Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 861: Ông Chủ Là Khánh Trần Ư?




Ương Ương bắt đầu nói sang chuyện của nàng:

"Thật ra lần trước ta đã về Hải thành, có một nhóm sinh viên và học sinh cấp ba đã thành lập một tổ chức, họ đã dẫn một số người du hành không sống nổi trong các thành phố đến hoang dã. Bây giờ chúng ta đã xây được một thị trấn nhỏ ở phía nam vùng hoang dã, phần lớn cư dân ở đó là người du hành và một số người hoang dã khá hiền lành."

Khánh Trần cười:

"Ngươi nói chuyện này với ta làm gì."

Ương Ương vừa cười vừa nhìn Hồ Tiểu Ngưu, sau đó hỏi Khánh Trần:

"Hắn có biết không?"

"Không sao, không cần để ý đến hắn.”

Khánh Trần nói.

Hồ Tiểu Ngưu ngây ra nhìn hai người, họ vừa nói gì vậy, tại sao hắn không hiểu gì hết.

Lúc này, Ương Ương bỗng cười nói:

"Chẳng phải ta cũng là thành viên của Bạch Trú à, chẳng lẽ ta không được báo cáo những chuyện ta đã làm với ông chủ sao."

Khánh Trần quay sang nhìn Hồ Tiểu Ngưu, khuôn mặt đối phương bây giờ đã hoàn toàn đờ đẫn.

Hồ Tiểu Ngưu bỗng quay sang hỏi Khánh Trần:

"Ngươi chính là ông chủ sao?"

Sau đó hắn lại quay sang nhìn Ương Ương:

"Còn ngươi chính là người bay từ trên trời xuống hôm Lưu Đức Trụ bị nhà Vương Vân trả thù?"

"Ta cũng không ngờ Ương Ương ngươi lại trực tiếp như thế."

Khánh Trần thở dài, nói:

"Nhưng không sao, sớm muộn gì hắn cũng phải biết thôi."

Từ sau khi Khánh Trần lựa chọn Hồ Tiểu Ngưu làm thành viên Kỵ Sĩ của thế giới ngoài, hắn đã xác định không thể giấu được thân phận boss của mình nữa.

Lưu Đức Trụ trước đó lấy được nhiều sự chú ý đến vậy là vì hắn chủ động công bố mình đã tiếp cận Lý Thúc Đồng.

Về sau, mọi người đều biết Lưu Đứa Trụ chỉ là một con rối bị người ta đẩy ra, sau lưng còn có người khác chỉ đạo.

Mà người này mới là người chân chính từng tiếp cận Lý Thúc Đồng.

Người đó cũng chính là người du hành đứng hàng thứ ba trong ngục giam số 18 mà Trịnh Viễn Đông từng nhắc tới.

Vì vậy, thân phận của Lưu Đức Trụ biến thành một nhân viên, tổ chức Bạch Trú xuất hiện.

Hiện nay có rất nhiều người đang hoài nghi boss của Bạch Trú đã trở thành người thừa kế của Kỵ Sĩ, tương lai sẽ trở thành người đứng đầu của Kỵ Sĩ đời tiếp theo.

Các thành viên của Bạch Trú đều từng có suy đoán riêng của mình, nhưng không ai dám hỏi.

Cho nên, đến một ngày nào đó Khánh Trần thừa nhận thân phận Kỵ Sĩ của mình, chí ít thì đối với các thành viên của Bạch Trú mà nói, như vậy chân tướng cũng được lộ ra.

Bởi dẫu sao, muốn trở thành Kỵ Sĩ nào có dễ dàng gì?

Có thời khắc, Khánh Trần thậm chí đã hoài nghi, Jindai và Kashima từng coi hắn là mục tiêu chủ yếu trong buổi họp báo của Jindai Sorane cũng là vì mối thù hận giữa Jindai và tổ chức Kỵ Sĩ mấy trăm năm qua.

Nhưng, tất cả những điều này đều không phải điểm quan trọng nhất.

Đối với Khánh Trần, then chốt nhất chính là vào thời khắc hắn thừa nhận thân phận kia, nhất định sẽ giúp Hồ Tiểu Ngưu nhớ lại rất nhiều chuyện.

Vào thời khắc này, Hồ Tiểu Ngưu nhớ lại quá trình mình cùng Khánh Trần quen biết. Vậy nên, hắn được cứu khi bị bắt cóc ở đường Hành Thự, được cứu ở núi Lão Quân, khi Lý Đông Trạch ra tay giết Vương Vân, tất cả đều do vị Khánh Trần trước mắt, cũng chính là boss của Bạch Trú giúp một tay.

Bấy giờ, Hồ Tiểu Ngưu mới nhận ra, mình đã nợ Khánh Trần bao nhiêu ân tình.

Đúng như Khánh Trần dự đoán, nợ ân tình có thể từ từ làm công trả lại, nhưng có một số việc...Hồ Tiểu Ngưu cảm thấy có gì đó không ổn lắm.

Hồ Tiểu Ngưu nhìn về phía Khánh Trần:

"Lúc chúng ta tám chuyện trong nhóm chat, boss ngươi làm sao mà điều khiển hai acc cùng lúc vậy? Thiên Chân đã nói với tôi là, có lần boss nhắn tin trong nhóm chat, không thấy ngươi cầm điện thoại."

"...Ta nhờ người khác nhắn hộ."

Khánh Trần đáp.

"Lần trước chúng ta cùng nhau gặp La Vạn Nhai xong, ngươi còn làm bộ đi báo cáo riêng với boss?"

Hồ Tiểu Ngưu hỏi.

"Người thường cũng làm được mà."

Khánh Trần thở dài.

Hắn âm thầm thở ra trong lòng, cũng may đây chỉ là bị lột mặt nạ trong phạm vi nhỏ, hắn còn chịu được.

"Boss, ngài giả vờ giỏi thật đó."

Hồ Tiểu Ngưu không tự chủ được bèn đổi cách xưng hô, sau đó hỏi tiếp:

"Cho nên, Lưu Đức Trụ đã tám chuyện về boss ngay trước mặt boss hả?"

"Đúng vậy."

Khánh Trần bình tĩnh đáp.

Ương Ương sửng sốt:

"Tám gì cơ, nói nghe coi với."

"Đợi lát nữa đi, cái này để lát chúng ta nói tiếp, ta cần bình tĩnh lại đã."

Hồ Tiểu Ngưu bụm trán:

"Cho nên boss này, ngươi dẫn ta đến vùng đất cấm số 002 là muốn cho ta thành Kỵ Sĩ à?"

Khánh Trần không trả lời vấn đề này mà chỉ nghiêm túc cải chính:

"Tốt nhất là ngươi nên sửa lại cách xưng hô đi. Đừng có luôn miệng gọi ta là boss này boss nọ. Phải nhớ, hiện tại chỉ mới có vài người biết thân phận này của ta, ngươi cứ tiếp tục gọi ta là Khánh Trần đi."

---

Trong lúc đợi chương các bạn có thể ghé qua 👹KHỦNG BỐ SỐNG LẠI (BẢN DỊCH): Linh dị, dị năng, hắc ám lưu, đô thị, hài hước👹