Trong hành lang tầng 132 của cao ốc Lạc Thần, thiếu nữ tóc bạc Trịnh Ức đang nhập mật mã để vào nhà mình.
Thiếu nữ có vẻ hơi nhát gan, tiếng Khánh Trần đẩy cửa ra cũng có thể dọa cho đối phương giật mình một cái.
Nàng dựa sát lưng vào cánh cửa còn chưa kịp mở ra, kinh ngạc nhìn thiếu niên đang đứng trước mặt.
Nhưng mà điều khiến nàng hơi kinh ngạc là, thiếu niên đang mặc một bộ âu phục màu đen, cảm giác hoàn toàn khác với khi thiếu niên mặc bộ đồ thể thao màu trắng trước đây, biến hắn trở thành một người vừa bí ẩn lại vừa có khí chất.
Khánh Trần im lặng một lúc rồi mới lên tiếng chào hỏi:
"Xin chào, xin lỗi đã làm ngươi giật mình."
"Không sao không sao."
Trịnh Ức khoát khoát tay:
"Là do ta nhát gan, không trách ngươi...Bạn học Khánh Trần, ngươi muốn đi đâu sao? Ban đêm ở khu thứ sáu không an toàn đâu."
Khánh Trần suy nghĩ một lúc rồi nói:
"Cảm ơn đã nhắc nhở."
Nói xong, hắn liền đi ra ngoài mà không tiếp tục nói chuyện với Trịnh Ức.
Trịnh Ức ngơ ngác nhìn bóng lưng thẳng tắp của Khánh Trần bước vào trong thang máy, không biết vì sao, đột nhiên nàng cảm thấy thật ra thiếu niên này cũng giống như bạn học Ương Ương, họ vốn không thuộc về khu thứ sáu này.
...
Khu thứ nhất ở thành phố số 18, nhà hàng Nhật Quang các ở tầng 88 cao ốc Vĩnh Hằng.
Xe bay chậm rã hạ xuống sân bay của nhà hàng, Khánh Trần mặc âu phục giày da bước xuống từ trên xe, sau đó yên lặng nhìn cảnh đêm ở sau lưng.
Thành phố này vẫn sáng rực như trước đây, những đoàn tàu hạng nhẹ vẫn đang đi xuyên qua các tòa nhà, những tấm biển quảng cáo 3d vẫn sáng rực rỡ.
Lần trước hắn và Lý Thúc Đồng cùng tới đây, khoảng thời gian tươi đẹp đó vẫn luôn khiến cho người ta phải nhớ nhung.
Một nhân viên phục vụ của nhà hàng Nhật Quang các lại gần cung kính nói với hắn:
"Xin hỏi ngài có phải là 'Phương Tâm Túng Hỏa Phạm' tiên sinh không, cô Lý đang chờ ngươi bên trong."
Khi Khánh Trần nghe thấy ID này, trong lòng hắn đã có dự cảm không lành.
Hắn không hiểu được, vừa rồi có phải Nhất đã nói dối không.
Cái gọi là thân phận lính đánh thuê, thật sự là lính đánh thuê bình thường sao?
Nhân viên phục vụ đánh giá Khánh Trần, không biết vì sao hắn luôn cảm thấy thiếu niên đứng đối diện rất quen mắt, nhưng lại không nhớ được mình đã gặp đối phương lúc nào.
Thật kì lạ, thiếu niên với khuôn mặt như thế này, làm sao hắn có thể quên được.
Sau một lúc, nhân viên phục vụ đi phía trước dẫn đường, hắn mở miệng giới thiệu:
"Cô Lý đã bao hết toàn bộ Nhật Quang các, trong nhà hàng sẽ không còn ai khác, xin ngài yên tâm."
Khánh Trần bình tĩnh nói:
"Ừ."
Sau khi đi vào nhà hàng Nhật Quang, hắn nhìn thấy một người phụ nữ đang lẳng lặng ngồi trước cửa sổ sát đất, bộ váy dài màu đen trên người khiến nàng nhìn vô cùng xinh đẹp, giống như một đóa Tử La Lan đang nở rộ trong đêm tối.
