Chương 497: Sự vụ cuối năm
“Đồ hồ ly tinh.”
Ngồi lẫn trong đám thành viên tụ tập lại với nhau chờ đến lượt báo cáo sơ qua tình hình công việc những ngày sếp lớn đi vắng, Thảo My chợt giơ tay lên giả vờ làm động tác chỉnh lại cặp kính không độ đang đeo, cốt để che lấp phần nào vẻ mặt tức giận của bản thân hiện giờ. Chỉ mất cảnh giác có tý thôi là lại để cho cái thành phần bất hảo trước mắt chớp lấy cơ hội quyến rũ "tình yêu chung thân" của cô ngay được! Quả nhiên đám bạn học cũ của anh Khoa chẳng có lấy một mặt hàng nào tốt, uổng công cô mấy lần tạo cơ hội cho mọi người gặp nhau giao lưu để tình bạn đỡ nhạt phai theo năm tháng.
Giờ cho thời gian quay ngược trở lại cô sẽ tìm cách bóp c·hết mấy cái mối quan hệ này ngay lập tức a! Hoặc chí ít cũng phải đưa con hồ ly tinh ăn mặc gợi cảm quá lố trước mắt vào diện c·ách l·y xã hội cho đỡ nhọc lòng về sau.
Mà anh Khoa của cô cũng thật là dễ dãi quá đáng. Ngày xưa khi chuyện tình hai người chưa thành thì không nói làm gì, nhưng giờ đây cả thế giới hầu như ai cũng biết cô và anh sinh ra là dành cho nhau rồi, vậy mà vẫn cứ để cho đối phương kiếm cớ gần gũi. Trước là chụp cả đống ảnh đang công tác tại nước ngoài cùng nhau rồi khoe khoang trên Facechat, sau thì là mở rộng cửa đón đối phương về làm việc cùng nhau tại công ty luôn. Lại còn giao cho chức vụ thư ký đầy n·hạy c·ảm nữa chứ.
Muốn giao thì cũng phải giao cho người cực kỳ thân cận, đồng thời tài hoa cũng thuộc hàng nổi trội so với người đồng lứa như cô chứ ai lại đi giao cho con hồ ly tinh đến luận văn tốt nghiệp cũng không được tham gia bảo vệ đó?
“Hả, ai là hồ ly tinh em?” Ngồi bên cạnh Thảo My, nghe loáng thoáng từ ngữ không lấy gì làm tốt đẹp được nhắc đi nhắc lại mấy lần liền Thảo Hân bèn quay người hỏi thăm.
"A không. Em đang định bảo là, không biết trong trò "Plants vs Zombies" này bổ sung thêm một loại cây mang dáng dấp một con hồ ly tinh thì sẽ như thế nào chị ạ." Chỉ trong tích tắc, Thảo My đã thay đổi nét mặt tươi tỉnh đáp lại Thảo Hân, tay giơ lên chiếc điện thoại bật sẵn trò chơi "Plants vs Zombies" như để gia tăng phân lượng câu nói vừa rồi.
"Ồ, ý tưởng này của em My hay đấy chứ. Không hổ là cô gái thiên tài của phòng ban Tester. Lát nữa em thử đề xuất ý kiến với anh Lâm bên kia xem, có khi lại được thêm vào trò chơi thành công cũng chưa biết chừng." Tưởng lời của Thảo My là thật, Thảo Hân nghiêng đầu suy tư một hồi rồi chợt buột miệng khen hay.
"... Chị Hani quá khen. Cơ mà nghĩ lại thì chắc là thôi chị ạ."
"Sao thế?"
"Nghe nói trò chơi này trong mắt tổ chế tác đã là hoàn mỹ rồi. Em sợ bây giờ đưa thêm chi tiết mới vào thì lại thành phá vỡ cái sự hoàn mỹ đó. Với cả cảnh tượng một con hồ ly xinh đẹp bị cả đàn zombie thi nhau đ·ánh đ·ập cắn xé kể ra cũng hơi bị… tàn bạo. Em sợ mang tiếng ác tâm lắm chị ạ. (`ω´) “
"( ̄、 ̄〃) Ui sợ quái gì, cứ vô tư đề xuất đi em đừng ngại. Có khi nó còn khiến cho trò chơi thêm phần hoàn mỹ ấy…. Cho đến vụ hình ảnh chém g·iết thì khỏi lo, kiểu gì tổ đội chế tác chẳng tìm cách hoạt hình hóa nó đi cho phù hợp với tổng thể chứ? Chuyên môn của họ là vậy rồi."
