Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Nhân Sinh Từ Dò Mìn Bắt Đầu

Chương 573: Khó dễ (10)




Chương 573: Khó dễ (10)

"... Có thể. Quy củ cũ, phải đảm bảo giữ bí mật tuyệt đối sau khi nghe xong. Để lộ ra cho người khác biết là cả tôi lẫn ông đều sẽ gặp rắc rối lớn đấy."

Buông lời dặn dò cẩn thận xong, đối tượng trò chuyện cùng Pierre bắt đầu giải thích ngắn gọn nguyên do: "Dựa trên tình báo mới nhất tôi vừa thu thập thì trong đám người Ninja đó vẫn có mấy kẻ hy vọng rằng ông và chúng sẽ sớm đạt thành quan hệ hợp tác với nhau. Căn bản ông chỉ tìm cớ trì hoãn chứ chưa tuyên bố từ chối thẳng thừng, cơ hội để đạt được thứ mình muốn vẫn còn nên theo chúng tốt nhất là cứ thuận theo chờ đợi một phen xem sao."

"Chúng không hề biết giờ đây khả năng hợp tác giữa ông và chúng là một con số không tròn trĩnh. Do đó tôi muốn nhân dịp bọn chúng còn chưa nhận thức được tình hình tranh thủ chào hỏi trước một số đầu mối khác, thuyết phục họ từ chối hợp tác với bọn chúng giống như ông. Chỉ cần mọi người đồng loạt lắc đầu thì cái trò "Age of Empires" của bọn chúng sẽ chẳng gây ra được bao nhiêu sóng gió tại giải Video Game Awards sắp tới nữa, vớ vẩn có khi còn nhận kết cục thất bại toàn diện chứ chả chơi."

"Và ông phải đi xa đến thế chỉ để đối phó với một cái công ty bé cỏn con đến từ đâu nhỉ, Đông Nam Á?"

"Này, tin tôi đi Pierre cái công ty đó đáng để tôi đi xa đến thế đấy. Có thể hiện tại chúng đích thực là một công ty bé cỏn con, nhưng nó không có nghĩa là chúng không thể cho ra lò sản phẩm chất lượng tốt cũng như thu hút người chơi. Trên thực tế, cái trò "Age of Empires" ông vừa đả động chính là một sản phẩm như vậy, và nếu công ty tôi lẫn một số đồng minh thân cận không tinh ý triển khai vây quét từ sớm thì giờ này chắc nó đã nức tiếng khắp xa gần. Có khi chẳng cần vận động hành lang tự nó cũng kiếm được chỗ đứng tại giải Video Game Awards sắp tới."

"Hừ, vậy mà ban đầu dám tung tin thất thiệt để lòe tôi. Ông cũng mưu mô lắm chứ không có vừa đâu."

Nói tới đây Pierre chợt cau mày đổi giọng hoài nghi: "Nhưng tôi vẫn chưa hiểu tại sao ông lại cần phải đi xa đến thế? Với lại ông vừa nói gì, "một số đầu mối khác"?... Chẳng nhẽ, ông lo ngại đám Ninja đó có thể đi cậy nhờ những người khác để giúp trò chơi của bọn chúng thắng giải Video Game Awards? Những người mà… ông biết đấy, giống như tôi đây?"

"Không phải có thể, điều đó chắc chắn sẽ xảy ra nhé ông bạn già. Ông không cho rằng ông là mục tiêu cầu cạnh duy nhất của cái đám Ninja đó đấy chứ? Làm ơn, trong mắt người ta ông không đáng coi trọng đến mức ấy đâu."



Đột nhiên đối tượng trò chuyện qua điện thoại cùng Pierre cất giọng cười khùng khục. Ý vị mỉa mai mịt mờ biểu lộ khiến tay bình luận trò chơi bản địa nhăn mặt như một thói quen, bàn tay cầm điện thoại thì bất giác siết chặt đến mức nổi gân xanh. Chỉ là bản thân còn chưa kịp nói gì thì đối phương đã lại tiếp tục lên tiếng: "Như ban nãy tôi vừa nói, trong đám Ninja chỉ có mấy kẻ hy vọng ông và chúng sẽ sớm đạt thành hợp tác mà thôi. Còn lại đều cho rằng tiền cảnh hợp tác hai bên không hề lạc quan chút nào, riêng tay thủ lĩnh cầm đầu còn đặc biệt có ác cảm với ông sau tất cả những gì đã xảy ra."

