Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 760: Hội Nghị Gia Tộc 5




Người đàn ông trung nên gầy còm ngồi bên bàn dài nói:

"Dạo gần đây các ngươi có nghe nói gia chủ có con riêng không. Gia chủ còn bắt những tinh anh của gia tộc bái hắn làm sư, ngoài ra còn giao biệt viện Thu Diệp cho hắn, không biết gia chủ định làm gì? Ta nói trước, ta sẽ không nhận đứa em trai này đâu. Chẳng phải mấy năm trước Lý thị đã có quy định, con riêng không được phép ghi tên vào gia phả sao."

Lý Trường Thanh đang bình thản ngồi nhìn trần nhà, mặc kệ anh trai mình nói gì nàng cũng không thèm quan tâm.

Người đàn ông trung niên này tên là Lý Vân Nghiệp, vì hắn có tài ăn nói cộng thêm rất giỏi kinh doanh nên được phụ trách hạng mục kinh doanh khoáng sản và điện lực của gia tộc, những hạng mục này đều là những ngành mũi nhọn của Lý thị, từ khi hai hạng mục này được giao cho hắn, gia sản của Lý thị đã tăng lên rất nhiều.

Bình thường thái độ của Lý Vân Nghiệp với các anh chị em của hắn luôn rất tốt, ấn tượng của mọi người về hắn cũng rất tốt.

Nhưng người này lại nổi tiếng có tính chiếm hữu rất cao, những đồ vật nào đã là của hắn thì người khác tuyệt đối không được động vào.

"Cửu ca.”

Lý Trường Thanh bỗng nói:

"Gia chủ đâu có đứng ra thừa nhận hắn là con riêng, đây chẳng qua chỉ là tin đồn mà thôi. Hơn nữa, hội nghị gia tộc không phải nơi nói những chuyện như thế này."

Lý Vân Á bình tĩnh nói:

"Ta chỉ lo trong khoảng thời gian ta vắng nhà, có người nói gì đó với gia chủ."

Lý Vân Thọ gập quyền tài liệu trước mặt rồi lạnh nhạt nói:

"Ngươi đã thấy gia chủ nhầm lẫn bao giờ chưa, còn lo hắn bị lừa sao."

Lúc này bỗng có một nhóm người bước vào hội trường Minh Lý.

Ánh mắt mọi người đều đổ dồn vào đám người, rõ ràng những người vừa đến chính là Khánh Trần và bọn Lý Khác.

Lý Vân Nghiệp không nói gì, chỉ cẩn thận quan sát Khánh Trần.

Nhưng Khánh Trần không thèm nhìn hắn mà nhìn cái bàn dài ở chính giữa.

Tất cả ghế bên cạnh bàn đều đã có người ngồi, xem ra có người không muốn hắn ngồi ở đó.

Lúc này đang có rất nhiều người theo dõi hắn, họ đều muốn xem huấn luyện viên của Giảng Võ đường sẽ xử lí chuyện này như thế nào.

Hắn sẽ lại gần bàn dài rồi đứng đó hay lặng lẽ ngồi lên ghế dự thính?

Nếu hắn sai ngươi đi lấy ghế, chắc chắn không người hầu nào dám lấy giúp hắn, nếu hắn tự đi lấy ghế thì chẳng khác gì tự hạ thấp bản thân.

Nếu hắn ngồi lên ghế dự thình thì chắc chắn sau này bên bàn dài của Lý thị sẽ không bao giờ có chỗ cho hắn.

Tất cả thể ngồi bên bàn dài đều phải trải qua rất nhiều cuộc chiến quyền lực mới có ghế ở đó.

Tuy những chiếc ghế đó chỉ làm bằng gỗ bình thường nhưng nó chính là niềm mơ ước của bao nhiêu người.

Trong bầu không khí càng ngày càng nghiêm trọng, Lý Khác bỗng bê một chiếc ghế từ hàng ghế dự thính đến bên bàn dài rồi nói với Khánh Trần:

"Tiên sinh, mời ngồi."

Sau đó, Lý Khác còn lấy tay áo của mình lau mặt ghế một lần nữa.

Chắc chắn những cái ghế không bẩn chút nào, nếu ghế trong hội nghị gia tộc Lý thị còn vết bẩn thì nhất định những người hầu từng dọn dẹp ở đây sẽ phải chịu phạt rất nặng, không ai dám để lại bất cứ vết bẩn nào cả.

Mà Lý Khác cố ý làm như thế là để nhắc nhở mọi người, ngay cả người có tư cách làm người thừa kế nhánh thứ nhất của Lý thị cũng phải lau ghế cho tiên sinh, những người ở đây có tư cách gì.

Tất cả những người ngồi trên hàng ghế dự thính đều ngẩn người, họ đều không ngờ Lý Khác lại cố ý làm việc hạn thấp bản thân trong hội nghị gia tộc vậy.

Tất cả những người ngồi bên bàn dài cũng ngẩn người, ngay cả Lý Trường Thanh cũng đang cảm thấy rất bất ngờ, vốn lúc đó nàng đang định sai người mang ghế đến đây, Khánh Trần mở miệng có lẽ không ai dám làm, nhưng nếu nàng mở miệng thì khác.

Nhưng nàng còn chưa kịp ra mặt thì Khánh Trần đã có thể tự giải quyết vấn đề.

Trên bàn dài, Lý Vân Nghiệp quay sang nhìn đại ca Lý Vân Thọ, hắn không biết việc vừa rồi có phải đại ca sai con hắn làm như vậy hay không.

Biểu cảm trên mặt Lý Vân Thọ vẫn bình lặng như mặt nước Long Hồ, hắn quay sang nhìn Lý Vân Nghiệp:

"Đừng suy nghĩ lung tung, hắn còn chưa bê ghế cho ta lần nào đâu."

Ý hắn định nói là Lý Vân Thọ không biết con hắn sẽ làm như vậy.

Lý Vân Nghiệp có vẻ khá bất ngờ, hắn đưa tay xoa đám râu trên cằm rồi nói:

"Thật thú vị."

Sau khi Khánh Trần ngồi lên ghế, hắn không thèm chào hỏi ai một câu mà chỉ lặng lẽ duy trì thuật hô hấp rồi nhắm mắt nghỉ ngơi.

Như thể những người ngồi đây chẳng liên quan gì đến hắn.

Bọn Lý Khác, Lý Thúc đang ngồi phía sau hắn cũng không nói một lời.

Nếu đây không phải hội nghị gia tộc, có lẽ bọn Lý Thúc đã nhờ Khánh Trần đưa họ vào trạng thái tu luyện rồi, chẳng ai muốn ngừng tu luyện một phút giây nào cả.