"Thật hả chị?"
"Thật mà. Không tin em cứ hỏi bạn trai của em ý, hoặc là đề xuất trực tiếp với bạn trai của em luôn cũng được. Có khi em nũng nịu vài câu là sếp Khoa gật đầu luôn cũng chưa biết chừng." Dứt lời Thảo Hân đánh mắt về phía nhân vật chính đứng giữa phòng. Ý tứ đùa cợt bộc lộ khá rõ ràng, song có thể thấy được cả hai người khá thoải mái với nó chứ không cố kỵ gì. Có vẻ như lời nhắc nhở Nhật Phong dành cho cô khi xưa về việc cẩn thận khi tiếp xúc với Thảo My là một lời nói vớ vẩn, việc gì phải giữ miếng với một người đàn em vô tư đáng yêu như này chứ? Giữ miếng mới là có hại cho bản thân mình ấy.
Chẳng hiểu tâm lý phụ nữ Việt gì hết, bảo sao cùng đường phải đi cưa cẩm gái nước ngoài. Chỉ có mấy con nỡm tóc vàng hoe mới thích anh thôi Tít-sờ-cô. ┐( ̄ヘ ̄)┌
"... Ok chị, để lát nữa em thử trình bày trực tiếp với anh Khoa xem sao." Suy tính một hồi, thấy đây là một cái cớ không tệ để gặp riêng bạn trai thế là Thảo My gật nhẹ đầu tán đồng. Thế rồi cô chủ động chấm dứt cuộc trò chuyện ngắn không nói thêm gì nữa, mà ở phía giữa phòng lúc này Thùy Linh cũng vừa vặn kết thúc tiết mục báo cáo ngắn gọn để sếp lớn có thể bắt đầu đi vào việc chính:
"Được rồi. Giờ thì… cuộc trao đổi sáng nay ngắn thôi Linh không cần phải tham gia đâu. Bây giờ Linh chạy qua gặp chị Tú đi, bảo chị ấy chỉ cho Linh một số thứ liên quan đến việc gửi nhận công văn. Đầu giờ chiều quay lại phòng chuẩn bị dự họp là được, nhé."
"Vâng sếp. (cúi đầu) Xin phép sếp ạ, xin phép mọi người."
Theo sau động tác chào hỏi lễ phép, mang theo nụ cười nhàn nhạt trên môi Thùy Linh ung dung sải bước tiến thẳng ra phía bên ngoài căn phòng. Bất quá khi quay người chuẩn bị đóng lại cánh cửa phòng thì cô chợt bắt gặp cô bạn gái đương nhiệm của Dương Khoa - Thảo My đang dõi theo mình, khuôn mặt nhìn qua là biết chẳng có lấy một tia hảo cảm nào hết. Biết đối phương cực kỳ khó chịu trước sự xuất hiện của mình tại nơi đây, cảm thấy đắc ý cô đột nhiên khẽ hếch mặt lên như muốn nói cô em chắc đang tức lắm phải không? Thế này chưa là gì đâu, sắp tới chống mắt lên mà xem tiết mục thể hiện của đàn chị này. Cố gắng kiềm chế đừng nôn ra máu hay lăn đùng ra giãy đành đạch nhé.
Thảo My tuyệt không phải dạng vừa, bị Thùy Linh khiêu khích cô lập tức quắc mắt lườm lại đối phương. Tín hiệu được cô gửi đi đương nhiên là xoay quanh chủ đề "tiểu tam" không biết xấu hổ, đồng thời tỏ ý có ngon thì cứ nhào vô. Kẻ đang ở vị thế cửa trên như cô đây đếch ngại mẹ con đứa nào a, mấy cái thành phần chen ngang họa chăng chỉ có thể làm nền cho chuyện tình viên mãn của cô đây thôi a. Cứ mơ mộng viển vông đi rồi đến lúc vỡ mộng mới đau!
