Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 790: Đề Nghị 1




Trong mấy lần xuyên về trước, có rất nhiều người du hành trong nhóm chat của Hà Tiểu Tiểu thảo luận về vấn đề làm sao để cướp vật cấm kỵ từ tay những người được chọn, hơn nữa chính hắn là người gieo ý tưởng đó vào đầu họ.

Nhưng sau lần đó Khánh Trần lại không thấy ai hành động, lúc đó hắn còn tưởng những người du hành này quá nhát nên muốn âm thầm đi cướp 1 mình.

Không ngờ những người đó lại thành công!

"Không đúng.”

Thủ lĩnh ảnh tử ngẫm nghĩ một lúc rồi nói:

“Bây giờ nghĩ lại, ta lại cảm thấy những người đó không phải một nhóm, mà chỉ là những người có cùng mục đích đi với nhau. Vì ta phát hiện sau khi Khánh Chung bị giết, những người đó không rời khỏi đó ngay mà còn đứng lại tranh nhau vật cấm kỵ."

"Cuối cùng vật cấm kỵ rơi vào tay ai.”

Khánh Trần hỏi.

Thủ lĩnh ảnh tử nhấm một ngụm nước trà:

"Ta không quan tâm, nhưng ta biết chắc vật cấm kỵ đó sẽ sớm quay lại với Khánh thị thôi."

"Thế còn Khánh Văn thì sao, hắn có bị giết không?”

Khánh Trần hỏi.

"Khánh Văn chỉ trúng vài phát đạn, không chết được đâu.”

Thủ lĩnh ảnh tử nói.

"Chờ một chút, ngài đã lấy lại vật cấm kỵ của Khánh Chung trong tay những người đó rồi sao? Sao ngài lại nói nó sẽ sớm quay lại với Khánh thị.”

Khánh Trần tò mò nói.

"Sao ta phải đích thân làm, người khác sẽ thay ta xử lý chuyện này.”

Thủ lĩnh ảnh tử thản nhiên nói:

"Những người đột nhiên chạy ra đuổi giết hai người đó chính là người du hành. Chẳng lẽ những người đó không biết quy luật ở đây, nếu còn chưa biết thì để ta dạy cho họ một chân lí, tập đoàn là nơi họ không thể động vào, cũng không động vào nổi."

Khánh Trần thầm nghĩ, xem ra thủ lĩnh ảnh tử còn chưa biết hắn cũng là một người du hành.

Có lẽ những người du hành đuổi giết những người được chọn hôm nay sẽ gặp nguy hiểm, không biết mình có quen người nào trong số đó không.

Trong số những nhân vật lớn mà hắn từng gặp trước đây, hắn cảm thấy thủ lĩnh ảnh tử giống người nắm quyền nhất.

Đối với hắn, không có chuyện việc gì quá quan trọng cả, hắn cũng không phải đích thân làm việc gì, nhiệm vụ duy nhất của những người cầm quyền như hắn là làm Thần Minh cho những người trong thiên hạ tôn thờ.

"Được rồi, ngươi nghỉ ngơi đi, ta đi đây.”

Thủ lĩnh ảnh tử nói:

"Ta chỉ muốn nói với ngươi một câu cuối cùng, ngươi có gia nhập Mật Điệp ti hay không cũng không quan trọng, bây giờ ngươi nghĩ mình có quyền lựa chọn, ngươi chọn làm cái này hay làm cái khi thì kết quả mang lại sẽ khác nhau, thật ra mấy năm sau, khi ngươi nhớ lại ngày hôm nay, ngươi mới hiểu ra một chân lý là, cuộc sống không bao giờ cho ngươi quyền lựa chọn. Ngươi có chọn như thế nào thì kết quả cuối cùng chỉ có một mà thôi, vì số phận của ngươi đã được viết ra từ trước rồi, chỉ là ngươi không biết nó thế nào."

Khánh Trần không trả lời vấn đề này mà thành khẩn nói:

"Cảm ơn ngài đã cứu ta một mạng, còn ngồi trông đến khi ta tỉnh lại."

"Chỉ là ta không tìm được một chỗ thanh tịnh để uống trà trong thành phố số 18.”

Thủ lĩnh ảnh tử nói.

Sau đó hắn liền lấy ra ám ảnh chi môn rồi mở cửa bước vào.

Từ trước đến giờ không ai biết lĩnh ảnh tử của Khánh thị là ai, không ai biết hắn muốn làm gì, cũng không ai biết hắn muốn đi đâu.

Khánh Trần nhớ lại trận chiến trong cao ốc Kim Mậu tối nay, lúc đó thủ lĩnh ảnh tử chỉ cần nhẹ nhàng lướt qua là có thể giết chết Vương Bính Tuất, không biết thực lực của thủ lĩnh ảnh tử phải cao đến mức nào mới có thể dễ dàng giết một chiến sĩ gen cấp B như vậy?

Hơn nữa, khả năng điều khiển thời gian của đối phương lúc cứu hắn cũng rất kinh khủng.

Khánh Trần dần dần thiếp đi.

Đi ngủ là một trong những điều tuyệt với nhất của còn người, vì khi con người đi ngủ, tất cả những khó khăn, những đau khổ của cuộc sống điều biến mất.

Nhưng Khánh Trần không biết, trong lúc hắn đang ngủ thì các thế lực khác vẫn đang bận rộn điều tra một việc: Tay bắn tỉa đã cứu Lý Trường Thanh đêm nay là ai.

Có người đã xây dựng một mô hình mô phỏng tốc độ gió và khoảng cách y như hiện trường, sau đó mời một vị Thần Thương Thủ nổi tiếng đã xuất ngủ đến phán đoán.

Nhưng sau khi Thần Thương Thủ xem mô hình hiện trường, hắn đã khẳng định chắc chắn tay bắn tỉa này có cảm giác súng tuyệt đối trong vòng 2600 mét.

Nhất là năm phát súng liên tục nhắm vào năm tay bắn tỉa khác ở các khoảng cách hơn 2000 mét đã nằm ngoài nhận thức của hắn.

Không phải chỉ cần bóp cò là có thể liên tiếp bắn trúng năm mục tiêu.

Mà chắc chắn tay bắn tỉa phải tính toán sẵn 5 đường đạn khác nhau, sau đó cứ cách 2.5 giây hắn lại phải thay đổi hướng nhắm bắn 1 lần.

Sao hắn có thể làm được.

Có người nhờ hắn đoán thân phận của tay bắn tỉa này là ai, hắn có quen người đó không, nhưng sau đó hắn lại khẳng định không ai trong liên bang có thể làm được điều này.