Khánh Trần nghĩ một lúc rồi mới trả lời:
"Tuy Bạch Trú muốn kiếm tiền, nhưng chúng ta không thể kiếm tiền bằng cách này. Không sao, nếu lần sau hắn không muốn hợp tác tiếp thì chúng ta không cần ép. Tuy chúng ta cần tiền nhưng phải tuân thủ quy tắc."
"Xin lỗi ông chủ, do ta nghĩ sai.”
Trương Thiên Chân trả lời.
"Không sao, Bạch Trú cần những ý tưởng sáng tạo như thế này, có thể chúng ta sẽ dùng đến nó trong tương lai.”
Khánh Trần an ủi hắn:
"Nếu sau này mọi người có ý kiến gì thì cứ nói ra, chúng ta sẽ lắng nghe ý kiến của nhau, Bạch Trú không làm việc theo khuôn mẫu."
"Đã rõ!"
Trương Thiên Chân kích động nói, có vẻ hắn đã biết tác dụng của mình rồi.
Khánh Trần nói với Lưu Đức Trụ:
"Ngươi cho Dũng Cảm Ngưu Ngưu cách liên lạc ở thế giới trong, sau khi người kia xuyên đến sẽ liên lạc với ngươi, ngươi sẽ phụ trách chuyện này."
"Tuân lệnh ông chủ!"
Lưu Đức Trụ trả lời.
Lúc này, Hồ Tiểu Ngưu lại hỏi:
"Ông chủ, ta muốn học cách giết địch của Băng Nhãn được không."
"Được."
Khánh Trần trả lời:
"Không chỉ ngươi, ngay cả Lưu Đức Trụ, Không Sợ Khó Khăn, Một Con Vịt Nhỏ, cũng phải học Băng Nhãn. Lưu Đức Trụ, tuy ngươi có thực lực, nhưng lại không có bất kì kĩ năng gì, kể từ hôm nay, các ngươi sẽ đến chỗ Băng Nhãn sau giờ tan học để học kĩ thuật giết địch. Sau này ta sẽ sắp xếp để các ngươi học bắn súng ở thế giới trong."
"Cám ơn ông chủ!”
Cuối cùng Hồ Tiểu Ngưu cũng đạt được mong ước.
Khánh Trần dùng ông chủ hỏi:
"Băng Nhãn, ngươi có gì muốn nói không?"
Sau đó hắn dùng ID Băng Nhãn trả lời:
"Mọi chuyện đều nghe ông chủ."
Ông chủ:
"Ngươi vừa phải dạy họ kĩ năng giết địch, vừa phải đốc thúc họ luyện tập, nếu có ai không nghe lời thì cứ nói cho ta biết."
Băng Nhãn:
"Đã hiểu."
Ông chủ:
"Dũng Cảm Ngưu Ngưu, ngươi tìm nơi nào đó có thể làm sân tập ở gần trường học một chút. Ta nói trước, nếu ai không nghe lời Băng Nhãn thì tự rời khỏi Bạch Trú. Sau này chúng ta sẽ phải đối mặt với những thứ còn nguy hiểm hơn bây giờ, Bạch Trú không cần những kẻ nhát gan tham sống sợ chết."
Dũng Cảm Ngưu Ngưu:
"Đã rõ."
Không Sợ Khó Khăn:
"Đã rõ."
Lưu Đức Trụ:
"Đã rõ."
Một Con Vịt Nhỏ:
"Đã rõ."
Đại Phú Ông:
"Ta cũng muốn tham gia."
Ông chủ:
"Ngươi không được phép tham gia."
Khánh Trần nhắn riêng:
"Ngươi vừa nói gì thế, làm như ngươi có thể tham gia được ấy."
Nhất cảm thán:
"Thật khiến người ta tiếc nuối mà, à có chuyện này, có hai người trong nhóm đã nhắn riêng hỏi ta giá cả dịch vụ tư vấn tình cảm như thế nào. Họ có vẻ rất đau đầu, ta nghĩ mình sắp có nghề phụ rồi."
"Ngươi lừa tiền của ai cũng được, nhưng đừng lừa tiền người trong tổ chức.”
Khánh Trần nhướn mày.
"Sao lại nói là lừa tiền, ta từng đăng kí học online khóa tâm lí của đại học Thanh Hòa, người ta là dân chuyên nghiệp, ta còn được cấp bằng online sau khóa học đó nữa.”
Nhất nói.
"Ngươi còn học cả cái này sao…."
Khánh Trần bắt đầu tò mò:
"Ai nhắn tin hỏi ngươi?"
"Tạm thời giữ bí mật.”
Nhất ra vẻ chính trực:
"Nếu làm lộ thông tin khách hàng sẽ mất uy tín!"
"Được rồi, ta muốn hỏi một chuyện, một liều thuốc biến đổi gien số 005 bán bao nhiêu trong chợ đen ở thế giới trong?”
Khánh Trần hỏi.
"4800 tệ."
Nhất trả lời:
"Bình thường cứ một tuần sẽ có một liều được bán ra, nhưng dù mua được cũng rất dễ bị cướp."
"Ta hiểu rồi, chúng ta có thể đi cướp."
Khánh Trần gật đầu.
"Ngươi đang nghĩ cái gì đấy, trọng tâm vấn đề không ở chỗ đó ngươi biết không?! Rõ ràng ta đang nhắc ngươi cẩn thận nếu không muốn bị cướp cơ mà? Sao ngươi muốn dạy kĩ thuật cận chiến cho những người đó?"
Nhất tò mò hỏi.
"Tạm thời giữ bí mật.”
Khánh Trần cho hắn nghe chính câu của hắn.
Khánh Trần muốn tăng cường thực lực của các thành viên Bạch Trú.
Tố chất thân thể của họ bây giờ không thể hoàn thành tám hạng khiêu chiến được.
Quá trình huấn luyện cũng là quá trình lựa chọn Kỵ sĩ, những người không kiên định sẽ chọn tiêm thuốc biến đổi gen.
Mà tám hạng Sinh Tử Quan đều rất nguy hiểm.
Lúc này, Khánh Trần bỗng cảm thấy hai thân phận này rất thú vị....
…
Thời gian đếm ngược 144:00:00.
12 giờ đêm, trong bóng tối.
Lý Đồng Vân thấy cuộc trò chuyện đã kết thúc thì lặng lẽ ra khỏi nhà vệ sinh rồi rón rén đi về phòng khách.
Căn nhà này chỉ có hai phòng ngủ một phòng khách, vì ông bà ngoại đến nên phòng của Tiểu Đồng Vân sẽ giành cho họ, nàng và mẹ sẽ ngủ cùng một phòng.
Nhưng như thế rất bất tiện.
Cho nên, khi Khánh Trần báo trước với nàng là nhóm chat sẽ thành lập trong tối nay, Tiểu Đồng Vân đã đề nghị ngủ trên ghế sa lon trong phòng khách.
Khi đó Giang Tuyết còn không hiểu vì sao nàng lại nói thế, bình thường nàng rất thích ngủ cùng mẹ, sao hôm nay lại đột nhiên nói thế?
Lý Đồng Vân giải thích là: Hôm nay nàng nghe nói các bạn trong lớp đều ngủ một mình, nàng không muốn thua kém người khác.
Lúc đó Giang Tuyết còn vui vẻ nghĩ con gái mình đã trưởng thành rồi.
Nhưng có lẽ ràng không biết, con gái nàng đã lớn thêm 7 tuổi trong một đêm….
Còn thành chị em với nàng.....