Chương 547: Navigame chu đáo
"Sếp à, có lẽ ta nên tranh thủ thời gian giải quyết công việc ở đây thôi sếp. Đằng công ty mình vừa báo tin cần sếp về để xử lý chút chuyện đột xuất."
Vốn định chuyển mục tiêu thăm dò sang hai thân tín ngồi bên cạnh nam thanh niên trẻ tuổi, nhưng rồi thanh âm của người nhân viên tùy tùng truyền vào tai Dũng Triều làm ông nuốt vội lời nói chuẩn bị thốt ra khỏi miệng. Theo bản năng, ông vội quay đầu sang phía tùy tùng thấp giọng hỏi lại: "Là việc gì thế em?"
"Không rõ ạ, chỉ biết là chỗ sếp Minh Hồng truyền đạt tin này."
"Lão Hồng? Thế thì chắc chỉ loanh quanh vấn đề tiền nong thôi chứ chả có cái quái gì đâu…. Thôi được, đợi anh chút."
Gật gật đầu, Dũng Triều quay trở về phía đội ngũ lãnh đạo Ninja Entertainment chốt lại tiết mục xã giao ngắn ngủi để vào việc luôn: "Tóm lại, với tư cách đối tác chiến lược thay mặt Navigame tôi xin được chúc mừng Ninja Entertainment thêm một lần nữa đạt được thành công rực rỡ. Hy vọng quý công ty có thể tiếp tục phát triển tiến lên trong tương lai, đồng thời tôi cũng rất mong giai đoạn hợp tác chặt chẽ sắp tới giữa song phương có thể đạt được thành công như vậy."
"Cảm ơn ông. Hợp tác song phương thành công tốt đẹp cũng là điều mà Ninja Entertainment chúng tôi mong mỏi, xin ông và ban lãnh đạo Navigame yên tâm."
"Được, có lời này của cậu là tôi yên tâm rồi. Giờ thì, hôm nay tôi ghé thăm quý công ty mà không báo trước nên chắc hẳn quý vị ngồi đây đều đang dở tay chuyện công việc phải không? Vừa vặn tôi cũng ờ… có chút việc phát sinh đột xuất. Hay là để tiết kiệm thời gian chúng ta đi vào công việc chính luôn, những câu chuyện vụn vặt tạm gác lại hôm khác gặp mặt trao đổi tiếp. Quý vị thấy thế nào?"
"Không vấn đề gì, cứ theo ý muốn của ông Triều đi."
"Cảm ơn cậu đã thông cảm. Tiến, tài liệu đã chuẩn bị đủ chưa?" Gật đầu tỏ ý cảm tạ đối phương vì đã chiều lòng lão già "sớm nắng chiều mưa" thay đổi xoành xoạch như mình, Dũng Triều lại một lần nữa quay đầu về phía tùy tùng phân phó. Chỉ thấy người tùy tùng lập tức cầm lên một tập tài liệu bày trên bàn, bỏ vào cặp hồ sơ màu đen nằm kế bên rồi đưa lại cho sếp lớn, không quên kèm theo lời hồi đáp lễ phép:
“Dạ đủ thưa sếp. Đây là tài liệu quy chuẩn, vừa mới cập nhật thông tin hồi cuối năm ngoái."
“Tốt lắm." Dũng Triều tiếp lấy cặp hồ sơ, sau đó không thèm mở ra xem nội dung bên trong ông lập tức trao nó cho đối tác luôn: "Một lần nữa thay mặt Navigame nói chung và đoàn đội phát triển dự án "Điểm c·hết" nói riêng tôi xin được cảm ơn cậu Khoa vì những đóng góp to lớn của cậu. Để đền đáp, xin gửi tới cậu thông tin mà tôi tin là sẽ giúp ích Ninja Entertainment rất nhiều trong việc kiếm cho "Đế chế" một đề danh tại Video Game Awards, như đã thỏa thuận trong giao kèo cố vấn."
"Chỉ là thông tin?"
