Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Nhân Sinh Từ Dò Mìn Bắt Đầu

Chương 301: Bạch Hổ Đường (2)




Chương 301: Bạch Hổ Đường (2)

“”Bạch Hổ Đường”?... Không tên này hay lắm rồi em ạ, không cần phải đổi lại đâu cứ để nguyên nó đấy đi.” Tay gõ gõ bàn vài nhịp ra chiều nghĩ ngợi, cảm thấy cái tên Dương Khoa đưa ra vô cùng phù hợp với bản thân hoạt động cũng như bối cảnh tổng thể của trò chơi nên Nghĩa nhanh chóng khoát tay biểu thị thông qua. Kế đó anh lên tiếng khen ngợi tiếp: “Hoạt động này của em đúng là ăn đứt phụ bản hàng ngày “Tâm ma huyễn cảnh” của bọn anh rồi, nội dung tuy đơn giản dễ hiểu nhưng quy tắc tranh đấu trông có vẻ khá kịch tính. Mà đó mới chỉ là bàn luận trên giấy thôi đấy, đến khi làm ra thành phẩm cụ thể chắc sẽ còn hấp dẫn hơn nữa.”

“Hai anh quá khen, chỉ là một hoạt động hàng ngày cho người chơi có thứ để thi đua cày cuốc với nhau thôi mà. Các anh không chê là tốt rồi, em còn đang lo ý tưởng này không lọt vào mắt các anh đây.” Dương Khoa tỏ vẻ khiêm tốn.

“Không đâu, ý tưởng của thiên tài như Khoa em đây làm sao mà bọn anh có thể chê cho được? Thêm nữa cái hoạt động này của em đến đúng lúc lắm, hiện tại bọn anh đang lo không biết lấy đâu ra hoạt động mới để cho người chơi gạo cội trong game ganh đua với nhau đây. Em làm trong nghề chắc cũng biết rồi đấy, giai đoạn này người chơi mới đổ bộ không nhiều nữa nên phải tìm cách giữ chân cộng đồng trung thành với trò chơi ở lại, không có họ bỏ đi mất thì gay go.”

“Em hiểu. Nếu thế thì anh em mình đúng là có duyên, hôm trước cũng nhờ công ty các anh chi viện kịp thời mà bọn em mới có thể thuận lợi gây dựng văn phòng chi nhánh tại nước ngoài đấy.” Dương Khoa thuận miệng đả động tới chuyện Navigame giúp đỡ gây dựng chi nhánh Ninja Studio tại khu vực Bắc Mỹ, điều mà mãi đến tận tối đêm ngày hôm qua hắn mới biết.

“Ha ha, vụ đó anh cũng nghe anh Phát nhắc tới rồi. Chỉ là thuận tiện giúp đỡ một chút thôi, em và mọi người bên em không cần thiết phải để bụng làm gì.” Nghĩa vô tư đáp lại, sau đó quay về phía các thành viên trong đội ngũ hỏi thăm ý kiến: “Rồi, bây giờ về hoạt động “Bạch Hồ Đường” này của Khoa đây thì anh và Kiên rất thích, dồng thời mong muốn đưa nó vào thay thế hoạt động “Tâm ma huyễn cảnh”. Ý kiến của mấy đứa thì sao, có thích hoạt động này không?”

“Thích anh ạ.”

“Em cũng thích lắm.”



“Hay thế này tất nhiên là thích rồi anh, đặc sắc như cái phó bản mà em đề xuất hôm nọ ấy anh ạ.” Các nhân viên quần chúng nhao nhao bày tỏ ý kiến.

“Thôi đi, phó bản của chú mà hay à? Trông khuôn viên tổng thể có khác gì cái chuồng lợn không mà khoe ra?” Một cái cốc đầu lập tức tìm đến người nhân viên phát biểu cuối cùng, thế rồi một tràng cười đùa rộ lên tiếp nối ngay sau đó. Có vẻ như Navigame cũng đã từng cho các thành viên trong tổ thiết kế vạch ra một số kế hoạch nhằm giữ chân người chơi gạo cội ở lại với “Giang hồ truyền kỳ” song từ hành động vừa rồi của Nghĩa thì có thể thấy được kết quả chẳng đi đến đâu cả.