"Dựa theo lời tay này nói với nhân viên sau khi rời khỏi chỗ ông thì, đại khái là kiên nhẫn của đám Ninja bọn chúng là có hạn độ. Chúng sẽ cho ông một ít ngày nữa để thu xếp rồi tự mình liên hệ với chúng, quá thời hạn đó cho dù ông có viện lý do gì chăng nữa chúng cũng sẽ tự động bỏ đi nơi khác luôn, coi như thương vụ hợp tác giữa hai bên chính thức đổ bể. Và đến lúc đấy ông cũng đừng mong người ta sẽ giữ tinh thần "chơi đẹp" với ông. Không có ông ngoài kia vẫn còn vô khối người để cậy nhờ, bản thân tay thủ lĩnh đó lại chẳng phải dân bản địa, xong việc ở đây một cái là về quê nhà luôn nên chẳng việc gì phải nể nang ông hết. Trăm phần trăm là chúng sẽ tìm cách trả đũa ông vì đã đùa bỡn chúng tới mấy phen."

"(Khịt mũi) Trả đũa? Cỡ như chúng thì có gì để mà trả đũa tôi?"

"Cần gì phức tạp, tôi mà là chúng thì chỉ cần truyền đi câu chuyện giữa ông với chúng cho người trong nghề biết, sau đó cải biên chút ít để ai ai cũng thấy ông là kẻ ưa thích ức h·iếp đơn vị trò chơi nhỏ yếu và bùm! Tiếng xấu về ông sẽ lan xa, gây ảnh hưởng đến thanh danh và có thể là cả những thương vụ làm ăn tương tự trong tương lai. Đơn giản lại dễ làm, người ngu cũng có thể nghĩ ra."

Đoạn đối tượng trò chuyện cùng Pierre ngừng lại vài giây lấy hơi trước khi chốt lại giao kèo: "Tóm lại là ông khỏi cần thắc mắc Pierre, cứ làm theo những gì tôi phân phó là được. Ai bảo ban đầu ông không quyết tâm hợp tác cùng tôi luôn cơ, cứ tìm cách mưu lợi từ hai phía giờ sự tình nó rắc rối thế đấy."

"Xin lỗi chứ nó rắc rối với ông chứ tôi chả thấy rắc rối gì sất. Chưa kể lời ông vừa nói cũng thuần túy là suy đoán cá nhân, chả có căn cứ xác đáng nào để tôi phải tin hết…. Nhưng thôi, ông đã có lời thì tôi cũng chẳng ngại gì mà không giúp một tay. Đương nhiên, tiền đề là thỏa thuận giấy trắng mực đen và tiền nong phải vào đúng chỗ."

Ngoài miệng nói bâng qươ vậy nhưng trong lòng Pierre lại dao động kịch liệt sau khi nghe đối phương trình bày xong xuôi mọi thứ, với chủ ý hợp tác nghiêng hẳn về phía thế lực ngáng chân Ninja Entertainment. Thường thì lời nói một phía dạng này chưa đủ để ông tin tưởng tuyệt đối đâu, song nếu kết hợp cùng chi tiết "cục tiền vỗ cánh bay đi" xảy ra cách đây ít phút thì câu chuyện nó lại khác biệt hoàn toàn. Vốn chỉ nghĩ đối phương muốn làm mình làm mẩy chút thôi, nhưng giờ xem ra tay giám đốc Dương Khoa đó đích thực là đã có ác cảm rõ rệt với chính bản thân ông. Đặt vào hoàn cảnh ngoài kia không thiếu đối tượng hành nghề giống ông để "chọn mặt gửi vàng" thì khả năng cao hạng mục hợp tác song phương sẽ khó lòng đạt thành.