Nhận cặp hồ sơ từ tay Dũng Triều, trong một khoảnh khắc thoáng qua nam thanh niên trẻ tuổi đột nhiên tỏ vẻ thất vọng, giống như thể mọi thứ không được như mong đợi vậy. Có điều thứ cảm xúc ấy đến nhanh đi cũng nhanh, khôi phục vẻ đạm nhiên như thường đối phương hướng về ông nói lời cảm tạ: "Cảm ơn ông, đây thực sự là thứ mà chúng tôi cần lúc này. Không biết ông có phiền không nếu tôi mở nó ra xem qua nội dung một chút?”
“Không vấn đề gì, xin cứ tự nhiên."
Tập tài liệu lại bị nam thanh niên trẻ tuổi lôi ra khỏi cặp hồ sơ, sau đó đối phương đem nó đặt xuống bàn rồi gọi thân tín ngồi cạnh bên cùng nhau xem xét. Thế rồi, theo từng trang giấy lật qua lật lại dáng vẻ của ba người cũng dần dần biến đổi. Dễ thấy nhất là nam thanh niên trẻ tuổi, từ ánh mắt thôi Dũng Triều cũng có thể nhận ra được sự mừng rỡ hào hứng khác xa vẻ tiếc nuối thoáng qua ban nãy. Cô gái ngồi bên tay phải tên Liễu thì một mực đưa tay vân vê mái tóc ngắn, nụ cười đầy toan tính âm thầm treo bên khóe miệng. Riêng có cô gái ngồi bên tay trái tên Lan là hơi có chút khác lạ, miệng không cười mắt cũng không biểu lộ cảm xúc khác thường, chỉ có đôi lông mày là ngày càng nhíu lại rõ sâu.
"Mỗi người một vẻ à, ấn tượng đấy." Dũng Triều nhỏ giọng lẩm bẩm, hai tay hạ xuống bàn đan vào nhau làm ra tư thế chờ đợi. Bầu không khí căn phòng truyền thống cứ thế trôi qua trong tĩnh lặng, phải đến năm phút đồng hồ sau cuộc trao đổi song phương mới lại có thể tiếp diễn. Mang theo điệu bộ mười phần phức tạp người sếp lớn bên phía Ninja Entertainment rời mắt khỏi giấy tờ lên tiếng:
"Xin lỗi vì đã để ông và anh Tiến đợi lâu. Thông tin quý công ty cung cấp ờ… chi tiết quá, có hơi mất thời gian để nắm được tường tận."
"(Xua tay) Ồ không sao. Nếu quý vị bắt gặp chỗ nào khó hiểu xin cứ nói đừng ngại, tôi và Tiến sẵn sàng giải đáp tại chỗ luôn."
"Khó hiểu thì không, chỉ là chúng tôi hơi có chút bất ngờ về… những gì vừa nhận được thôi. Không những có mối liên hệ giao tế chúng tôi đang cần mà còn có cả chỉ dẫn tiến hành giao tế, cộng thêm cách thức gây dựng tiếng tăm sao cho hiệu quả nữa. Không ngờ quý công ty lại chu đáo đến thế."
"Khà khà, này thì không có gì."
Nghe thấy vậy Dũng Triều bật cười thành tiếng, kế đó ông lên tiếng giảng giải sơ qua cho đối phương hiểu ra: "Thông tin mà quý vị vừa nhận được là thông tin tổng hợp theo quy chuẩn bên tôi, mà đã mang tiếng quy chuẩn thì tất nhiên là phải chi tiết từ A đến Z rồi. Dù sao tạo dựng quan hệ nó cũng là một môn học vấn phức tạp, càng không cần phải nói đến mục tiêu ở đây chính là giải thưởng Video Game Awards danh giá. Đấy là còn chưa kể phó giám đốc Vương Khải bên tôi còn đặc biệt dặn dò phải chiếu cố đối tác chiến lược cho thỏa đáng nữa, thành thử chúng tôi không có lý do gì để qua loa hết."
"Ra là vậy, là chúng tôi nghĩ đơn giản."
