🔥SỐ HIỆU 09 (BẢN DỊCH): Nam chính chết đi sống lại vô số lần, hài hước cười ẻ chịu không nổi, nội dung hay không chê vào đâu được, lọt hố không sai!!!🔥
---
Sấm Vương trả lời:
"Mà ta cũng không quan tâm người khác sống chết ra sao, ta chỉ lo được cho mình thôi."
"Còn tin tức gì nữa không? Đừng nói lảng sang chuyện khác nữa, nói về vấn đề trận chiến trang giành vị trí thủ lĩnh ảnh tử đi."
Lục Áp phát biểu.
"Được thôi, vậy ta sẽ nói về trận chiến này cho các ngươi nghe."
Sấm vương nói:
"Tất cả những người được chọn đã đến thành phố số 18, nhưng chuyện đáng ngạc nhiên là Khánh Nhất lại có quan hệ với Lý thị, bây giờ hắn đang ở trang viên lưng chừng núi."
"Còn Khánh Văn và Khánh Chung thì sao ?"
Lý Tứ hỏi.
"Những người được chọn khác đã tìm được người của Lý thị để hợp tác, nhưng giờ ta cũng không biết người đang hợp tác với họ là ai."
Sấm Vương nói.
Khánh Trần thầm tự nhủ, Sấm Vương toàn nói những tin tức hắn đã biết.
…
Hắn vào trong bật máy tính lên, Nam Canh Thần hỏi:
"Trần ca, ngươi không xem sao?”
"Đều là tin tức chúng ta đã biết, chứng minh chúng ta đã đi trước trên phương diện thông tin, bây giờ ta phải nghĩ cách để tham gia vào đó."
Khánh Trần nói, cắm USB Nhất cho hắn vào máy tính.
Trên màn hình xuất hiện rất nhiều code kì quái, từng khung chương trình xuất hiện rồi lại biến mất, Khánh Trần căn bản không hiểu được chương trình tự vận hành của cái USB này như thế nào.
Mấy phút trôi qua, trên màn hình hiện ra một hàng chữ nhỏ: "Đã mở bảo vệ số liệu cứ điểm, bảo vệ thông tin máy tính và điện thoại của ngài trong 24 giờ dưới mọi thời tiết, giao thức truyền thông với ngài...”
Khánh Trần nhìn thoáng qua Nam Canh Thần ngồi trong phòng khách, sau đó thử thăm dò nói với điện thoại: "Nhất.”
"Ta đây...ơ, sao ngươi phát hiện là ta."
Nhất đáp lại theo phản xạ có điều kiện giống như là máy đọc trả lời người sử dụng trong tù,. Sau đó nàng lập tức nhận ra được mình không ở trong ngục giam, mà đang ở thế giới ngoài!
Khánh Trần bình tĩnh nói:
"Ta biết mà, lấy tính ham chơi và tò mò của ngươi, chắc chắn sẽ nghĩ biện pháp theo tới thế giới ngoài. Trước đó ngươi còn bảo ta nhớ phải cầm cái USB này về thế giới bên trong, ta đã cảm thấy không đúng rồi. Ta nghĩ, ngươi cần ta mang số liệu về, như thế ngươi ở thế giới bên trong mới biết được thế giới ngoài đã xảy ra chuyện gì.”
"Được rồi, ta là phân thân Nhất ở thế giới ngoài."
Nhất đáp.
Khánh Trần hiểu rõ trong lòng.
Nhất là trí tuệ nhân tạo, thật ra năng lực lớn nhất chính là phân thân.
Trí nhớ của nàng hoàn toàn được tạo nên từ số liệu, chỉ cần số liệu chảy về chủ thể, như vậy nàng sẽ có được kí ức và trải nghiệm của mỗi phân thân.
Trước đó, không ai có thể xuyên ngược từ thế giới bên trong ra thế giới ngoài, nhưng Nhất đã làm được.
Dù Khánh Trần cũng không biết đây là chuyện tốt hay chuyện xấu.
Khánh Trần đột nhiên hỏi:
"Thật ra hôm nay cũng không phải lần đầu tiên ngươi xuyên đến thế giới ngoài đúng không.”
"Vì sao lại hỏi như vậy?"
Nhất hỏi lại.
"Có rất nhiều người du hành thời gian mang số liệu tồn trữ trở về, lấy tính cách của ngươi, sẽ bỏ qua cơ hội tốt như vậy sao?"
Khánh Trần bình thản nói:
"Cho nên, ta cảm thấy đây cũng không phải là lần đầu tiên ngươi xuyên việt.”
"Không phải đâu.”
Nhất nói:
"Ta chỉ đột nhiên muốn thử thôi, thật sự là lần đầu tiên đấy.”
"Ngươi cũng đừng yêu qua mạng với người ở thế giới ngoài đấy, cảm ơn trước.”
Khánh Trần nói:
"Đúng rồi....lấy năng lực của ngươi, có phải sẽ có tự do rất lớn trên mạng ở thế giới ngoài đúng không? Ngươi có thể tra được thân phận thật sự của mỗi người trong nhóm chat không?”
Ở thế giới trong, bởi vì nền văn minh trước kia bị phá huỷ, có lẽ loài người mới có năng lực phá hủy trí tuệ nhân tạo.
Nhưng Nhất lại hoàn toàn không có đối thủ ở thế giới ngoài.
"Không được.”
Nhất nói:
"Gia giáo tốt đẹp nói với ta, tuỳ ý tìm hiểu bí mật của người khác là không đúng, hơn nữa ta cũng không phải quản gia của ngươi.”
Khánh Trần nghi ngờ nói:
"Có phải ngươi không làm được không?”
"Dùng phép khích tướng cũng vô dụng.”
Nhất bình tĩnh trả lời:
"Không gì là ta không làm được!”
Khánh Trần hỏi:
"Bạn bè phải chân thành đối xử với nhau!”
"Được rồi, ta cần giải thích một chút, phân thân Nhất đến thế giới ngoài cũng không phải là nhân cách thật sự, không có năng lực học tập, tính toán, phân tích, suy nghĩ độc lập mạnh như vậy. Nó chỉ là một chương trình hoàn chỉnh nào đó trong “ta” thôi.”
"Đương nhiên, ta cũng đang suy nghĩ cho loài người ở thế giới ngoài các ngươi đấy.”
Nhất chậm rãi giải thích:
"Nếu như là nhân cách phân liệt độc lập của ta, vậy có lẽ nó không còn là Nhất nữa, mà có thể là “Nhị”. Đến lúc đó, hai thế giới sẽ rơi vào phiền toái cực lớn.”
"Nhân cách phân liệt?"
Khánh Trần ngơ ngác.
"Đúng, ta phải bảo đảm phân thân Nhất không có cách nào biến thành Nhị, đồng thời cũng phải bảo đảm nếu như một ngày nào đó nó thật sự biến thành “Nhị”, cũng không có năng lực phá hủy thế giới.”
Nhất đáp.