Chương 362: Chế Tác Age Of Empires Và Angry Birds (2)
“Nhìn chung thì bộ khung công cụ Empire Editor trông khá là ổn đấy, mọi người cứ theo đà này tiếp tục triển khai công việc xây dựng đi nhé. Nhớ cập nhật tiến độ hàng tuần để tất cả mọi người cùng nắm bắt được.” Vẻ mặt hài lòng Dương Khoa lên tiếng nhận xét: “Ngoài ra phần đồ họa của trò chơi mọi người làm rất tốt. Các đơn vị quân và môi trường rừng rậm ao hồ được thiết kế rất chi tiết, rất sống động. Chuyển động của nhân vật cũng rất mượt mà dứt khoát.”
“Xời ơi, anh em mình mocap quá đỉnh!” Chỉ chờ có thế Thiếu Hoàng và Hiền đứng phía sau lập tức quay ra đập tay nhau một cái rõ kêu. Được khen ngợi là phải ăn mừng ngay, không có đến lúc ông sếp khó tính của bọn họ chuyển sang phàn nàn kiểu gì cũng tụt hết cả hứng cho mà xem.
Quả nhiên, ngay khi hai bàn tay của hai người vừa hạ xuống Dương Khoa đã bắt đầu “vạch lá tìm sâu”: “Có điều ai phụ trách thiết kế giao diện trò chơi cần chú ý này: bố cục tổng thể chưa được cân đối đâu. Màn hình trò chơi đang bị khung thông tin chiếm quá nhiều diện tích, cần phải sửa lại để người chơi không có cảm giác khung cảnh bị gò bó quá mức trong quá trình chơi. Bên cạnh đó nội dung hiển thị trên khung thông tin cũng có phần rối rắm, một vài thông số như tốc độ đánh hay độ chính xác của từng đơn vị quân nên đem ẩn đi, chỉ để lại thông số cơ bản như lượng máu, t·ấn c·ông, phòng thủ và tầm đánh nếu có thôi là được rồi. Với cả thư viện AI script (nôm na là câu lệnh cho AI tự động thực hiện) thiếu thốn quá nhiều câu lệnh cơ bản, đội ngũ lập trình nên chú ý bổ sung ngay để quá trình thử nghiệm có thể diễn ra một cách suôn sẻ....”
“Sếp lại bắt đầu rồi kìa.”
“Ừ thì tránh sao được, với cả sếp nói cũng đúng mà. Khung thông số trông nó hơi rối mắt thật, tý anh em mình thử cắt một ít hạng mục đi xem có đỡ hơn không.”
“Đấy ông thấy chưa? Tôi đã bảo ông cứ mạnh dạn bổ sung thêm kịch bản cho AI vào đi mà không nghe cơ.”
“Ùiii, thì tôi tưởng chừng đó là đủ với phiên bản sơ khai này rồi chứ? Ai mà biết được sếp lại thích kịch bản đa dạng?”
“Khe khẽ cái miệng thôi, nhanh lấy giấy bút hay điện thoại ghi chép đi. Toàn lời vàng ngọc cả đấy.”
Đám đông đứng phía sau Dương Khoa nghe thấy vậy tiếp tục thì thầm bên tai nhau ý kiến của cá nhân mình, trong khi đám thành viên cốt cán Thiếu Hoàng cùng một số thành viên ham học hỏi thì bảo nhau lấy giấy bút hoặc điện thoại ra ghi chép lại đánh giá của sếp lớn về thành quả trước mắt. Hành động của bọn họ đương nhiên là Dương Khoa biết hết, bất quá hắn quyết định không thèm so đo mấy chuyện vặt vãnh dạng này để duy trì phong thái đạo mạo cần có của một người sếp lớn. Sau khi điểm qua một số mặt chưa tốt, hắn quyết định bớt chút thời gian “nghịch” bộ công cụ Empire Editor cho thỏa mãn phần nào cơn khát trò chơi trong lòng, đồng thời cũng là để các thành viên dưới trướng được “mở rộng tầm mắt”.
Chỉ thấy sau một hồi múa chuột gõ phím điên loạn, những mảnh rừng rậm rạp cùng hàng loạt đội quân ẩn hiện được Dương Khoa xếp đặt đâu ra đó trên màn hình máy tính. Khi xưa hắn đã từng bỏ ra khá nhiều thời gian chơi đùa với bộ công cụ tạo dựng màn chơi trong “Age of Empires 2” cho nên việc tạo nên màn chơi từ những chi tiết đơn giản như vậy đối với hắn dễ như ăn cháo. Và để tiết mục biểu diễn thêm phần trọn vẹn, hắn còn thuận tay bổ sung thêm một số câu lệnh cơ bản trong thư viện AI script của trò chơi.
Cứ ciệc bản thân không hề sở hữu đường đi nước bước chế tác “Age of Empires 2” trong đầu giống những trò chơi khác quy đổi từ Btop, song nhờ vào mớ kiến thức tích lũy theo năm tháng cộng thêm mã nguồn mẫu trên máy tính có thể tự do truy cập để tham khảo nên Dương Khoa vẫn có đủ khả năng viết ra những câu lệnh cần thiết. Đương nhiên, cũng giống như mọi lần hắn chỉ viết một lần là xong, với độ chính xác ở mức tuyệt đối khiến cho niềm tin sếp lớn Ninja Studio không gì không làm được trong lòng các thành viên bộ môn thiết kế lại được củng cố thêm một phen.