“Bất quá, chi tiết từ A đến Z thì cũng đồng nghĩa với việc tài liệu trong tay quý vị thuộc dạng tối mật. Một khi để lộ ra ngoài thì không chỉ những người được nhắc đến trong tài liệu gặp phiền phức mà cả Navigame lẫn Ninja Entertainment cũng vậy." Có điều mới cười nói không được mấy giây Dũng Triều đã lại tỏ vẻ nghiêm nghị: "Cho nên quý vị phải đảm bảo giữ gìn tài liệu cho thật cẩn thận và không được để cho bất cứ bên thứ ba nào biết đến sự tồn tại của chúng. Tôi biết về điều này giám đốc Khải và cậu Khoa đã đạt thành thỏa thuận giấy trắng mực đen với nhau, song vẫn phải nhắc lại một lần nữa để mọi người ở đây hết sức chú ý."
"Cảm ơn ông đã nhắc nhở, Ninja Entertainment chúng tôi sẽ hết sức chú ý vấn đề này."
"Như vậy tốt nhất."
Đoạn Dũng Triều nhấc tay trái lên đưa về phía người nhân viên tùy tùng rồi nói tiếp: "Ngoài ra, nếu quý vị cần thêm sự giúp đỡ trong lần đầu tiên đi "săn" danh hiệu tại Video Game Awards thì có thể nhờ cậy nhân viên Tiến của tôi chỉ dẫn một hai. Tiến đây đã có nhiều kinh nghiệm làm việc rồi và rất sẵn lòng đồng hành cùng Ninja Entertainment vào mùa hè tới.... Tiến nói vài câu đi em."
"Vâng thưa sếp. Khụ khụ."
Được nhắc đến, người nhân viên tùy tùng tên Tiến hắng giọng vài cái trước khi trình bày: "Như đã thỏa thuận trong giao kèo giữa sếp Vương Khải và sếp Dương Khoa đây, tôi rất vui lòng giúp đỡ quý vị bằng cách làm cầu nối liên lạc giữa các bên, hoặc là bày cách gây dựng thanh thế sao cho hiệu quả tại thời điểm Video Game Awards diễn ra vân vân…. Thuận tiện nhắc đến, không biết quý vị đã lên sẵn kế hoạch gây dựng thanh thế cho "Đế chế" của riêng mình chưa?"
"Thành thực mà nói thì mọi thứ chỉ đang dừng lại ở mức bản thảo sơ bộ thưa anh Tiến. Phần vì công ty hiện đang tập trung nhân lực cho giải đấu AoE Championship, phần khác là vì tới tận thời điểm này chúng tôi mới nhận được sự trợ giúp từ phía Navigame, mọi thứ chưa có gì gọi là chắc chắn nên chúng tôi chưa đề ra được kế hoạch triển khai cụ thể." Thay thế nam thanh niên trẻ tuổi - người giờ phút này không hiểu vì lý do gì lại nở cười vui như Tết, cô gái tên Liễu nhanh chóng đứng ra trả lời câu hỏi bất chợt.
"Như vậy không ổn lắm.” Người tùy tùng tên Tiến lắc đầu: "Nói gì thì nói, đây là lần đầu tiên Ninja Entertainment quý vị tham gia vào cuộc chơi nên sự chuẩn bị kỹ lưỡng từ sớm là điều vô cùng cần thiết. Chưa kế trò chơi điện tử khác rất nhiều với những bộ môn nghệ thuật khác như phim ảnh hay hội họa, thời gian để con người ta có được cái nhìn toàn diện về một sản phẩm cụ thể giữa một rừng sản phẩm khác là vô cùng lâu. Do đó tôi có kiến nghị quý vị nên khẩn trương đề ra kế hoạch cụ thể ngay từ bây giờ, nếu quý vị thật sự quyết tâm trong việc gặt hái danh tiếng tại Video Game Awards năm nay."
"... Vậy hết thảy cứ theo như lời anh Tiến đi, Ninja Entertainment sẽ bắt tay vào triển khai công việc ngay. Mong anh tiếp tục tận tình chỉ bảo chúng tôi cần phải làm những gì trong những ngày sắp tới."
"Nhất định. Ngoài ra, quý vị cũng nên dự trù sẵn một khoản tiền nhất định để chi tiêu. Từ xưa đến nay bất kể cuộc chơi danh vọng nào cũng cần có sự đầu tư tiền bạc cả, chỉ khác biệt ở chỗ ít hay nhiều mà thôi. Vì chúng ta đang nói đến Video Game Awards, một giải thưởng tầm cỡ thế giới cho nên…."