Cảm giác nơi ánh mắt hai người giao nhau có tia lửa điện nổ lách tách như trong truyện tranh vậy. May là khoảnh khắc này chỉ diễn ra trong thoáng chốc, cộng thêm Dương Khoa sau khi phân phó Thùy Linh rời đi cũng nhanh chóng vào việc luôn cho đỡ tốn thời gian, thế nên đã không có thành viên nào ngồi trong phòng để ý đến. Chứ không thì e là hình tượng tốt đẹp của cả hai sụp đổ ngay tại giờ khắc này mất.
"Để không làm mất thời gian thêm nữa thì ta vào việc luôn nhé. Mọi người cố gắng báo cáo nhanh gọn vắn tắt những gì mình muốn trình bày. Xong rồi có vấn đề phát sinh gì giải quyết được thì ta giải quyết luôn, còn lại tôi sẽ sắp xếp thời gian giải quyết cùng mọi người sau. Bắt đầu từ bộ môn thiết kế trò chơi đi, anh Lâm."
"(Hắng giọng) Thưa sếp, bản cập nhật sửa lỗi "Age of Empires" theo lệnh sếp phân phó đã được cho lên sóng vào hôm 22 tháng trước. Theo như bộ môn chăm sóc khách hàng báo lại thì cộng đồng người chơi đón nhận nó một cách tích cực, chỉ một vài người tỏ ra không hài lòng vì thời gian ra bản cập nhật có phần chậm trễ và một số kẻ không lợi dụng bug hay glitch (kẽ hở) được nữa đâm ra khó chịu thôi. Ảnh hưởng không lớn."
"Có phản hồi gì đến từ các tuyển thủ tham dự giải đấu "Age of Empires" trong nước không? Cái giải to to của mấy trang web cá độ ấy." Dương Khoa bất thình lình ngắt lời, nụ cười gian như ẩn như hiện trên khuôn mặt.
"Ây…. Cái này, thưa sếp Lâm tôi không nắm được ạ." Bất ngờ trước câu hỏi có phần oái oăm Trọng Lâm lúng túng đưa tay gãi đầu.
"Không nắm được hả? Chán nhỉ, cứ tưởng mọi người nắm được chứ. Tôi là tôi đang mong chờ những tiếng kêu gào đến từ cái đám đó lắm, đang thi đấu ngon lành tự dưng ra bản cập nhật thay đổi mọi thứ là cay cú cực kỳ đấy chứ chẳng đùa.... Thôi bỏ qua, tiếp đi."
" (; ̄- ̄) Vâng sếp. Ngoài ra, dự án cập nhật chế độ editor dành cho "Plants vs Zombies" đã khắc phục được vấn đề tương thích hệ máy và hiện đã bước vào giai đoạn hoàn thiện sau cùng. Dự kiến ngày mai bản cập nhật sẽ được đẩy sang bộ môn Game Tester để kiểm nghiệm, và nếu mọi chuyện suôn sẻ nó có thể lên sóng dịp lễ Giáng sinh đúng hẹn."
"Nhân lực nhàn rỗi từ dự án cập nhật "Plants vs Zombies" này đã được anh Hoàng chủ động bổ sung vào đội ngũ chế tác "GunBound" và chia ra một ít hỗ trợ Hảo chỉ bảo các thành viên non trẻ tại dự án Hảo phụ trách dẫn đội. Xin gửi sếp danh sách để sếp nắm được tình hình cụ thể ạ."
"Thế dự án "Run" của anh Lâm như nào rồi? Có cần bổ sung thêm nhân lực không?" Tiếp lấy tờ giấy từ Trọng Lâm, không thèm liếc mắt nhìn nó lấy một cái Dương Khoa lại thay đổi chủ đề luôn.
"Thưa không cần đâu ạ. Về phần tiến độ thì dự án đã bắt đầu triển khai xây dựng nền móng. Thành quả ban đầu,… có lẽ là tôi xin được hẹn sếp một dịp khác để trình bày cụ thể. Dù sao…."
"(Khoát tay) Tốt, tôi hiểu. Dự án còn lại đi, Hảo vẫn đang làm tốt đấy chứ?"
"Vâng. Mặc dù khởi đầu không được suôn sẻ cho lắm nhưng hiện tại biểu hiện của các thành viên đã có thể coi như không tệ, ai nấy đều đủ năng lực hoàn thành các nhiệm vụ được giao. Đoán chừng sẽ không chậm trễ deadline thêm một lần nữa đâu thưa sếp."
