Chương 317: Vnfun (4)
Câu chuyện bỗng chốc bị gián đoạn, hai người cứ thế lặng yên dạo bước dọc theo những gian hàng triển lãm bé tẹo nằm bên lối đi. Thi thoảng gặp phải những tấm áp phích bắt mắt Dương Khoa sẽ dừng chân ngắm nghía một lúc, còn Thu Thảo thì chỉ điềm đạm đứng một bên chờ đợi hắn thưởng thức. Có lẽ là do chúng đã không còn xa lạ gì đối với bản thân cô, hoặc chỉ đơn giản là cô không mấy hứng thú với chúng.
Thế rồi.
“Nước sôi nước sôi! Tránh hết ra mau dội vào người này!”
Thanh âm hối hả bất chợt vang lên phía sau lưng nơi hai người đang đứng. Thấy vậy Dương Khoa bèn vội vã lách người sát về phía một gian hàng, kế đó một thân ảnh có phần quen thuộc chạy vụt qua mặt hắn chỉ trong khoảnh khắc. Tay cầm theo cuộn giấy dày cộp, người này hớt ha hớt hải rẽ ngoặt vào một gian hàng gần đó rồi trao nó cho một người khác đang đứng chờ sẵn:
“Áp phích in xong rồi đây anh ơi!”
“Mau dán luôn đi, không có mấy ông bên thiết kế lại kêu nhặng lên.”
“Dán luôn bây giờ á? Liệu có bị “l·ộ h·àng” không anh?”
“Không sao, cứ dán lên đi. Đến tầm này rồi thì còn sợ gì l·ộ h·àng nữa, báo chí bên phía chúng ta chuẩn bị đăng bài giới thiệu tới nơi rồi. Với lại chỉ là một phụ bản mới mà thôi, có phải trò chơi mới đâu mà phải lo giữ kẽ?”
“Ok anh.”
Nghe trộm được cuộc trò chuyện không đầu không cuối giữa hai người với nhau, cảm thấy hiếu kỳ Dương Khoa bèn nhấc chân tiến lại gần gian hàng để xem rốt cuộc bọn họ đang nói về cái gì. Cả Thu Thảo cũng tò mò cất bước theo sau.
Theo động tác nhanh thoăn thoắt của người nhân viên, rất nhanh chóng một tấm áp phích sặc sỡ và còn quen thuộc hơn cả người vừa mới dán nó lên hiện ra trước mắt Dương Khoa. Ở phía trên áp phích, một nhóm nhân vật tạo hình cực kỳ khí phách, ăn mặc đủ các loại trang phục kiểu cách cầm theo đủ các loại loại v·ũ k·hí hầm hố dường như đang chuẩn bị lao vào sống mái với nhau một trận. Phía bên dưới là một vài hình ảnh được trích xuất từ bên trong trò chơi, cùng với một hàng chữ được viết theo lối rồng bay phượng múa: “Giang hồ truyền kỳ Big Update: Khiêu chiến Bạch Hổ Đường.”.
Thì ra là người của Navigame, bảo sao trông mặt cứ thấy quen quen, chắc là đã gặp lúc nào đó rồi mà không để ý. Lại còn “Big update Bạch Hổ Đường” nữa cơ đấy, mấy tháng trước vừa big update rồi bây giờ lại big update tiếp, hoành tráng thế hả giời?!
“Ồ, gian hàng của Navigame sao trông bé thế nhỉ, lại còn nằm ở ngoài rìa khu vực trung tâm thế này nữa chứ. Lễ hội GamExpo năm ngoái bọn họ tổ chức triển lãm hoành tráng lắm cơ mà, sao đến năm nay bỗng dưng đuối vậy?” Liếc mắt đánh giá tổng thể khung cảnh xung quanh, lấy làm lạ Dương Khoa hơi nghiêng đầu hỏi thăm Thủ Thảo.
