"Người đâu, Mạc Lệ Á đi đâu rồi?" Hải thần liền lập tức chạy tới cung điện của Mạc Lệ Á, lại đã sớm không thấy bóng dáng của nàng, tất cả thuộc hạ ngư tộc đều không có phát hiện nàng, mọi người đều lo lắng cho công chúa vô cùng đơn thuần thiện lương lại có chút tuỳ hứng này.
Lúc Hải thần mỏi mệt trở lại cung điện của Mạc Lệ Á, nhìn viên Dạ Minh châu đã bị vỡ nát kia, dường như nghĩ đến cái gì. Hắn cam kết rằng nàng chỉ đi một thời gian rồi sẽ quay trở về. Mạc Lệ Á chậm rãi tỉnh lại, tất cả những gì trước mắt, sao lại giống như đảo Đào Hoa trong sách miêu tả, chẳng lẽ người thổi tiêu là Hoàng Dược Sư sao?
Mạc Lệ Á thấy hắn không có phủ nhận, mừng rỡ dùng đuôi cá xoay tròn trong nước, nhìn vẻ mặt lãnh ngạo của Hoàng Dược Sư, ngũ quan tuấn mỹ, dáng người cao ngất, khí độ như vậy tuyệt đối không kém cỏi so với phụ vương. Ôi đây là người trong mộng nàng nằm mơ cũng muốn có được hắn. Lần này xuyên đến đây nàng quyết phải chinh phục cho được trái tim của hắn.