"Như vậy tốt nhất. Hết dự án chính rồi đấy, còn lại bộ môn có báo cáo hay là đề xuất gì khác không?"
"Không có thưa sếp Khoa. Ngày hôm nay Lâm chỉ được giao nhiệm vụ báo cáo hiện trạng các dự án chế tác trò chơi như vậy thôi. Đúng ra bộ môn còn có một hai ý kiến nhỏ muốn đề xuất nhưng chỉ có anh Hoàng mới nắm được rõ ràng, mà lại ngày hôm nay anh ấy ờ… nói là bận dạy bảo đám nhân viên mới một khóa kiến thức nâng cao nên không thể trình diện. Sếp thông cảm." Trọng Lâm từ tốn chốt lại vấn đề, bộ dạng vẫn cứ "chưa đánh đã khai" như mọi khi.
"Hà hà, xem chừng ông anh Thiếu Hoàng của chúng ta thích thú với sự nghiệp trồng người này ra phết đấy chứ nhỉ. Vậy mà cái hồi mới đánh tiếng nhờ vả chưa gì đã cằn nhằn khó khăn này nọ. ( ̄ヮ ̄ ) “
"(  ̄ヮ ̄) Ùi, anh Hoàng làm mình làm mẩy một tý cho vui ấy mà. Sếp còn lạ gì nữa…. Mà thôi, Lâm xin phép kết thúc công tác báo cáo và cũng xin phép sếp cho Lâm về phòng luôn ạ. Để tranh thủ làm việc không có lại hết ngày hết buổi mất."
"Ok, khi nào tôi thu xếp được thời gian hai ta sẽ gặp nhau để trao đổi về dự án "Run". Những người còn lại cũng vậy nhé, cuối năm công việc bận bịu báo cáo xong nhanh rồi cứ thế về phòng luôn đi đừng chờ đợi hay câu nệ gì…. Người tiếp theo."
Theo thân ảnh Trọng Lâm rời đi, chàng thanh niên nổi danh "đa di năng" của Ninja Entertainment - Đức lập tức nhảy vào nối tiếp: "Báo cáo sếp, thay mặt phòng quản lý server Đức tôi xin được đệ trình bản thống kê tình hình vận hành server mới nhất. Ngoài ra, liên quan đến chuyện bộ môn thiết kế đang chế tác dự án trò chơi trực tuyến đầu tay thì phòng server cũng xin mạnh dạn đề xuất ý kiến mở rộng quy mô phòng ban để có chỗ lắp đặt thêm server. Hoặc thế hoặc là chúng ta đi thuê server bên ngoài như đã từng đi thuê bên Navigame."
"Đằng nào cũng được cả, thế nhưng nếu chúng ta quyết định tự làm tự ăn thì cần phải lên kế hoạch chuẩn bị ngay từ bây giờ cho kịp. Mong sếp cho ý kiến giúp."
"Ồ hồ. Vậy là… anh Đức đoán được ý tứ của tôi trong cuộc chuyện trò lúc trước rồi đấy nhỉ?"
"(Mỉm cười) Vâng thưa sếp. Thực lòng mà nói thì cũng không quá khó để đoán cho lắm, ngay từ cái lúc sếp đặt vấn đề ấy Đức tôi đã ngờ ngợ rồi." Bắt chước Trọng Lâm, Đức cũng tỏ vẻ thành thật khai báo khi được Dương Khoa hỏi tới. Chỉ thấy sếp lớn đột nhiên nở nụ cười gian manh y hệt lúc trước, sau đó cất giọng tếu táo:
"À thuận tiện nhắc đến server mới nhớ, hiện tại tôi đang có nhu cầu cho server trò chơi "Age of Empires" "tạm nghỉ" một hôm anh Đức ạ. Ngày giờ sẽ trùng vào lúc trận chung kết giải đấu "Age of Empires" mà tôi vừa nhắc đến lúc nãy diễn ra, phòng ban anh Đức xem thế nào rồi lên kế hoạch thực hiện giúp tôi nhé. Cứ viện cớ bảo trì đột xuất cho tôi, chả ai làm gì được đâu."
Đức: (; ̄д ̄)