Từ đó dẫn đến kế hoạch kiếm chác ở cả hai phía của ông cũng sụp đổ theo luôn.

Chỉ cần người ta không có ý định vung tiền nữa thì dù có nỗ lực đến mấy ông cũng không tài nào thu hoạch chúng vào tay a. Biết vậy khi trước đừng giả bộ bận rộn cùng với tử tế nhập tâm quá, cứ thu ít tiền cọc đút túi trước rồi uốn lưỡi giải thích với cái thế lực ngáng chân này sau. Giờ cơ hội vuột dần khỏi tầm tay càng nghĩ càng thấy tiếc nuối.

Và bực bội nữa.

Thằng nhóc ấy cho rằng mình là ai chứ, con Chúa trời hay là chủ tịch Hiệp hội Trò chơi đương thời? Thấp cổ bé họng thì chớ còn không biết đường nhún nhường mưu cầu lợi ích tự cho mình cái quyền tự ái vặt, làm ông phí hết cả công mềm mỏng xuống nước ban nãy…. Song còn định tìm cách trả đũa ông phỏng? Giỏi lắm, con gà mới nở đã dám trêu chọc diều hâu bay lượn chín tầng trời. Chán sống rồi!

Bất quá khoảnh khắc tiếc nuối xen lẫn bực bội ấy đến nhanh mà đi cũng nhanh, vì vẫn còn đó một con đường kiếm chác khá khẩm mà Pierre có thể đi. Con đường này lại không cần ông phải động chân động tay làm bất kỳ thứ gì, cứ án binh bất động câu kéo thời gian là "tiền tươi" sẽ tự động chảy vào trong túi. Cân nhắc thêm việc cảm thấy bị xúc phạm bởi một lũ trẻ ranh miệng còn hôi sữa, sau tất cả cuối cùng tay bình luận trò chơi bản địa gật đầu xác nhận rằng mình sẽ nghe theo đối phương cầm chân đoàn đội Ninja Entertainment tới cùng. Qua đó chính thức đứng ở phía đối lập với đoàn đội Dương Khoa luôn, mặc kệ cái gọi là thời hạn chờ đợi ít ngày vừa được đối phương cho biết kèm theo.

Cũng phải nói thêm, quyết định trên được Pierre đưa ra với không một chút áy náy hay băn khoăn nào trong lòng. Mặc cho sự thật nhãn tiền rằng bản thân ông mới là kẻ giở trò gây khó dễ trước tiên, Dương Khoa cùng đồng bọn chỉ căn cứ vào đó làm ra hành động đáp trả mà thôi. Về lý mà nói việc gieo gió gặt bão thế này chẳng thể trách được bất kỳ ai khác ngoài bản thân mới đúng.

"Không thành vấn đề. Thỏa thuận sơ bộ tôi đang soạn đây rồi, trong lúc chờ ông có muốn hỏi thêm điều gì nữa không?"

"Có một chút." Đã chọn xong phe cánh rồi thì cũng nên tìm hiểu tình hình phía đồng minh một chút, Pierre vừa đưa tay vuốt vuốt nếp nhăn trên trán vừa mở miệng thăm dò: "Ông nói là ông đã sớm triển khai các biện pháp ứng phó với trò "Age of Empires" vậy chuyện xảy ra từ lúc nào mà tôi không nghe thấy phong thanh gì hết vậy?"

"Từ lúc trò đó mới ra, vào khoảng tháng mười một năm ngoái. Không nghe thấy phong thanh thì đương nhiên rồi, có tôi cùng đồng bọn hợp lực bài trừ tin tức về trò đó trên các phương tiện truyền thông mà lị. Cỡ như ông toàn quan tâm tới chuyện trăng sao vĩ mô, có thể nghe thấy phong thanh mới là quái sự."



"... Cũng có lý. Mà gọi cả đồng bọn tham gia thế chứng tỏ m·ưu đ·ồ của ông lớn ra phết đấy nhỉ? Thế nào, ngoài việc trì hoãn đám Ninja này ra có cần tôi giúp gì thêm cho đỡ bận bịu không?"

