Bọn Nam Cung Nguyên Ngữ đứng trước cửa một lúc rồi ngập ngừng nói:
"Xin hỏi ở đây có dép lê không, giày của chúng ta có hơi bẩn."
"Không sao.”
Lưu Đức Trụ nói:
"Vào đi."
Sau khi bước vào nhà, Nam Cung Nguyên Ngữ, Tề Đạc, Trương Lan Tân đều câu nệ ngồi lên ghế sa lon rồi cẩn thân quan sát xung quanh.
Vừa thấy Hồ Tiểu Ngưu và Khánh Trần xuất hiện trên cầu thang, ba người lập tức đứng dậy như những tiểu đệ nghiêm túc đứng dậy mỗi khi nhìn thấy Corleone trong phim Bố Già.
Hồ Tiểu Ngưu nói:
"Xin lỗi mọi người, sáng nay ta phải đi xử lí vài chuyện nên làm lỡ thời gian của mọi người."
Trương Lan Tân vội vàng nói:
"Không sao không sao, chúng ta cũng không chờ lâu lắm, không làm lỡ chuyện quan trong của ngươi là tốt rồi."
Hồ Tiểu Ngưu thầm tự nhủ, thật ra làm gì có chuyện quan trong nào, chỉ là sáng nay Tiểu Đồng Vân lôi kéo họ cùng chơi địa chủ thôi.
Không biết Tiểu Đồng Vân học từ ai mà chơi trò này tốt như vậy, ngay cả hắn và Trương Thiên Chân hợp sức lại mà vẫn không thể thắng được nàng.
Sở dĩ họ làm như vậy là để giành thời gian cho La Vạn Nhai thực hiện kế hoạch của hắn, chỉ khi lớp phòng thủ của ba người thuộc Hội Tam Điểm biến mất thì kế hoạch của họ mới có thể thực hiện.
Lúc này, Hồ Tiểu Ngưu tò mò hỏi:
"Không biết vì sao hôm nay ba vị lại đến đây? Chẳng phải lần xuyên về này chỉ có hai ngày thôi sao, các vị không định chuẩn bị gì cho lần xuyên qua tới sao."
Nam Cung Nguyên Ngữ do dự một lúc mới nói:
"Thật ra ta đến đây để cảm ơn chuyện trong cấm địa số 002, nếu không có các ngươi thì có lẽ chúng ta còn mắc kẹt trong đó một thời gian rất dài nữa."
Hồ Tiểu Ngưu cười nói:
"Không có gì, ta chỉ tiện tay cứu mọi người thôi, tuy ta là người hầu của Khánh Trát Đức nhưng tính cách hắn không tệ như những thành viên khác của tập đoàn."
"Chức vị của Khánh Trát Đức trong Khánh thị là gì?"
Nam Cung Nguyên Ngữ ngồi ngay trước mặt Khánh Trần hỏi thăm về hắn:
"Quách Hổ Thiền nói hắn là người được thủ lĩnh ảnh tử của Khánh thị phái đến, có phải không?"
Hồ Tiểu Ngưu lắc đầu:
"Ta cũng không biết, từ trước đến nay Khánh Trát Đức tiên sinh làm việc rất thần bí, đến tận bây giờ ta còn không biết công việc của hắn là gì. Tuy hắn biết ta là người du hành, nhưng hắn vẫn đối xử với ta rất tốt."
"Đúng rồi.”
Nam Cung Nguyên Ngữ suy nghĩ một lúc rồi nói:
"Chẳng lẽ thứ mà những nhân viên bảo an trong biệt thự bên cạnh đang tu luyện....Chính là phương pháp tu luyện của Bạch Trú sao?"
"Đúng vậy.”
Khánh Trần vừa cười vừa nói:
"Tốc độ tu luyện của họ cũng rất nhanh."
Nam Cung Nguyên Ngữ gật đầu nói:
"Đúng vậy, họ chỉ mất 2 tháng đã có thể trở thành người tu hành cấp E...."
Thật ra Nam Cung Nguyên Ngữ không hiểu ý nghĩa thật sự của từ "rất nhanh" trong miệng Khánh Trần, nên hắn mới nghĩ những nhân viên bảo an đó đã tu luyện 2 tháng.
Nhưng thật ra những người đó mới bắt đầu tu luyện từ 2 tuần trước mà thôi, thậm chí thời gian để một người bình thường như La Vạn Nhai trở thành người tu hành cấp E chỉ mất 2 ngày.
Vì tất cả những người hoàn thành đại chu thiên trong Bạch Trú đều có thể quán đỉnh cho người khác, nên tốc độ tu luyện của hắn mới nhanh như vậy.
Cứ theo tốc độ này, chỉ mất một khoảng thời gian nữa thôi, có lẽ tốc độ tu luyện của mọi người có thể đuổi kịp tốc độ phát triển tổ chức người nhà của La Vạn Nhai mất....
Khánh Trần không định giải thích thêm cho Nam Cung Nguyên Ngữ, cười:
"Không biết Hội Tam Điểm có muốn tu luyện không?"
Nam Cung Nguyên Ngữ sửng sốt, sau đó biểu cảm trên mặt ba thành viên Hội Tam Điểm bắt đầu thay đổi.
Ba người quay sang nhìn nhau mấy giây, sau đó Nam Cung Nguyên Ngữ nặng nề nói:
"Xin lỗi, tổ chức của chúng ta không thể gia nhập Bạch Trú. Thật ra Hội Tam Điểm có liên hệ với Khánh thị, ta không thể tiết lộ tất cả mọi chuyện với mọi người, vì họ đã cứu chúng ta một mạng. Hơn nữa còn không bắt chúng ta phải làm gì, nên chúng ta sẽ không gia nhập vào bất kì tổ chức nào khác."
Khánh Trần sững sờ, hắn cũng không ngờ đối phương lại nói thẳng chuyện này với họ.
Có lẽ vì Nam Cung Nguyên Ngữ không biết Khánh Trần đã biết Hội Tam Điểm nghe lệnh thủ lĩnh ảnh tử từ rất lâu rồi, hơn nữa hắn còn sắp có được quyền khống chế Hội Tam Điểm thừ tay thủ lĩnh ảnh tử....
Thứ mà Nam Cung Nguyên Ngữ gọi là bí mật, đều là những chuyện Khánh Trần đã biết.
Lúc này, nhìn biểu cảm vừa chân thành vừa xoắn xuýt trên mặt Nam Cung Nguyên Ngữ, Khánh Trần thầm tự nhủ, không biết thủ lĩnh ảnh tử đã dùng cách gì mà có thể khiến Hội Tam Điểm nghe lời như vậy.
Khánh Trần nhìn Nam Cung Nguyên Ngữ cười nói:
"Không phải ta muốn mời mọi người gia nhập Bạch Trú, vìkhông phải ai muốn gia nhập Bạch Trú cũng được. Trừ phi ông chủ đích thân mời ai, nếu không ngay cả chúng ta cũng không được phép mời người khác gia nhập."