“... Đó, lệnh vừa rồi là lệnh đội quân AI tự động tuần tra. Rất phức tạp thấy không, quân Spearman nó đi tuần hết cả ba con đường rồi vòng lại địa điểm cũ để lặp lại hành trình.... Còn đây là lệnh để đơn vị quân tự động gia nhập phe ta khi thỏa mãn một điều kiện nào đó, sử dụng lệnh này thì ta không cần đơn vị quân thuộc nhóm trung lập cũng có thể gia tăng lực lượng cho người chơi. Đội ngũ lập trình lát nữa nhớ lưu lệnh này nhé, nó có thể tùy biến thành nhiều lệnh khác hay ho không kém đâu.... Thôi nào, mọi người đừng đứng dại mặt ra hay là ghi chép như thế nữa. Mau cho nhận xét gì đi chứ? (cười)”
“Đang nghĩ xem có lời nào hay để tâng bốc sếp đó ạ!”
“Tuyệt lắm sếp ơi, đúng là sếp Khoa có khác!”
“Đù chú Khoa lại c·ướp sô biểu diễn của anh rồi.” Tiết mục biểu diễn kết thúc cũng là lúc vô số lời khen ngợi vuốt đuôi xen lẫn tị nạnh đua nhau vang lên. Cảm thấy thể hiện như vậy là đủ rồi, Dương Khoa buông bàn phím xuống và chuột xuống khoan thai đứng lên tổng kết:
“Trước mắt tạm thời như vậy thôi đã, mọi người cứ dựa theo những lời đánh giá vừa rồi để triển khai tiếp công việc nhé. Bộ công cụ thì đem tải lên máy chủ đi, nhưng mà tạm thời đừng thông báo phòng Game Tester biết. Để đó nội bộ chúng ta kiểm nghiệm trước, bao giờ mọi thứ hòm hòm hãy thông báo sau.”
“Vâng thưa sếp!” (đồng thanh)
“Tốt lắm, còn ai có thắc mắc gì nữa không?”
“Dạ thưa sếp, em có một thắc mắc nhỏ ạ.” Nghe đến đây một người nhân viên bất chợt đứng ra: “Theo như kế hoạch ban đầu của chúng ta thì bộ công cụ Empire Editor này sẽ được đưa vào trong trò chơi khi nó được phát hành. Em hơi băn khoăn rằng liệu đây có phải là một điều đúng đắn không ạ, bởi vì thông thường thì chẳng có mấy nhà làm game chịu công khai hết thảy những nội dung làm nên sản phẩm của họ như vậy. Đễ bị đối thủ “chôm” về học hỏi lắm.”
“Tất nhiên là đúng đắn rồi, không những vậy nó còn là một chiêu số kéo dài tuổi thọ trò chơi khá là hiệu quả đấy!” Dương Khoa còn chưa kịp lên tiếng thì Thiếu Hoàng đã đứng ra trả lời thay: “Cho người chơi bộ công cụ tạo dựng màn chơi thì những nội dung mới sẽ được tạo ra một cách đều đặn, và điều đó sẽ dẫn đến trò chơi của chúng ta luôn luôn mới mẻ trong mắt cộng đồng fan hâm mộ. Như thế đem lại nhiều lợi ích hơn hẳn so với việc che che giấu giấu.”
“Với cả chúng ta sẽ không công khai nguyên xi toàn bộ nội dung của bộ công cụ Empire Editor mà sẽ ẩn giấu đi những chi tiết cốt lõi.” Dương Khoa gật đầu đồng ý với ý kiến của Thiếu Hoàng rồi bổ sung thêm: ”Như thế vừa đảm bảo trò chơi của chúng ta không bị đối thủ “mổ xẻ” một cách dễ dàng vừa đem lại niềm vui thú đến với cộng đồng người chơi, nhất là những người có sở thích tạo ra những giá trị mới. Thế nào, câu trả lời như vậy đã được chưa? Có còn thắc mắc gì nữa không?”
“... Dạ không thưa sếp.”
“Ok, vậy còn ai có thắc mắc gì nữa cứ nói đừng ngại.... Không hả, vậy mấy anh em tiếp tục làm việc đi nhé. Anh Hoàng anh Hưng anh Hiền anh Lâm, mấy anh sang đây em hỏi thăm chút chuyện.” Phân phó mọi người trở về vị trí tiếp tục làm việc xong xuôi, Dương Khoa ra hiệu cho mấy thành viên cốt cán của bộ môn sang phòng trưng bày để họp bàn.
“Sao, có chuyện gì mà lại bí mật đến mức kéo nhau vào đây thế chú?” Chờ cho mọi người kéo ghế ngồi xuống, Thiếu Hoàng mới chốt cửa cẩn thận rồi ngồi xuống bên cạnh Dương Khoa hỏi thăm.
