Vật Cấm Kỵ ACE-999 nói:
"Cảm ơn, ngươi có muốn gia nhập Cửu Châu không? Cửu Châu chuyên phụ trách bảo vệ những người du hành ở nước ngoài."
Những người trong nhóm đều im lặng, nơi này còn là chỗ để nhận người?
Một tiếng dần trôi qua, phần lớn những thông tin mà các thành viên khác công bố lúc sau đều không có ý nghĩa gì, nhưng ít ra cũng tính là chia sẻ.
Cuối cùng Hà Tiểu Tiểu đứng ra kết luận:
"Những thông tin mà các thành viên trong nhóm công bố đều do chính họ phát hiện ra, nếu mọi người muốn dùng thì phải tự phân biệt thật giả. Mặt khác, nếu Cửu Châu phát hiện ai đó cố ý cung cấp tin giả sẽ bị kick khỏi nhóm."
Hắn vừa dứt lời thì số thành viên trong nhóm đã giảm đi 18 người, trong những người bị kick khỏi nhóm có cả người trước kia giúp Huyễn Vũ tung tin giả là 'Trương Tam' .
Sấm Vương:
“Lỡ có người cố ý bố trí khiến ta nhận được tin giả rồi công bố với mọi người, khi đó ta đâu cố ý cung cấp tin giả, trường hợp này sẽ xử lí thế nào?"
Huyễn Vũ:
"Hắc hắc, ta nghĩ chuyện này đâu cần suy nghĩ làm gì, người bị tin giả lừa gạt đều không có đủ trí thông minh để nhận ra, mời đến nhóm cấp thấp hơn cũng bình thường."
Sấm Vương:
"Âm Dương Nhân, vừa nói ai không đủ trí thông mình?"
Huyễn Vũ:
"Ai cung cấp tin giả thì ta nói người đó, ta đâu có chỉ đích danh tên ngươi."
Khánh Trần chợt phát hiện, dù hắn không chủ động đi gây thì chuốc oán hộ Huyễn Vũ, với tính cách khó ưa như thế, sớm muộn gì đối phương cũng tự đi gây thù chuốc oán khắp nơi.
Nhưng đối phương phải có chỗ dựa thì mới dám kiêu ngạo như thế.
Xem ra, trận đấu lúc trước ở Lạc thành chỉ khiến thế lực của Huyễn Vũ ở đây suy yếu một chút mà thôi, trận chiến đó còn chưa khiến thế lực thật sự của hắn tổn hại.
Hắn đóng nhóm chat rồi quay về phòng ngủ, sau đó quay sang hỏi Nhất:
"Nhất, ngươi cần thời gian bao lâu để học được tiếng Tạng?"
Nhất nói:
"1 giờ, nhưng nếu ngươi muốn cho ta cung cấp phục vụ phiên dịch thì phải trả trước một vạn."
Khánh Trần bất đắc dĩ:
"Sao ngươi không đi ăn cướp luôn đi?"
Nhất:
"Không phải ta đang ăn cướp đó sao?"
Khánh Trần ngơ ngác, bây giờ ăn cướp đã không cần che giấu nữa.
Nhưng nếu Khánh Trần đích thân đi học tiếng Tạng thì cũng mất ít nhất hai tuần, lúc trước hắn học tiếng Nhật cũng mất bấy nhiêu thời gian, còn phải không ngừng ghi nhớ tất cả kiến thức.
Nhưng bây giờ hắn không thể bỏ ra hai tuần để học loại ngoại ngữ chỉ có thể viết chứ không thể nói được như tếng Tạng, hơn nữa có lẽ sau này hắn sẽ rất ít khi dùng đến.
Thật ra trên Taobao cũng có phiên dịch viên chuyên dịch chữ Tạng, nhưng thứ Khánh Trần muốn phiên dịch quá quan trọng, sao hắn có thể giao nó cho một người xa lạ?
Phương pháp tu luyện có giới hạn cao nhất là cấp B cũng đủ khiến các thế lực ở thế giới trong điên cuồng.
Khánh Trần nghĩ một lúc rồi mới nói:
"Thành giao, ta muốn bản dịch phải thật chính xác, không được phép có bất cứ sai lầm nào."
"Yên tâm."
Nhất vui vẻ chuyển 1 vạn từ điện thoại di động của Khánh Trần sang tài khoản của nàng.
Một giây sau, bản dịch đã xuất hiện trên điện thoại di động của Khánh Trần.
"Không phải ngươi vừa nói cần một giờ sao? Rõ ràng ngươi chỉ cần một giây đã dịch xong rồi."
Khánh Trần nghi hoặc.
"Ta nói một giờ để ngươi bớt tiếc số tiền này thôi."
Nhất nghiêm túc giải thích:
"Con người thật kỳ quái, rõ ràng hai bên trao đổi công bằng với nhau, nhưng nếu các ngươi biết đối phương có thể dễ dàng cung cấp dịch vụ thì sẽ cảm thấy mình bị lỗ."
Khánh Trần thầm tự nhủ, ngươi nói rất hay, rất có đạo lý.
Hắn nhìn câu đầu tiên trên bản dịch:
Chuẩn Đề Pháp.
Khi Khánh Trần nhìn thấy dòng chữ này lại cảm thấy rất kì lạ, bởi vì hắn biết ở thế giới ngoài cũng có Chuẩn Đề Pháp, đây là tâm pháp mà các thành viên của Hiển Tông và Mật Tông đều phải học.
Hai tông môn này từng nói rất nhiều Cổ Phật đều thành danh từ phương pháp tu luyện này.
Rất nhiều người nghe nói đến thứ này, nhưng rất ít người được tận mắt chứng kiến nó, hơn nữa hắn không biết ai ở thế giới ngoài thật sự tu luyện.
Đầu tiên, phương pháp tu luyện này chắc chắn là thật, có một tổ chức ở thế giới trong đã và đang tu luyện nó.
Thứ hai, quy tắc ở thế giới ngoài và thế giới trong không giống nhau.
Lúc trước Khánh Trần từng nghĩ, có phải quy tắc ở thế giới ngoài không cho mọi người thức tỉnh thành giác tỉnh giả, nên cũng không cho người tu hành đột phá không?
Nếu thật sự là như vậy thì phương pháp tu luyện của Kỵ Sĩ thật đáng quý.
Có phải vì thay đổi gen không động chạm gì đến quy tắc không? Khánh Trần không thể giải đáp vấn đề này.
Đầu tiên Khánh Trần đọc lướt qua phương pháp tu luyện, nhưng hắn phát hiện phương pháp tu luyện rất ngắn, quyển sách nhỏ có khoảng 32 trang, mà phương pháp tu luyện thật sự chỉ viết trong 3 trang mà thôi.