“Hừm, năm ngoái là công ty chúng tôi chủ động nhường ra miếng đất to cho bọn họ tổ chức hoành tráng mà thôi, chứ nếu hai bên cạnh tranh đến cùng thì kết quả thế nào cũng còn chưa biết đâu.” Thu Thảo mặt không b·iểu t·ình đáp lại: “Thêm nữa lễ hội VNfun năm nay bọn họ cũng không có bao nhiêu sản phẩm để đem vào trong này triển lãm, cho nên thuê gian hàng to nó cũng phí đi.”
“... Không có bao nhiêu sản phẩm để triển lãm? Sao lại thế được, bọn họ vừa mới cho ra mắt “Điểm c·hết” lẫn “Chuyến du ngoạn của Pi” cơ mà? Chưa kể mấy trò chơi cũ cũng được cập nhật thường xuyên như “Giang hồ truyền kỳ” nữa, chả nhẽ bọn họ không định kiếm chác tại thị trường trò chơi trong này?”
“Bạn không biết?” Đôi lông mày lá liễu của Thu Thảo hơi nhướn lên.
“Biết gì cơ? Chị có thể nói rõ hơn được không?”
“… Chà, xem ra bạn không biết thật.” Thấy vẻ mặt của Dương Khoa không giống như giả bộ, Thu Thảo không úp mở nữa mà thẳng thắn trình bày luôn: “Lễ hội VNfun năm nay Navigame chỉ đem tới đây duy nhất một trò chơi “Giang hồ truyền kỳ” mà thôi. Đúng như bạn nói, cho đến thời điểm hiện tại trò chơi ấy vẫn được cập nhật thường xuyên và rất được lòng cộng đồng người chơi, nhất là người chơi trong này lại càng duy trì mạnh mẽ hơn đứt người ngoài Bắc chúng ta. Còn hai trò chơi mới kia thì “Chuyến du ngoạn của Pi” tuy chất lượng tổng thể không tệ, song đi qua khảo sát nó không được dân tình trong Nam ưa chuộng là mấy nên không thích hợp để mang ra triển lãm tại đây.”
“Cho đến “Điểm c·hết” từ hồi Tết âm đến giờ Navigame đang ấp ủ một m·ưu đ·ồ vô cùng tham vọng. Đến nỗi mà chỉ cần m·ưu đ·ồ ấy thành công thì đừng nói thị phần trong nước, ngay cả thị phần một số khu vực nổi tiếng quốc tế như Bắc Mỹ, chầu Âu vân vân... cũng sẽ nằm gọn trong túi bọn họ. Đến lúc đó dân tình sẽ lũ lượt tìm đến trò chơi, khỏi phải bận tâm đến cái lễ hội cỏn con này làm gì.”
“Mưu đồ lớn? Nghe hấp dẫn nha, chị có biết bọn họ m·ưu đ·ồ gì không?”
“Mưu đồ gì thì bạn đi mà hỏi đồng minh thân cận của bạn ấy. Hỏi tôi làm gì chứ? ╮( ̄~ ̄)╭ ” Thu Thảo hiếm thấy trả lời với vẻ tinh nghịch trên khuôn mặt.
Dương Khoa: ( ̄д ̄;)
Thật là kỳ quái quá đi mà. Không biết có phải ảo giác hay không nữa, chứ dạo này hắn thấy Thu Thảo ngày càng có nhiều những biểu cảm kỳ quái, chẳng giống với vẻ lạnh băng vô cảm thường ngày tý nào cả. Là do lớn lên ai rồi cũng sẽ khác hay chỉ khi nào ở bên cạnh hắn thì đối phương mới đổi tính như vậy?
“Thế bạn có định tạt qua chào hỏi người ta một chút không? Tiện thể thăm dò tin tức bên họ luôn, xem chừng Navigame định nhân dịp lễ hội giới thiệu một hoạt động nào đó đặc sắc lắm thì phải. Trông áp phích rực rỡ thế kia cơ mà.” Không để ý đến vẻ mặt dài thuỗn của Dương Khoa Thu Thảo tiếp tục lên tiếng.