“Có ít chuyện riêng tư không tiện nói nơi đông người nên em mới gọi các anh vào đây ấy mà. Tình hình làm việc của đội ngũ dạo gần đây thế nào hả các anh? Còn có ai có tâm tư không an phận nữa không?”
“Không có, bên anh mọi người làm việc bình thường nhé.” Biết Dương Khoa đang nói về vấn đề gì nên Hưng lập tức lên tiếng phủ nhận, trong khi Trọng Lâm thì chỉ nhẹ nhàng lắc đầu.
“Bên anh thì vẫn còn một vài thanh niên ôm tâm tư tiếp tục tìm đến chú để “tiếp thị” ý tưởng về trò chơi mới, còn đâu yên phận làm việc hết rồi.” Khác với hai người, Thiếu Hoàng lại mang đến thông tin không lấy gì làm tốt đẹp: “Cứ tưởng hôm nọ chú dẹp yên được hết cơ, ai dè vẫn để lọt lưới mấy con cá to tướng thế này có c·hết không cơ chứ.”
“Chậc, cái này thì chịu thôi chứ biết làm thế nào? ┐( ̄ヘ ̄)┌ Người lớn hết cả rồi chứ có phải là trẻ mẫu giáo đâu mà bảo gì nghe nấy?”
“Thế sếp Khoa định xử lý mấy thành viên này thế nào?” Đến lượt Hiền lên tiếng thăm dò ý kiến.
“... Dự án lúc này vừa cần người vừa cần được giữ bí mật, cho nên em sẽ tiếp tục tìm cách trấn an bọn họ để họ không nảy sinh ý đồ rời đi. Bất quá mọi thứ cũng phải có hạn độ thôi, nếu như đến lúc trò chơi thành hình mà bọn họ vẫn còn không chung sức đồng lòng với cả đội thì chắc chắn em sẽ không khoan nhượng.” Dương Khoa khẳng định chắc như đinh đóng cột sau đó chuyển sang một vấn đề khác nảy sinh trong đầu ngay từ lúc Định đứng ra giới thiệu về bộ công cụ Empire Editor: “Chuyện thứ hai liên quan đến mảng công việc bên phía anh Hưng. Sao tự dưng nhóm của Định lại nhảy luôn vào xây dựng bộ công cụ Empire Editor vậy? Em tưởng theo kế hoạch chúng ta đã thống nhất thì mấy người bọn họ sẽ phải dành thời gian tìm hiểu kỹ lưỡng mọi thứ rồi mới tham gia hỗ trợ anh cơ mà? Tìm hiểu kiểu gì mà chóng vánh thế?”
“À ừ, thì tại vì đúng là mấy anh em bên phía Định đã tìm hiểu xong những nội dung cần nắm được rồi.” Hưng thừa nhận một cách thản nhiên: “Vốn anh muốn tiếp tục tự mình cáng đáng công việc cơ, thế nhưng khoảng nửa tháng trước bọn họ tìm đến anh đề xuất ý kiến muốn được tham gia hỗ trợ làm cùng vì đã biết hết mình cần phải làm những gì. Khi đó anh có đưa ra một bài test và cả nhóm đều pass (qua) hết, thế là anh bèn chấp nhận bọn họ kết đội làm cùng luôn. Bởi vì như Khoa thấy thì công việc phía anh nó nặng lắm, cho nên có người chia sẻ khối lượng công việc sớm được phút nào thì hay phút đấy.”
“... Chờ chút. Nửa tháng? Thế tức là bọn họ thực ra cũng chưa làm gì nhiều đâu phải không?”
“Dĩ nhiên rồi. Đừng bị tràng diễn văn vừa rồi của Định đánh lừa, những gì mà Khoa vừa chứng kiến phải có tới già nửa là nhờ công lao của anh đó. ( ̄~ ̄) Bọn họ chỉ từ nền móng của anh phát triển lên thôi.”
“Dạng này à…. Thôi được, đã nhảy vào làm rồi thì thôi cho làm luôn đi vậy. Nhưng lần sau mong anh Hưng rút kinh nghiệm thông báo cho em một tiếng nhé, đừng có im lìm như vậy. Ngoài ra anh sẽ phải chịu trách nhiệm trước thành quả bọn họ làm ra trong tương lai, vì việc thay đổi kế hoạch mà không đi qua bàn bạc gì với em thế này là lỗi của anh rồi.” Cứ việc lựa chọn tin tưởng lời nói của Hưng nhưng Dương Khoa vẫn trầm giọng phê bình. Ông anh này xét đến cùng mới chỉ lăn lộn ngoài xã hội không lâu, bản thân chưa có đủ độ “chín” cần thiết trong công tác hàng ngày như mấy người đàn anh Thiếu Hoàng nên có đôi lúc tỏ ra không đáng tin cậy chút nào. Do đó hắn cần phải có hành động uốn nắn kịp thời để những trường hợp tương tự không tái diễn. Ban nãy khi nghiệm thu thành quả ban đầu của đội ngũ hắn không nói toạc ra luôn chỉ là để giữ thể diện cho anh mà thôi.