"Ta đâu có nói mọi chuyện thế nào."
Nam Canh Thần thầm nói:
"Đúng rồi, Tiểu Đồng Vân bảo ta nói với ngươi, Khánh Nhất đã bắt đầu lôi kéo các bạn học khác trong trường, hai ngày nay có vẻ rất bận rộn. Những ngày ngươi không ở trường là hắn lại ngang nhiên lôi kéo mọi người, hắn còn nói thành phố chỗ hắn sống có một khu vực săn bắn ngoài tự nhiên nên muốn mời mọi người đến chơi."
Vì mấy ngày nay Khánh Trần không có tiết, hắn chỉ đến biệt viện Tri Tân điểm danh một lúc rồi lại về túc xá, không biết Khánh Nhất đang làm gì.
Nhưng bây giờ hắn có thể đoán dự định trong đầu đối phương.
Những gì Khánh Trần có thể nghĩ ra thì Khánh Nhất cũng có thể nghĩ ra, nhưng có một chuyện chắc chắn Khánh Nhất không biết, Khánh Trần cũng là người được chọn cho vị trí thủ lĩnh ảnh tử như hắn, sớm muộn gì chuyện này cũng khiến một kẻ tự cho mình là người thông minh như hắn bị đả kích...
Có thông báo tin nhắn trong nhóm Bạch Trú.
Lưu Đức Trụ:
"Ông chủ, chúng ta đã trở về an toàn. Trương Thừa Trạch cũng bình an trở về. Chúng ta đã hoàn thành nhiệm vụ lần này."
Ông chủ:
"Được rồi, các ngươi vất vả rồi."
Khánh Trần nhìn lại ảnh đại diện của mình và Lưu Đức Trụ, trên mỗi bức ảnh đều có một khung hình được trang trí rất lòe loẹt.
Hắn xem lại ảnh đại diện của tất cả, ảnh của ai cũng có thêm một khung hình màu sắc lòe loẹt bên trên.
"Khoan đã."
Khánh Trần bình tĩnh lật xem ảnh đại diện của mọi người, rõ ràng hắn không mua mấy thứ này mà!
Nam Canh Thần đứng cạnh hắn vội vàng tranh công:
"Trần ca, ngươi thấy đẹp không, cái này là ta tặng ngươi đấy."
Khánh Trần: "???"
Hắn bình tĩnh quay sang nhìn Nam Canh Thần:
"Ngươi đừng nghịch gì trong nhóm nữa được không, ngươi mua cho ngươi thì được, ngươi mua cho ta thứ đồ chơi này làm gì?"
"Ta đâu có tặng riêng cho ngươi, rõ ràng ta tặng tất cả thành viên trong nhóm mà."
Nam Canh Thần nói:
"Thật ra Đại Phú Ông đã nhắn riêng cho ta, hắn nói trong nhóm chat không trang trí gì nên nhìn hơi xấu, nên nàng khuyến khích ta mua rồi tặng cho mọi người."
"Nàng bảo ngươi mua thì ngươi sẽ mua sao?"
Khánh Trần buồn bực.
"Hắc hắc, nàng khen ta vừa đẹp trai vừa tốt bụng nên nhất định sẵn lòng mua tặng cho mọi người, thế nên ta mới mua."
Nam Canh Thần cười giải thích:
"Mà Đại Phú Ông cũng rất dễ gần, ta và hắn từng nói chuyện rất lâu...Đại Phú Ông là ai, sao trước kia không thấy Trần ca nhắc đến?"
Khánh Trần bất đắc dĩ, không phải Đại Phú Ông chính là Nhất sao!
Hắn không ngờ Nhất sẽ không từ thủ đoạn nào để kiếm tiền!
Đầu tiên là buôn bán ngay trong nhóm nhà mình, nhưng không thấy ai mua nên nàng bắt đầu quay sang lừa Nam Canh Thần!
Trí tuệ nhân tạo này có thể vì tiền mà không từ thủ đoạn lừa gạt người khác, nhưng vấn đề là ngươi kiếm nhiều tiền như vậy để làm gì!
Khánh Trần quay sang nhìn Nam Canh Thần, xem ra tên ngu ngốc này vẫn chưa biết tiền của hắn đều rơi vào trong túi của 'Đại Phú Ông'.
Không biết nếu sau này Nam Canh Thần biết Đại Phú Ông chính là ' hệ thống mua sắm' trong nhóm Bạch Trú, hắn sẽ có biểu cảm gì.
Lúc này, Lưu Đức Trụ lại gửi tin nhắn đến:
"Ông chủ, bây giờ Trương Thừa Trạch đang rất nóng lòng muốn biết chúng ta sẽ thu bao nhiêu phí bảo vệ mỗi tuần?"
Ông chủ:
"Chúng ta mới là người nên gấp chứ hắn gấp làm gì."
Lưu Đức Trụ:
"Ngay trước lúc trở về, Trương Thiên Chân bảo ta kề dao lên cổ Trương Thừa Trạch..."
Khánh Trần thầm tự nhủ, thảo nào Trương Thừa Trạch gấp gáp như vậy, nhưng nếu Trương Thiên Chân làm như thế thì quan hệ giữa hắn và Trương Thừa Trạch có thể giữ được sao.
'Không Sợ Khó Khăn' nhắn tin giải thích:
"Ông chủ, ta lo sau khi Trương Thừa Trạch xuyên về sẽ gây chuyện với chúng ta, nên mới bảo Lưu Đức Trụ làm như vậy. Có lẽ bây giờ ngài nói muốn thu 100 triệu một tuần, hắn cũng sẽ đưa."
Khánh Trần vô cùng kinh ngạc, hắn bảo Trương Thiên Chân tự hành động, nhưng ngay cả hắn cũng không ngờ Trương Thiên Chân sẽ làm như vậy.
Hắn suy nghĩ một lúc rồi mới trả lời:
"Bạch Trú không làm những chuyện thất đức như bắt cóc tống tiền...Ngươi cứ bảo hắn trả tiền như thỏa thuận là được."
Không Sợ Khó Khăn:
"Tuân lệnh ông chủ."
Dũng Cảm Ngưu Ngưu:
"Ông chủ, Trương Thừa Trạch nói số tiền cần thanh toán cho giao dịch này quá lớn, hắn không thể chi trả bằng tiền mặt cho chúng ta được."
Lần này, Trương Thừa Trạch phải thanh toán 500 vạn phí bảo hộ một tuần và 20 triệu tiền cảm ơn lần bọn họ đi cứu hắn.
Nếu số tiền này chuyển thành tiền mặt thì sẽ rất khổng lồ, dù đối phương có thể trả cho bọn họ nhưng Bạch Trú cũng không có chỗ để.
Khánh Trần suy nghĩ một lát mới nói:
"Vậy bảo hắn chuyển khoản đi, 15 triệu chuyển cho Dũng Cảm Ngưu Ngưu. Ngưu Ngưu, ngươi sẽ phụ trách lựa chọn căn cứ mới cho Bạch Trú, sửa sang, mua sắm thiết bị và các đồ dùng trong nhà, nhất định phải hoàn thành việc này trong vòng nửa tháng."