Khánh Trần bỗng nhiên giật mình, đó chẳng phải là Lý Trường Thanh sao!
Đối phương là vị công chúa nổi tiếng nhất trong những người thuộc đời thứ hai của Lý thị, Khánh Trần đã từng thấy thông tin về nàng trong tư liệu mà Lâm Tiểu Tiếu chuẩn bị cho hắn.
Chỉ là, Khánh Trần cảm thấy rất khó hiểu, tên Nhất này thật sự chuyên chọn những nhân vật lớn của các tập đoàn để ra tay.
Nhưng vấn đề là, Khánh Thi mới 17 tuổi, mà Lý Trường Thanh đã 34 tuổi, khoảng cách giữa hai con số này cũng không nhỏ!
Hơn nữa, đây chính là em gái ruột của sư phụ hắn, là cô ruột của Lý Y Nặc mà!
Bối phận mẹ nó rất không đúng!
Nhưng mà rất nhanh sau đó Khánh Trần đã nghĩ đến một vấn đề, Khánh Trần là một người bình thường nên mới suy tính những yếu tố như tuổi tác, bối phận, nhưng Nhất đã sống rất lâu rồi, nó căn bản cũng không thèm quan tâm đến những vấn đề này.
Dù là 17 tuổi hay 34 tuổi, đối với Nhất mà nói, sự chênh lệch giữa hai con số này cũng không đáng kể, đối tượng yêu qua mạng chỉ cần xinh đẹp là được, những thứ khác đều không đáng quan tâm!
Nhưng vào lúc này, Lý Trường Thanh đã ngẩng đầu nhìn Khánh Trần, ánh mắt của nàng sáng lên rồi ra hiệu cho Khánh Trần ngồi bên cạnh mình:
"Không ngờ ngươi còn đẹp trai hơn nhiều so với trong ảnh, chuyện này làm ta khá bất ngờ."
Nói xong, Lý Trường Thanh tự nhiên đặt tay lên trên đùi Khánh Trần.
Trong chốc lát, cơ bắp trên người Khánh Trần đều căng cứng, hắn từ từ di chuyển sang bên cạnh:
"Cô à, không được."
Lý Trường Thanh che miệng cười khẽ:
"Xem ra ngươi vẫn còn lần đầu tiên?"
Khánh Trần đã bắt đầu thầm mắng trong lòng, Nhất vừa nói với hắn như thế nào?
Nhất nói:
"Ta lính đánh thuê luôn làm việc lúc nửa đêm, chuyên giải quyết tất cả các yêu cầu của người khác."
Khánh Trần buồn bực, CMN là nhu cầu bình thường sao? CMN là lính đánh thuê bình thường sao?
Rõ ràng là nửa đêm biến thành trai bao mà! Khó trách tên ID của hắn lại là 'Phương Tâm Túng Hỏa Phạm'!
Hơn nữa Khánh Trần đang nghĩ một vấn đề, ở thế giới ngoài có một câu nói, cháu gái giống cô, cháu trai giống cậu, không phải Lý Y Nặc bao nuôi Nam Canh Thần vì học theo người cô Lý Trường Thanh này đấy chứ?
Thật ra Lý Trường Thanh xinh đẹp hơn Lý Y Nặc rất nhiều, nhưng nàng và Khánh Trần cách nhau tận một thế hệ. Nhân duyên này Khánh Trần không dám nhận!
Lý Trường Thanh lại hăng hái nói:
"Nếu ngươi vẫn còn xấu hổ thì có thể ở bên cạnh cô trước, hai chúng ta có thể làm quen dần dần. Cô sẽ cho ngươi chức vệ sĩ để ngươi có thể đi theo bên cạnh cô, ngươi không cần làm gì cả, cô sẽ phát tiền lương cho ngươi, ngươi cũng không cần làm việc cực khổ."