia, và đặc biệt hơn cả là chúng sẽ thử v·a c·hạm trực diện với hệ thống giải eSport chính quy luôn.”

“Việc một trò chơi trở thành bộ môn eSport có thể đem lại lợi ích to lớn như nào chắc tôi không cần phải nói ông cũng thừa biết. Giờ sự tình thành ra thế nên tôi thiết nghĩ, chúng ta cần khởi động lại….”

"Khà khà, vậy là bây giờ chúng ta lại quay trở về vấn đề này cơ đấy!” Không đợi đối phương nói hết câu người sếp già đầu bạc bỗng dưng cất tiếng cười khoái chí cắt ngang, tiếp theo đó là một tràng mỉa mai: ”Tính ra kể từ lúc ông bảo tôi rằng cần suy xét kỹ lưỡng thêm đề nghị của tôi đến bây giờ đã được bao lâu rồi? Ba với ba là sáu…. Nửa năm? Tức là cái “nay mai” trong miệng ông dài đến tận nửa năm liền! Bỏ ra nhiều thời gian như thế chỉ để suy xét xem có nên đồng ý với tôi hay không, hẳn ông phải nhức đầu ghê lắm đấy nhỉ? Có đêm nào trằn trọc mất ngủ không nói tôi biết coi?”

“... Muốn chửi bới gì tôi cứ tự nhiên đi, khỏi phải nói mát. Sướng mồm rồi hai ta nói chuyện tiếp.” Bị mỉa mai, khuôn mặt chủ quản Hậu nhanh chóng xụ xuống tỏ vẻ khó chịu. Có điều ngoại trừ bị động tiếp nhận những lời mỉa mai ra thì ông chẳng thể nào làm được gì hơn, do đúng là bản thân ông khi xưa đã không giữ lời với đối phương, rằng sẽ suy xét cẩn thận vấn đề rồi hồi âm trong “nay mai”. Đối với người bình thường cái thời hạn này chỉ kéo dài trong khoảng một tuần thậm chí nửa tuần đổ lại là cùng, chứ để lên đến đơn vị tháng mà vẫn không có hồi âm thì ai nấy sẽ tự động hiểu là mớ ngôn từ đứng phía trước đã theo gió trôi về nơi xa.

Còn vì sao lại không giữ lời thì tốt nhất là không nên hỏi, vì hỏi chính là tác giả quên à nhầm bản thân ông quên bẵng đi mất. Đơn giản vậy thôi, người lãnh đạo bận rộn trăm công nghìn việc như ông làm sao có thể nhớ mãi không quên một phi vụ cụ thể nào đó chứ? Cộng thêm những ngày sau đó Ninja Entertainment cũng chưa cho thấy động thái muốn làm lớn chuyện như thời điểm bây giờ, thế nên không để tâm chú ý gắt gao cũng là điều dễ hiểu.

Khó khăn lắm mới bắt thóp đối phương một lần một lần thế là người sếp già đầu bạc được đà lấn tới. Tiết mục sỉ nhục nhanh chóng diễn ra, dai dẳng đến tận mấy phút đồng hồ sau mới chịu đi đến hồi kết. Rung đùi đắc ý, người sếp già đầu bạc làm một ngụm nước cho đỡ khản cổ rồi đủng đỉnh gật đầu: “Giờ thì, đề nghị của tôi khi xưa ấy à? Đương nhiên là vẫn muốn, ai bảo bên tôi hiện đang sở hữu sản phẩm lẫn mục tiêu tương tự chứ. Một núi không thể chứa hai hổ được.”

“Vậy thì không còn gì tốt hơn.”

“Thế nhưng chuyện này cần bàn bạc kỹ hơn, để cho ra được đối sách vẹn toàn chứ không thể qua loa. Thế này đi, tuần sau mỗi bên bớt thời giờ gặp nhau trực tiếp một phen tại địa điểm cũ. Tôi, ông và anh bạn trẻ tuổi bên GVN, ba cây chụm lại nên hòn núi cao?”

“Tán thành. Có điều nhắc đến GVN.” Nói đến đây thân ảnh trên màn hình máy tính bảng chợt ngập ngừng mất mấy giây, sau đó định thần lại đưa tay chống cằm úp mở: “Không biết ông có để ý không, nhưng tôi cảm thấy dạo gần đây thái độ bên đó đối với chúng ta có vẻ hơi bị… hờ hững. Không chủ động hỏi chuyện đối phó đám Ninja Entertainment, cũng không chủ động trao đổi tin tình báo phía bên đó cho chúng ta hay. Giống như là đang m·ưu đ·ồ bí mật làm chuyện gì đó sau lưng chúng ta vậy, tuyệt không bình thường chút nào.”