Chương 370: Tổ Thiết Kế Trò Chơi Bắc Mỹ Và Slay The Spire (2)
“Hở? Chưa gì đã vào việc luôn rồi sao?”
Lắng nghe phiên dịch viên thuật lại nội dung những lời mà ông chủ Ninja Studio vừa biểu đạt, Matthew cùng những người đồng đội mới quen ngay lập tức lộ ra vẻ ngỡ ngàng. Ngày hôm nay cả đám bọn họ ai nấy đều tưởng rằng bản thân đến đây chỉ để làm quen với môi trường, nhận biết đồng nghiệp cùng ký kết hợp đồng các thứ thôi chứ? Sao lại đùng một cái bắt tay vào làm việc luôn thế này, chuẩn bị tinh thần làm sao cho kịp?
Giữa lúc đội nhóm Matthew còn đang hoang mang đưa mắt nhìn nhau thì những tập bản thảo đã được chuyển tới tay của từng người. Kế đó, ông chủ Dương Khoa kết nối chiếc ổ cứng di động với một chiếc laptop chuẩn bị sẵn trên bàn từ trước rồi bắt đầu tự mình thao tác, trong khi người quản lý tên Dương Viễn thì dựng một tấm màn chiếu đặt trước cánh cửa ra vào căn phòng.
“Xin giới thiệu với mọi người, dự án chế tác trò chơi mới nhất được Ninja Studio đưa vào triển khai: “Slay the Spire”.”
Theo lời giới thiệu của Dương Khoa và phiên dịch viên vang lên, một đoạn clip được dàn dựng không quá công phu nhanh chóng hiện ra trên tấm màn chiếu. Clip rất ngắn, độ dài đại khái chỉ khoảng chừng ba bốn chục giây. Hình ảnh khá thô và tăm tối, không biết là do trình độ người làm clip có hạn hay là cố ý tạo thành như vậy để thử thách nhãn lực của người xem nữa. Bất quá nội dung tổng thể của đoạn clip lại có chất lượng tương đối tốt, đủ để khơi dậy lòng hiếu kỳ nơi nhóm người Matthew ngay từ những giây đầu tiên.
“Wow! Ngầu quá!”
“Chặt chém chất chơi!”
Ngay từ đoạn mở màn, Matthew và Felix đã không kìm được buột miệng khen ngợi sau khi chứng kiến loạt ảnh nhân vật chiến binh “The Ironclad” của trò chơi vung kiếm chém một con quái thú xấu số ra thành muôn mảnh. Tuy tạo hình của nhân vật chiến binh này có hơi kỳ cục với chiếc mũ che kín khuôn mặt và tư thế giữ kiếm hướng về phía sau quái lạ vô cùng song không sao cả, ít nhất thì khi đặt vào trong bối cảnh u ám mờ ảo của đoạn clip trông vẫn rất hài hòa.
Thế rồi, khi mọi người đang mong chờ nhân vật chiến binh thực hiện tiếp những pha chặt chém mạnh mẽ và máu lửa thì thì màn ảnh bất chợt chuyển biến. Một nhân vật khác phủ áo choàng kín người, đầu đeo một chiếc mặt nạ xương xẩu trông kỳ quặc chẳng kém gì chiếc mũ “The Ironclad” mang theo không ngừng “tả xung hữu đột” giữa một bầy kẻ địch. Cứ khi nào tung bay trên không trung, từng lưỡi đao lấp lóe ánh sáng lại được nhân vật này phóng ra khỏi chiếc áo choàng cắm thẳng vào vị trí yếu hại của đối thủ, khiến cho hết người này đến người khác ngã xuống. Chẳng mấy chốc chiến trường chỉ còn lại mỗi thân ảnh nhân vật thần bí trong chiếc áo choàng, cùng một núi xác c·hết cắm đầy phi đao trên thân.
“Du hiệp! Chắc chắn là lớp nhân vật du hiệp!” Một thành viên trong nhóm người Matthew bất giác kinh hô. Những người khác nghe thấy thế cũng không tự chủ được gật đầu. Phong cách đánh nhanh nhẹn linh hoạt thế này chắc chắn thuộc về lớp nhân vật du hiệp hay thích khách rồi, đó là quy luật thường thức trong lĩnh vực trò chơi mà.