Đoán chừng là sau hàng loạt phiên bản cập nhật lớn nhỏ họ đã bắt đầu cạn kiệt ý tưởng đột phá, ngồi ở một bên quan sát Dương Khoa âm thầm suy đoán trong lòng. Có điều, nếu xét đến việc “Giang hồ truyền kỳ” đã được phát hành hơn một năm nhưng ở thời điểm hiện tại số lượng người chơi vẫn còn cực kỳ đông đúc thì có thể thấy đội ngũ trước mắt hắn này đã cố gắng hết sức mình trong việc “giữ lửa” rồi. Đổi lại là hắn thì chắc căng lắm hắn cũng chỉ làm được đến thế mà thôi.

Chờ cho đám đông bình tĩnh trở lại Dương Khoa mới hắng giọng tuyên bố: “Thôi được rồi, nếu mọi người đều tán thành hoạt động “Bạch Hổ Đường” này thì bây giờ em sẽ trình bày lại mọi thứ từ đầu đến cuối cho thật chi tiết cặn kẽ nhé. Để mọi người nắm vững không có đến lúc kết quả chế tác lại không được như ý.”

“Được em. Em trình bày lại toàn bộ nội dung từ đầu đi, cho cả mấy anh em đến sau nghe nữa.” Nghĩa lập tức gật đầu tán đồng.

“Ok. Hoạt động “Bạch Hổ Đường” này là một dạng hoạt động hàng ngày, đối tượng nhắm đến là những người chơi đã đạt đến đẳng cấp nhất định....” Tay lật lại trang đầu tiên của bản thảo trên bàn ra, Dương Khoa bắt đầu cất giọng đều đều trình bày kỹ lưỡng nội dung hoạt động “Bạch Hổ Đường” thêm một lần nữa. Đây là một hoạt động lấy săn boss làm chủ đạo, giống như hoạt động đoạt boss Hoàng Kim tại các bản đồ PK tự do đã có trong “Giang hồ truyền kỳ” tại các mốc thời gian nhất định. Tất nhiên để kiếm cho mình những phần thưởng có giá trị từ hoạt động thì ngoài việc đánh bại NPC ra, người chơi sẽ còn phải so tài không ngừng nghỉ với những người chơi đối địch khác lởn vởn xung quanh bản đồ.

Chỉ là khác với hoạt động săn boss thông thường, bản đồ của hoạt động “Bạch Hổ Đường” này sẽ được chia ra thành nhiều tầng với mỗi tầng có một con boss trấn giữ, và tất nhiên là càng đi sâu thì boss càng mạnh và càng cho nhiều phần thưởng giá trị khi bị hạ gục. Đồng thời bản đồ cũng được thiết kế theo kiểu có rất nhiều khu vực khởi đầu để người chơi lựa chọn nhưng càng tiến sâu thì lối đi càng ít dần. Khỏi phải nói với kiểu địa hình như vậy thì chiến đấu giữa các đoàn đội người chơi với nhau sẽ luôn nổ ra đều đặn, và đến cuối cùng sẽ chỉ có duy nhất một đội sở hữu thu hoạch lớn nhất mà thôi.



Với nội dung như vậy, không khó để thấy được đây là một hoạt động dành cho các đoàn đội bang phái mạnh mẽ trong trò chơi ganh đua lẫn nhau là chủ yếu. Tuy nhiên Dương Khoa cũng khéo léo thiết lập một số chi tiết để những người chơi độc hành hay những bang phái nhỏ yếu có cơ hội kiếm chác khi tham gia hoạt động. Cụ thể thì trong bản đồ ngoài boss ra sẽ còn có quái thường, chúng có khả năng respawn (tái sinh) vô hạn chừng nào boss tầng đó chưa bị hạ gục và khi tiêu diệt chúng người chơi cũng có thu hoạch nhất định. Ngoài ra nếu chẳng may ngã xuống người chơi cũng có thể hồi sinh quay lại chiến đấu tiếp, mặc dù số lần hồi sinh bị giới hạn chứ không vô hạn như hoạt động săn boss Hoàng Kim nêu trên.