“Không cần đâu, tôi biết họ định giới thiệu gì rồi khỏi phải thăm dò.” Dương Khoa lắc đầu từ chối, mắt rời khỏi tấm áp phích. Chuyện đùa, hắn là người khai sinh ra cái hoạt động đó có được hay không, việc quái gì phải thăm dò cho mất thời gian? Lấy tính cách của đám người bên phía Navigame kiểu gì mà họ chẳng bê nguyên xi hệ thống chi tiết do hắn sáng lập ra, có chỉnh sửa chắc cũng chỉ chỉnh sửa một tý tẹo mà thôi.
“… Tôi hiểu.” Hết thảy biểu hiện của Dương Khoa đều không lọt khỏi ánh mắt của Thu Thảo. Cô lặng yên thở ra một hơi, xem ra việc “Giang hồ truyền kỳ” chuẩn bị tung ra nội dung mới thế này chỉ sợ là không thoát khỏi mối liên quan với chàng thanh niên thiên tài đứng ngay bên cạnh. Đây đã là lần thứ mấy cậu ta giúp đỡ Navigame rồi? Cái công ty này đúng là tốt số đến mức làm người khác phải ghen tị.
“Nhưng cũng phải công nhận đúng là ông lớn trong ngành có khác. Tuy cái gian hàng của Navigame năm nay không bì được với cái gian hàng tại GamExpo năm ngoái thật, thế nhưng nếu so với các gian hàng khác cùng dãy thì đã là tốt lắm rồi. Lấy thí dụ….” Lời mới nói một nửa Dương Khoa bỗng nhiên im bặt. Chỉ thấy cách vị trí gian hàng triển lãm của Navigame không xa là gian hàng triển lãm trò chơi của tập đoàn Thiên Không – kẻ thù khó chịu bậc nhất của Ninja Studio ở vào thời điểm hiện tại. Nom khá to và rộng rãi không chút nào thua kém so với gian hàng của Navigame, nhưng trang trí lại có phần khoa trương và bắt mắt hơn rất nhiều với hai mẫu nhân vật một nam một nữ làm bằng bìa cứng được xếp đối chọi nhau ngay mặt tiền. Nữ nhân vật là một cung thủ đang giương cung kéo thật căng, vẻ mặt kiên nghị và khí phách mười phần. Nam nhân vật còn lại thì trông khá cuồng dã với mình trần, đôi tay cuồn cuộn cơ bắp gồng lên hết cỡ, miệng há to như đang gào thét.
“Và đó là gian hàng của Thiên Không, hai mẫu nhân vật kia chắc là hai nhân vật mascot trong trò chơi thủ thành kiểu mới sắp được bọn họ phát hành chính thức.” Lời giải thích của Thu Thảo lại vang lên bên tai Dương Khoa.
“Tôi thấy rồi. Đám Thiên Không này vẫn cứ phô trương như thế, rõ ràng là sản phẩm đi vay mượn của người khác mà khoe khoang như thể tự mình nghĩ ra vậy. Không biết xấu hổ.”
“Ừ thì mánh lới tuyên truyền của bọn họ từ xưa đến nay nó vẫn vậy mà. Thôi bỏ đi bạn, coi như không nhìn thấy cho tâm hồn thanh thản.”
“... Được. Dãy gian hàng bên này cũng sắp hết rồi, ta lộn trở lại đi sang bên kia xem đi.” Dương Khoa gật đầu quay bước, song trong lòng hắn lại âm thầm tự nhủ bỏ là bỏ thế nào được? Không chơi đám lưu manh đội lốt tri thức này một vố giống phi vụ BFG dạo nọ thì hắn sẵn sàng đổi sang họ của đám người ấy luôn.
…
Phần còn lại của buổi tham quan ngày hôm đó Dương Khoa cứ thế cùng với Thu Thảo đi dạo hết một vòng khuôn viên địa điểm tổ chức lễ hội VNfun, tới khi ánh tà dương buông xuống mới nói lời chia tay ai về nhà nấy. Khỏi phải nói, mặc dù lễ hội vẫn còn chưa chính thức diễn ra nhưng nhân vật chính của chúng ta đã thu thập được vô khối thông tin tình báo có giá trị. Âu cũng là nhờ vào sự nhiệt tình của cô gái không quá cao lạnh tới từ phía GETA mà hắn mới có thể hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ đến như vậy.