Đã có chiến binh lại có du hiệp, chưa kể cả hai nhân vật này đều sử dụng v·ũ k·hí lạnh chống lại đám quái vật hung hãn. Nhiêu đó là quá đủ để nhận ra cái trò chơi “Slay the Spire” này sẽ thuộc thể loại huyền ảo, đồng thời trong trò chơi nhất định phải có sự xuất hiện của lớp nhân vật pháp sư – những kẻ “chân yếu tay mềm” nhưng lại sở hữu quyền năng phép thuật mạnh mẽ. Phải sở hữu đủ bộ ba ấy thì trò chơi huyền ảo mới ra hồn được!
Không nằm ngoài dự đoán của Matthew và đồng đội, khi nhân vật du hiệp lui xuống cũng là lúc nhân vật “pháp sư” của trò chơi đăng tràng. Trước thế công vũ bão tới từ những cỗ máy tự vận hành, một con robot mang dáng dấp con người vung tay đan chéo vào nhau đặt trước ngực. Tức thì một lớp khiên hình cầu hiện ra che chắn hết thảy mưa bom bão đạn, đồng thời những viên ngọc phía sau lưng con robot bất chợt bay lên phóng sét về phía trước. Những cỗ máy tự vận hành tan thành mảnh vụn, còn con robot thì buông tay thu hồi lớp khiên cùng đống ngọc rồi lầm lũi tiến bước đi tiếp trên con đường trải đầy bẫy rập.
“Vậy là con robot kia khă năng lớn sẽ đóng vai pháp sư luôn ông ạ.” Felix huých nhẹ vào vai Matthew một cái thì thầm: “Xem ra chúng ta chuẩn b·ị b·ắt tay vào làm một trò chơi thể loại hành động rồi.”
“Cũng chưa chắc là hành động đâu, có thể là nhập vai nữa.” Matthew hồi đáp.
“Hoặc là cả hai thể loại pha trộn vào với nhau.”
“Có lý.”
Bên cạnh Matthew và Felix, những thành viên khác trong đội nhóm thiết kế trò chơi vừa thành lập cũng nhỏ to bình phẩm với nhau về thể loại của “Slay the Spire”. Hầu hết phán đoán đưa ra đều là hành động hoặc là nhập vai, cá biệt có một thành viên vui tính còn đùa rằng có thể là đi cảnh cũng chưa biết chừng. Tuyệt nhiên không có bất kỳ ai nghĩ tới rằng người chơi một khi đến với trò chơi này sẽ phải chiến đấu thông qua những lá bài cả, hay nói cách khác cả bảy người ngồi đây đều bị nội dung đoạn clip “lừa tình”.
“Ok, và đó là những thước phim đầu tiên giới thiệu qua về nội dung, cũng như các nhân vật sẽ góp mặt trong “Slay the Spire”.” Những giây cuối cùng của đoạn clip, hình ảnh ba nhân vật hành động đan xen vào nhau rồi biến mất trong khoảnh khắc, để lại dòng chữ “Slay the Spire” với thiết kế cách điệu. Chỉ chờ có thế ông chủ của Ninja Studio bắt đầu đủng đỉnh lên tiếng: “Giờ thì, tôi sẽ trình bày một số nội dung chính yếu liên quan đến trò chơi thẻ bài này. Mong mọi người chú ý lắng nghe.”
Nhóm người Matthew: (꒪Д꒪)
WTF???!!!
Tôi vừa nghe thấy phiên dịch viên nói cái gì thế này? Thẻ bài?
Đùa à? Trình chiếu đoạn clip chiến đấu hoành tráng vậy xong bảo đây là trò chơi thẻ bài? Lừa đảo vậy ai chơi?
Một nửa số người trong gian phòng ngay lập tức há hốc mồm mắt trợn ngược trước thông tin bất ngờ, đến nỗi phiên dịch viên trông thấy cảnh tượng này cũng lộ vẻ bối rối. Có điều không chờ bọn họ định thần trở lại ông chủ của Ninja Studio đã tiếp tục tung ra một “quả bom nặng ký” khác với nụ cười bí hiểm trên môi:
“Xin mọi người hết sức bình tĩnh, còn rất nhiều điều thú vị liên quan đến trò chơi này đang chờ đón ở phía sau. Tỷ như, “Slay the Spire” sẽ cực kỳ khác biệt so với những trò chơi thẻ bài khác trên thị trường, bởi vì nó sẽ không có chế độ chơi mạng. Người chơi sẽ chỉ so tài với AI, vậy thôi.”
OMG!!!