Cho đến mấy chi tiết râu ria như thời gian boss ra hay thời gian bảo hộ người chơi ban đầu vân vân... chúng cũng được Dương Khoa liệt kê một cách đầy đủ trong bản thảo kế hoạch mang đến. Vốn dĩ không cần phải kỹ càng đến mức ấy, song cân nhắc đến chuyện Btop đang ngày càng trở nên khắt khe thế là hắn vẫn cứ liệt kê hết đầy đủ mọi thứ ra. Mục đích là để tập dần cho mình thành thói quen kẻo sau này tiết lộ ý tưởng chung chung quá dẫn đến Btop khóa cho cả một chùm thì lỗ to!

“Lan trông mấy anh em trò chuyện tâm đầu ý hợp chưa kìa.” Ngồi cách đó vài mét, trông thấy cảnh Dương Khoa thao thao bất tuyệt trong khi đoàn đội phía Navigame chăm chú lắng nghe Vương Khải bèn quay sang mỉm cười hiền từ với Thu Lan.

“Xem chừng mấy anh em có vẻ ăn ý với nhau.” Thu Lan vẫn kiệm lời như mọi khi.

“Đúng thế. Người ngoài nhìn vào có khi còn tưởng mọi người là đồng bọn lâu năm của nhau ấy chứ.” Vương Khải gật gù sau đó bỗng nhiên chuyển chủ đề câu chuyện: “Phải ròi, nghe nói cuối năm ngoái Ninja Studio và GVN có xích mính với nhau?”

“… Xích mích thì cũng không hẳn, chỉ là hai bên bất đồng ý kiến mà thôi.” Có hơi bất ngờ khi thấy đối phương nói ra tin tức một mực được giấu kín, song Thu Lan rất nhanh chóng lấy lại cảm xúc bình thản. Có lẽ tin tức đã bị phía GVN tiết lộ cho người ngồi trước mặt cô biết, vì dù sao thì hai công ty vốn xuất thân từ một nhà. Dù bây giờ tách ra nhưng không có nghĩa là hai bên hoàn toàn đoạn tuyệt với nhau không còn qua lại nữa, thế nên tin tức tình báo có bị hai bên mang ra kể cho nhau nghe cũng chẳng phải là một chuyện gì đó quá đỗi ngạc nhiên.

“Sợ rằng không chỉ đơn giản như vậy chứ? Nếu chỉ là bất đồng ý kiến thôi thì động tĩnh ngày lễ Giáng sinh vừa rồi không lớn đến mức thế đâu. Mà lấy tính cách nhỏ nhen của gì nhỉ, trưởng phòng Quốc ở bên đó thì chắc là Lan cùng mọi người bên Ninja Studio b·ị b·ắt chẹt trước, không chịu được nên mới phải trả đũa phải không?”



“.... Đúng thế. Ông Khải quả là một người nhạy bén.” Thấy không giấu được đối phương Thu Lan bèn thẳng thắn gật đầu thừa nhận.

“Lan quá khen, chỉ là đợt vừa rồi trùng hợp hỏi thăm tin tức bên đó nên mới nắm được thôi. Có điều tôi là tôi ủng hộ Ninja Studio trong vụ việc vừa rồi. Đội ngũ quản lý của GVN dạo này càng ngày càng kém, chỉ biết nghĩ cho mình thôi chứ chẳng thèm nghĩ gì đến ai cả. Rồi có ngày gặp họa cho xem.” Vương Khải không chút do dự bày tỏ quan điểm đồng tình với phía Ninja Studio.