"Chuyện tiền bạc anh Tiến không phải lo lắng." Đến đây cô gái tên Lan - thành viên duy nhất chưa tham gia đối thoại song phương từ đầu cuộc gặp mặt đến giờ cuối cùng cũng lên tiếng: "Ninja Entertainment chúng tôi phải có sẵn vốn liếng thì mới dám tham gia chơi một cuộc chơi tầm cỡ như vậy. Anh Tiến cứ vô tư đề xuất những gì cần phải làm với chúng tôi, đừng nên bận tâm đến mấy chuyện vụn vặt bên lề ấy làm gì."
“... Được vậy thì không thể tốt hơn.”
Hơi có chút ngạc nhiên trước khí phách hùng hồn mà cô gái tên Lan thể hiện ra, người tùy tùng tên Tiến vô thức gật đầu đồng ý với đối phương. Kế đó, anh đảo mắt nhìn xuống chỗ giấy tờ còn lại trước mặt rồi lén lút nhìn về phía người sếp như thể muốn trưng cầu ý kiến. Chỉ thấy Dũng Triều không chút do dự hất đầu về phía trước, ý bảo cứ đưa cả cho bọn họ cũng được không sao. Thở dài một hơi, anh gom nốt chỗ giấy tờ cho vào một chiếc cặp hồ sơ màu xanh cho dễ phân biệt rồi trù trừ đẩy về phía trước:
“Cuối cùng, ở đây tôi có ừm… một chút tài liệu nữa liên quan đến giải thưởng Video Game Awards năm nay, do riêng bản thân tôi tự tay làm ra. Thực sự mà nói thì tôi cũng không biết liệu chúng có giúp ích gì cho quý vị không, nhưng vì chỗ sếp Vương Khải đã đánh tiếng phải giúp đỡ Ninja Entertainment tận tình nên…. Đây, xin được gửi cho quý vị một bản để tham khảo."
"Cảm ơn anh Tiến." Tiếp nhận tài liệu mới, lần này nam thanh niên trẻ tuổi không tìm cách mở nó ra xem nội dung bên trong ngay. Thay vào đó, đối phương đem nó đặt cùng với cặp hồ sơ màu đen rồi hỏi lại: "Không biết tài liệu này của anh viết về gì vậy anh Tiến?
"Những ứng ký cử viên nặng ký cho từng đề danh tại Video Game Awards năm nay."
Người tùy tùng tên Tiến thủng thẳng trả lời, bàn tay trên đường rút về thuận thế bê tách cà phê đặt trên bàn lên để nhấp một ngụm cho khỏi khát. Chỉ là đúng vào giây phút những giọt cà phê thơm ngon tràn vào khoang miệng, khóe mắt anh lại chợt bắt gặp hình ảnh nam thanh niên trẻ tuổi tỏ vẻ sửng sốt, sau đó hoảng hốt nhặt lại cặp hồ sơ màu xanh lôi tài liệu ra. Dáng vẻ cực kỳ khoa trương làm anh giật mình, thiếu chút nữa thì sặc nước cộng thêm đánh rơi tách cà phê trong tay.
"Ây dà! Anh Tiến cứ quá lời, cái này quá là có ích với Ninja Entertainment chúng tôi ấy chứ. Mạn phép cho tôi xem qua một chút nhé."
Không để ý đến đối phương vừa bị mình làm cho thất thố một phen, nam thanh niên trẻ tuổi lại một lần nữa trải tài liệu ra trước mặt để nắm bắt nội dung. Bất quá lần này hai cô gái ngồi cạnh bên không tham gia xem xét cùng, đồng thời quá trình cũng không mất quá nhiều thời gian. Chỉ hơn một phút sau nam thanh niên đã thu gọn giấy tờ hướng về người tùy tùng tên Tiến bày tỏ: "Anh Tiến à, có lời này không phải mong anh bỏ quá cho. Tôi cảm giác tài liệu này của anh nó cứ bị thiếu thiếu thế nào ấy anh ạ."