Trò chơi thẻ bài mà lại không chơi mạng? Chơi đơn thuần túy? Như thế thú vui giảm đi mất một nửa rồi đấy ông chủ ơi! Thêm nữa người chơi bài với máy, nghe mà không thấy cọc cạch à?
“... Được rồi, mọi người bình tĩnh nào. Trước hết nghe ông chủ trình bày xong xuôi mọi thứ đi đã.” Cuối cùng Matthew là người lấy lại bình tĩnh trước tiên, anh nhanh chóng cất lời trấn an những người đồng đội xung quanh. Bầu không khí an tĩnh trở lại trong thoáng chốc, và ông chủ của Ninja Studio sau khi nghe phiên dịch viên thuật lại lời vừa rồi của Mathew khẽ gật đầu tán thưởng anh trước khi trình bày tiếp:
“Đương nhiên, nếu “Slay the Spire” chỉ là một trò chơi đơn thuộc thể loại thẻ bài đơn giản thì sẽ vô cùng khó khăn để chinh phục cộng đồng người chơi. Thế cho nên, lối chơi hạch tâm của trò chơi sẽ dung nhập thêm yếu tố nhập vai hòng tăng thêm sự hấp dẫn. Tuy nhiên, ở đây tôi xin được nhấn mạnh rằng yếu tố nhập vai trong “Slay the Spire” sẽ rất khác so với yếu tố nhập vai trong những trò chơi khác trên thị trường, thông qua một số chi tiết nổi bật sau....”
Kế đó, dưới sự hỗ trợ của phiên dịch viên ông chủ Dương Khoa bắt đầu giảng giải sơ qua về lối chơi hạch tâm của “Slay the Spire” cho các thành viên tổ thiết kế vừa mới thành lập nghe. Trong khi đó, ở phía trên tấm màn chiếu những tấm hình phác thảo sơ bộ hiện lên thay thế cho đoạn clip giới thiệu nhân vật ngắn ngủi, giúp cho mọi người có nhận thức rõ ràng hơn về hạng mục công việc mà bản thân sẽ phải thực hiện trong tương lai. Cứ việc còn một số nội dung cảm thấy khó hiểu, thế nhưng nhóm người Matthew sau khi lắng nghe giảng giải xong xuôi ai nấy đều có vẻ yên tâm, đồng thời trong đôi mắt họ như ẩn như hiện một tia hưng phấn.
Yên tâm là vì¸ thì ra trò chơi này cũng không đến nỗi quá phá cách, nhiều ý tưởng tuy mới lạ thật đấy nhưng hoàn toàn có thể tiếp thu được. Mà hưng phấn thì là vì, họ lờ mờ nhận ra được với hệ thống ý tưởng “không đụng hàng” ấy trò chơi có khả năng thành công tương đối cao.
Mà bọn họ, thì có khả năng nương theo thành công ấy tiến thêm một bước trên con đường sự nghiệp của bản thân.
“… Đó là những nội dung chính yếu về dự án trò chơi “Slay the Spire”. Tất cả mọi nội dung chi tiết đều đã được liệu kê trong bản thảo vừa phân phát cho mọi người.” Trải qua một hồi giảng giải, cuối cùng ông chủ Dương Khoa cầm lên một tập bản thảo còn thừa chốt lại: “Thời gian còn lại của buổi sáng hôm nay mọi người hãy dùng để nghiên cứu bản thảo tại chỗ, sau khi nắm được nội dung chúng ta sẽ đi vào trao đổi với nhau sâu hơn đồng thời xây dựng kế hoạch phân công công việc trong tương lai. Được chứ?”
“Được thưa ngài!” Felix nhanh mồm nhanh miệng lớn tiếng đáp lại.
“Tốt lắm. Giờ thì tôi xin phép được trao đổi chút chuyện với đội ngũ, xin mọi người cứ nghiên cứu bản thảo tự nhiên.”
Dứt lời đoàn đội của ông chủ Ninja Studio tụ lại một chỗ bắt đầu thảo luận với nhau bằng thứ ngôn ngữ bản địa không ai nghe hiểu, còn nhóm người Matthew thì mở ra tập bản thảo trong tay đọc ngấu nghiến ngay tắp lự. Chỉ có mình Matthew từ tốn... ước lượng kích cỡ tập bản thảo, quan sát mục lục câu cú các kiểu trước khi bắt đầu đi vào nghiên cứu nội dung.