"Không cần. Cái giả phải trả để ông không hợp tác với đám Ninja ấy đã đủ cao rồi. Thêm nữa tôi không kham nổi đâu." Đối tượng chuyện trò cùng Pierre chế giễu nốt một lần cuối cùng trước khi quả quyết cúp máy: "Nói chung là ông khỏi phải thăm dò, yên tâm ngồi một bên xem đám bọn tôi "chiến đấu" đi. Hợp đồng sơ bộ vừa gửi vào hòm thư điện tử đấy, ký xong nhớ gửi lại cho tôi. Không hỏi gì nữa thì tôi đi gặp quản sự cấp cao báo cáo đây, chào."

"Gớm, làm gì…."

Lời còn chưa dứt thì tiếng kêu "bíp" biểu thị kết nối bị ngắt đã vang lên. Tặc lưỡi một cái, Pierre thả lòng bàn tay buông điện thoại xuống rồi ngồi ngắm mây trời qua khung cửa sổ thêm vài ba phút, trước khi quay về phía bàn làm việc bắt đầu xử lý công chuyện cần kíp. Đảo mắt theo dõi nội dung bức thư điện tử vừa gửi tới, một nụ cười tràn ngập vẻ đắc ý chậm rãi xuất hiện trên khuôn mặt tay bình luận trò chơi bản địa, khiến cho những nếp nhăn xiêu vẹo không ngừng rung rung.

...

----------

Nguyên bản, trong lòng Dương Khoa vẫn còn sót lại chút xíu tin tưởng dành cho Pierre Hawley - tay bình luận trò chơi nổi danh một cõi của lục địa già được trung gian Tiến khổ công "dắt mối".

Đúng lý mà nói thì cái sự tin tưởng ấy đã tiêu hao sạch sẽ ngay vào thời điểm cuộc gặp mặt song phương kết thúc, nhưng vì phải liên tục lắng nghe những lời khuyên nhủ đến từ đám cấp dưới họ Lạc tên Quan và cả Tiến trên suốt chặng đường quay về văn phòng chi nhánh, thế nên sau khi triệt để bình tĩnh lại hắn vẫn tự thỏa hiệp với bản thân mình thêm một lần cuối cùng. Rằng hắn sẽ cho lão già đầu bạc mặt đười ươi, sinh ra ở Pháp mà một chữ tiếng Anh bẻ đôi cũng không biết ấy thêm một cơ hội sau chót để thể hiện thành ý hợp tác làm ăn. Chỉ cần mau chóng thu xếp cái gọi là "công việc bận rộn" trong miệng lão, đừng bắt đoàn đội Ninja Entertainment phải chờ đợi dài cổ thêm nữa thì chuyện cũ hắn có thể bỏ qua không thèm so đo.

Thế rồi một ngày, hai ngày rồi ba ngày…. Liên tục năm ngày liền trôi qua nhưng vẫn không có bất kỳ động tĩnh gì đến từ tay bình luận trò chơi bản địa. Không một lần chủ động hồi âm như đã hứa, thậm chí đến cả một cuộc gọi cập nhật tình hình hay một tin nhắn trấn an đối tác yên tâm cũng không nốt. Khiến Dương Khoa nhanh chóng đánh mất chút xíu tin tưởng khó khăn lắm mới gom về lại được, các thành viên họ Lạc tên Quan trong nhóm mất mặt không dám ngoi lên ho he thêm nữa. Riêng Tiến còn sốt ruột tới mức không màng giao hẹn tự mình chủ động tìm cách liên lạc lại với Pierre lẫn người của SKAR, những mong mọi việc có thể kết thúc êm xuôi song chẳng ăn thua gì. Thông báo "thuê bao quý khách vừa gọi hiện không liên lạc được" bằng tiếng Pháp cứ liên tục lặp lại bên tai người trung gian phía Navigame, còn người của SKAR thì một mực khẳng định rằng mấy ngày nay họ chẳng hề thấy bóng dáng Pierre đâu hết. Cứ như là đối phương đã bốc hơi khỏi nhân gian rồi vậy.