Nguyệt Nhi vô cùng kinh ngạc:
"Bà chủ, quy tắc của lồng bát giác là không được phép cứu người khi chưa phân thắng bại, không phải là ngài không thể cứu hắn, quy tắc nho nhỏ của lồng bát giác sao có thể so được với quy tắc của Lý gia. Chỉ là nếu làm như vậy, sau này Khánh Tiểu Thổ sẽ không bao giờ được phép tham gia thi đấu nữa."
"Hắn không thể thi đấu chẳng phải rất tốt sao?"
Lý Trường Thanh cười tủm tỉm nói:
"Khi đó hắn chỉ có thể làm vệ sĩ cho ta, chỉ có thể kiếm tiền từ ta."
....
Tối hôm sau, trước cửa của sàn đấu Hải Đường cửa ra đã xếp một hàng người rất dài.
Sàn đấu Hải Đường đã quảng cáo cho trận đấu tối nay từ rất lâu, họ nói đêm nay chính là thời gian nhà vô địch mới đánh bại kẻ khác để giành ngôi vương, mà nhà vô địch mới này sẽ dẫm lên xác của kẻ thua cuộc để đăng quang ở sàn đấu Hải Đường....
Vốn Quyền Vương hạng hổ ở khu thứ bốn là Miêu Khải Phong có rất nhiều người hâm mộ, sau khi những người đó nghe thấy lời quảng cáo của sàn đấu Hải Đường đều rất tức giận.
Tất cả họ đều kéo đến sàn đấu Hải Đường để xem Miêu Khải Phong giải quyết Khánh Tiểu Thổ như thế nào.
Chỉ là, sau khi đi vào sàn đấu Hải Đường, rất nhiều người đều vô cùng bất ngờ khi biết một tin, hôm nay Khánh Tiểu Thổ không chỉ đánh với Miêu Khải Phong mà còn phải đánh với ba người nữa!
Như vậy chẳng phải là bốn đánh một sao, chờ đến khi Khánh Tiểu Thổ đối đầu với Miêu Khải Phong, hắn đã tiêu hao rất nhiều thể lực rồi.
Điểm mấu chốt nhất là, chính Miêu Khải Phong cũng không từ chối thi đấu theo sự sắp xếp này.
Điều này chẳng phải có nghĩa là Miêu Khải Phong cũng không nắm chắc chiến thắng trong tay sao?
Đúng 7 giờ tối, đội xe của Lý Y Nặc cũng đã đến, bởi vì trận đấu này được quảng cáo quá rầm rộ, cho nên lần này không chỉ có những thiếu gia ăn chơi của Lý gia đến xem, mà ngay cả rất nhiều cái thiếu gia ăn chơi của Khánh thị cũng tới.
Thành phố số 18 xem như là sân nhà của Lý thị và Khánh thị, thế lực của các tập đoàn khác đều bị loại bỏ gần hết, giống như trong thành phố số 7 chỉ có mình thế lực của Trần thị vậy.
Chỉ là, khi rất nhiều người đi vào sàn đấu Hải Đường đều vô cùng kinh ngạc, bởi vì họ nhìn thấy một đội xe của Lý thị rất lạ, có một vài người hiểu biết thì đã nhận ra biển số của một chiếc xe chính là xe bay chuyên dụng của Lý Trường Thanh!
Những nơi thi đấu hắc quyền như thế này thường chỉ có những thành viên đời thứ ba của tập đờn mới đến, không ngờ trận đấu đêm nay lại có thể thu hút được cả nhân vật quyền lục của đời thứ hai đến xem?!
Không chỉ riêng những người này không hiểu nổi, ngay cả Lý Y Nặc cũng khó có thể hiểu được tại sao nàng lại nhìn thấy đội xe của cô mình lại xuất hiện ở đây.
Nàng chậm rãi đi lại gần chiếc xe thì phát hiện trong xe đã không có ai, chỉ còn lại vài tên tài xế vẫn đang ngồi đó.
Lý Y Nặc nhìn thấy Nguyệt Nhi liền hỏi:
"Cô ta đâu?"
Nguyệt Nhi nhẹ nhàng trả lời:
"Bà chủ đã đi vào, nàng có dặn ta, nếu ta gặp ngài thì bảo ngài là nàng đang đợi ngài ở trong."
"Chờ một chút, không phải nàng đến đây để tìm ta sao?"
Lý Y Nặc kỳ quái nói.
Nguyệt Nhi nói:
"Không phải, tối nay bà chủ đến đây để xem quyền anh."
"Á."
Sau đó, Lý Y Nặc dẫn Nam Canh Thần và Lý Đồng Vân cùng đi vào, nhưng nàng vẫn không thể hiểu nổi chuyện này.
Trước kia nàng đã từng mời Lý Trường Thanh đi xem quyền anh, nhưng sau khi đối phương xem xong một trận thì đã không muốn xem nữa.
Khi đó Lý Trường Thanh giải thích là: Một đám võ sĩ cấp E đánh nhau thì có gì đáng xem sao? Mấy trận đấu này thật nhàm chán, mấy trận chiến tranh quy mô nhỏ với gia tộc Jindai và Kashima còn thú vị hơn nhiều.
Nhưng một người đã từng xem thường những trận đấu hắc quyền này lại tự mình đến đây để xem sao?
Sau khi đi vào phòng, Lý Trường Thanh đã sớm ngồi trên ghế sô pha, hai người Nam Canh Thần và Lý Đồng Vân đều thận trọng, vì họ đều không biết gì về đối phương.
Lý Trường Thanh cười híp mắt nhìn về phía Lý Đồng Vân:
"Niếp Niếp, mau lại đây. Mấy năm trước ngươi còn nhỏ xíu, ta còn từng bế ngươi, bây giờ đã lớn như vậy rồi, nhanh đến ngồi bên cạnh cô. Ngươi cũng không nên học theo chị Y Nặc của ngươi mà đi tu luyện cái gì mà 'Mãnh Hổ giáo phái', nếu ngươi biến thành như nàng thì cô sẽ không thích nữa đâu."
Lý Y Nặc ngồi bên cạnh tức giận nói:
"Cô, ngươi có thích Đồng Vân thì cũng đừng chê ta chứ. Đúng rồi, sao hôm nay ngươi lại đến đây, có phải ngươi có chuyện quan trọng muốn nói với ta đúng không? Ngươi yên tâm, căn phòng này không bị nghe trộm hay giám sát, Giang Tiểu Đường là người rất biết điều."
"Không phải ta đến để gặp ngươi, ta đến để xem quyền anh."