Sau khi gửi lời cảm ơn chân thành đến đối phương, hắn lập tức quay trở về khách sạn tìm đến Cẩm Tú để cùng cô ngồi tổng hợp lại toàn bộ tin tức vừa mới có được. Kế đó là một chầu tiệc tùng linh đình toàn sơn hào hải vị cùng các thành viên trong đội ngũ và một buổi tối say giấc nồng trên giường êm nệm ấm.
Ngày hôm sau.
“… Đương nhiên, yếu tố chi phối thời gian sẽ không chỉ xuất hiện trong chiến đấu mà còn là một trong những nội dung không thể thiếu xuyên suốt hành trình của nhân vật chính. Như trên màn hình các vị khán giả theo dõi có thể thấy được, nhân vật chính của chúng ta đang sử dụng năng lực của dòng cát thời gian để tái tạo lại cây cầu đã sụp đổ chỉ trong một khoảnh khắc ngắn ngủi để băng qua bờ bên kia. Những câu đố như thế sẽ có mặt ở khắp mọi nơi, và để khám phá cũng như vượt qua hết thảy người chơi sẽ phải tiêu tốn một lượng thời gian tương đối....”
“Hay nói cách khác, sự cân bằng giữa yếu tố chiến đấu và phiêu lưu bên trong trò chơi luôn được đảm bảo. Đồng thời việc người chơi có nhiều thứ để khám phá trong một không gian rộng lớn cũng là một mánh lới giữ chân hiệu quả. Khá lắm, quả không hổ danh là “siêu tân tinh” làng trò chơi nước Việt.” Nhìn cô nàng tóc tím điềm đạm diễn thuyết trên sân khấu lớn Dương Khoa không kìm được lẩm bẩm khen ngợi. Ngày hôm nay hắn đã có mặt tại đây từ rất sớm, tuy hơi vất vả một chút khi phải chịu đựng cảnh tượng chen chúc chật chội và tiết mục văn nghệ khai mạc dài lê thê song nỗ lực ấy của hắn đã được đền đáp xứng đáng. Không ngờ khi tất cả các mảnh ghép kết hợp lại với nhau thì “The sand of time” trông lại tuyệt vời đến vậy.
Thế giới “bán mở” được thiết kế công phu và hấp dẫn, lối chơi hành động cuốn hút nhưng không bị sa đà quá mức, các nội dung bổ trợ sáng giá được thêm thắt ở mức độ hợp lý, yếu tố chi phối thời gian cốt lõi thì càng không cần phải bàn, chỉ có thể hình dung bằng hai từ “tuyệt vời”. Kết hợp với khía cạnh hình âm đạt chuẩn, xem ra khả năng rất lớn GETA sẽ thành công với canh bạc đầy tham vọng mang tên “The sand of time” trong tương lai không xa.
“Chỉ hy vọng là “Plants vs Zombies” sẽ không bị ảnh hưởng quá nhiều đi. Mặt khác, sau này chắc chắn không thể cho ra đời “Hoàng tử Ba Tư” được nữa rồi, không có lại mang tiếng là “The sand of time” phiên bản lỗi.” Trong đầu làm ra quyết định, Dương Khoa chậm rãi thối lui ra khỏi khu vực khán giả. Hiện tại ở phía trên sân khấu Thu Thảo đang giới thiệu đến những khía cạnh không mấy quan trọng còn sót lại của trò chơi, những thứ này cùng với tiết mục giải đáp thắc mắc của khán giả ngay sau đó hắn chẳng cảm thấy hứng thú chút nào. Mục đích nắm được ngọn ngành trò chơi mới nhất của GETA đã hoàn thành thì chẳng bằng rời đi luôn, ngày hôm nay hắn còn kha khá chuyện cần phải làm chứ không thể đứng c·hết dí ở đây được.