“Trông bố cục khá ổn đấy chứ. Các đầu hạng mục được liệt kê rõ ràng hết cả rồi, cứ chia nhau ra mà làm thôi. Nội dung cũng chi tiết tỉ mỉ, tuy có mấy chi tiết nhất thời chưa thể hiểu ngay được.” Càng xem Matthew càng cảm thấy hài lòng. Từ việc xây dựng bản thảo hoàn chỉnh đâu ra đó thế này có thể thấy được công ty rất chú trọng trong việc phát triển các dự án trò chơi, mà một khi đã nghiêm túc trong công việc chính vậy rồi thì nhân viên cũng phần nào yên tâm cống hiến. Chỉ cần môi trường làm việc thân thiện và đãi ngộ hợp lý nữa thôi là anh sẽ chẳng tiếc gì mà không gắn bó lâu dài với công ty.
Thế rồi mới nhập tâm đọc được một nửa nội dung tập bản thảo Matthew bị giọng nói của Felix làm cho giật mình: “Thế nào các anh em? Có đánh giá gì về hệ thống ý tưởng trò chơi này không?”
“Đánh giá thì nhiều, nhưng theo tôi có một vấn đề chúng ta cần thống nhất trước. Đó là dự án này mọi người có theo đến cùng không?” Một thành viên trong nhóm lên tiếng hỏi ngược lại Felix.
“Còn phải hỏi, đương nhiên là có rồi. Dù sao thì cam kết cũng đã ký, nhỉ “thủ lĩnh” nhỉ? (Vỗ vai)”
“... À ừ. Tôi thấy dự án này rất có triển vọng, mặc dù tôi cũng không chắc chắn lắm rằng sự kết hợp giữa thể loại thẻ bài và những yếu tố nhập vai... đại khái là khắc nghiệt ấy có thành công hay không nữa.” Matthew đưa tay gãi đầu tỏ vẻ không quá tự tin.
“Cái đó thì không ai trong số chúng ta ngồi đấy chắc chắn được cả, bất quá xác suất thành công là tương đối cao. Đáng để thử.” Lại một thành viên khác đóng góp ý kiến: “Nhân nói đến chuyện này thì giờ tôi hiểu tại sao một công ty nhỏ bẻ, lại chưa có tiếng tăm gì thế này cũng bắt chúng ta phải ký cam kết giữ bí mật vậy rồi. Sợ chúng ta tiết lộ ý tưởng hay ho đây mà.”
“Thời buổi này công ty nào mà chả thế? Mà thôi, đừng đi lạc đề nữa tập trung vào vấn đề chính nào. Ai đồng ý tiếp nhận khiêu chiến thì xin giơ tay.”
Đoạn Felix vung tay biểu quyết, bộ dạng như thể chỉ muốn bắt đầu chế tác trò chơi ngay bây giờ. Matthew cùng những người khác thấy vậy cũng rối rít hùa theo, khi bảy cảnh tay được giơ lên ngang hàng nhau cũng là lúc nụ cười hiện lên trên khuôn mặt của từng người. Sau đó Felix dõng dạc tuyên bố:
“Tuyệt vời! Giờ thì thay mặt “thủ lĩnh” Matthew, tôi xin tuyên bố đội “Seven Saints” (Thất Thánh) chính thức được thành lập. Mục tiêu sắp tới của chúng ta sẽ là xây dựng nên trò chơi đầu tay hoàn mỹ! Anh em đồng ý với tôi chứ?”
“Không đồng ý, cái tên gì nghe chán vậy?”
“Đúng thế, với cả còn dễ gây nhầm lẫn nữa chứ.”
“Đổi tên đê, không có mai sau đội ngũ thêm hay bớt người lại phải sửa à?” Cả nhóm sau khi nghe thấy Felix tự tiện đặt tên cho đội lập tức nhao nhao phản đối. Duy chỉ có Matthew là lên tiếng ủng hộ:
“Thôi nào mọi người, chỉ là cái tên thôi đặt là gì mà chả được? Cứ lấy tạm như vậy đi, xong rồi ta trao đổi bàn bạc với nhau nhanh lên không có hết buổi tới nơi rồi.”
“Đấy, thế mới là bạn thân của tôi chứ.” Felix không chút do dự “thăng chức” Matthew từ bạn lên thành bạn thân trước khi đi vào vấn đề chính: “Nào, bây giờ ta đi vào từng mảng cho nó rõ ràng rành mạch nhé. Đầu tiên là mảng đồ họa, cái này tôi xin nêu ý kiến trước....”
...