“Cảm ơn ông, mời ông uống trà.” Thu Lan đáp lại gỏn lọn. Kế đó tay cô nhấc tách trà trên bàn lên nhấp một ngụm để che giấu nét mặt, trong lòng thì lại nghĩ nói vậy thôi chứ kiểu gì mà đối phương chẳng coi trọng GVN hơn Ninja Studio. Anh em thì dù có chia tách vẫn cứ là anh em thôi, chưa kể Ninja Studio hiện tại bì thế nào được với người ta cơ chứ?

“Phải rồi, hiện tại Ninja Studio đang có những dự định gì sau khi xây dựng xong văn phòng chi nhánh tại nước ngoài thế? Có thể chia sẻ cho tôi biết một chút thông tin được không?” Không để ý đến vẻ suy tư hiện lên trên khuôn mặt Thu Lan, Vương Khải lên tiếng thăm dò tiếp.

“Sau khi xây dựng xong văn phòng chi nhánh thì tất nhiên là sẽ phát hành trò chơi rồi. Ông Khải cũng biết đấy, một trò chơi chất lượng tốt như “Plants vs Zombies” mà không đem phổ biến rộng rãi thì phí quá.”

“Ừm, trò chơi đó tôi cũng có xem qua. Đúng là không đem nó phủ sóng khắp toàn cầu thì rất phí phạm. Thế nhưng ý tôi là về khía cạnh chế tác trò chơi cơ. Bên Ninja Studio đã có dự án mới nào chuẩn bị đi vào triển khai chưa?”

“Dự án mới... xác thực là đã có, tuy nhiên mọi thứ chỉ dừng lại ở mức độ chuẩn bị mà thôi. Ông Khải cũng biết đấy, Ninja Studio vẫn còn rất non trẻ, nhân thủ không nhiều nên khâu chuẩn bị có phần dài lâu hơn bình thường. Chưa kể công tác phát hành lẫn cập nhật phiên bản mới cho những trò chơi đã phát hành cũng tốn rất nhiều thời gian và công sức nữa.” Thu Lan nửa thật nửa giả đáp lại.

“Ra thế.” Đến đây thì câu chuyện tạm dừng, có được tin tức mới mẻ Dương Khải ngồi ngẩn ra chậm rãi suy tư. Sau đó nửa phút thì một người nhân viên trong đội ngũ thiết kế trò chơi dưới trướng Nghĩa tiến đến thì thầm vào tai ông điều gì đó mà chỉ có hai người biết rõ. Thế nhưng đoán chừng là tin tốt, bởi vì sau khi nghe xong nét mặt Vương Khải trông càng ngày càng có vẻ hài lòng.

“Xem ra Navigame lại phải cảm ơn Ninja Studio thêm một lần nữa rồi. Đợi khi nào ý tưởng mới lạ này của cậu Khoa được đưa vào trò chơi thành công tôi sẽ đại diện cho công ty hậu tạ mọi người.” Phẩy tay ra hiệu người nhân viên có thể rời đi, Vương Khải quay sang phía Thu Lan nói đôi lời cảm ơn. Đúng như dự liệu ông cũng như các thành viên của Navigame rất thích món quà đáp lễ này của Dương Khoa và đồng bọn. Bởi vì nó là một thứ mang ý nghĩa thực chất hơn rất nhiều nếu đem so sánh với những lời cảm ơn sáo rỗng hay những món quà cáp vớ vẩn, những thứ mà họ căn bản là không thiếu và cũng không cần.

Chưa kể món quà này của Ninja Studio cũng thật là tràn đầy thành ý. Theo như lời người nhân viên kia vừa báo cáo lại, nếu đem áp dụng ý tưởng vừa có được vào trong “Giang hồ truyền kỳ” thì trò chơi rất có thể sẽ giữ chân thành công lớp người chơi gạo cội, vốn đang có động thái muốn “chuyển hộ khẩu” sau khi trải qua một năm chinh chiến ròng rã. Đây là điều mà trò chơi đang cần nhất vào lúc này để duy trì hiện trạng khỏe mạnh vốn có, thứ vốn đang chịu một số tác động tiêu cực đến từ sản phẩm của những kẻ cạnh tranh trên thị trường nội địa và cả người em “Điểm c·hết” của nó nữa.