Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 449: Đối Tượng Gặp Mặt




"Ngươi không thích hợp."

Khánh Trần mặt không thay đổi ngồi trong xe bay nói.

"Sao ta lại không thích hợp."

Nhất hỏi.

"Ngươi yêu qua mạng thì yêu đi, vì sao còn chuyên ra tay với các con gái của tập đoàn?"

Khánh Trần hỏi.

"Cái gì gọi là chuyên ra tay với con giá của tập đoàn, ngươi dùng từ khiến ta cảm thấy mình như phần tử phạm tội vậy, ta là giám ngục trưởng của 25 tòa ngục giam trong liên bang, ta cũng có địa vị xã hội!"

Nhất gào lên.

"24 tòa, cảm ơn."

Khánh Trần nói.

Ngục giam số 18 đã vừa bị phá hủy, bây giờ chỉ còn lại 24 tòa.

"Hơn nữa, ta hoài nghi ngươi đang cố ý lừa ta, ngươi biết rõ thân phận người được chọn của ta, lại còn muốn ta đi gặp mặt với những người được chọn khác."

Khánh Trần tiếp tục mặt không thay đổi nói.

Nhất nghiêm túc giải thích:

"Chuyện này là ngoài ý muốn, từ trước đến giờ, ta chưa bao giờ điều tra thân phận của những người từng nói chuyện, chỉ có như vậy mới không làm biến chất mối quan hệ."

Khánh Trần nhìn ra ngoài cửa sổ bình tĩnh nói:

"Nếu như ngươi thật sự chưa bao giờ điều tra thì làm sao lại biết tên thật của nàng là Khánh Thi?"

Nhất trầm mặc một lúc:

"Mỗi khi nói chuyện với ngươi phải cẩn thận hơn mới được, ta muốn khởi động lại Server dự bị của máy, tính toán lại logic ngôn ngữ."

"Tỉnh lại đi, làm sao bây giờ, chiến trận phía dưới làm ta CMN cảm thấy hơi sợ."

Khánh Trần nhìn xuống phía dưới xe bay, hai hàng vệ sĩ mặc âu phục màu đen đang đứng trước cửa quán cà phê Vân Tập, mỗi người đều đeo kính râm, trên tai còn đeo tai nghe liên lạc...

Giống như đang giới nghiêm.

"Không sao, ngươi cũng không có mưu đồ gì với nàng."

Nhất nói:

"Ngươi chỉ cần khiến nàng tin ngươi tồn tại trong hiện thực là được rồi."

"Đợi lát nữa ta thay ngươi đi gặp mặt, chẳng lẽ ngươi không đưa cho ta cái tai nghe để chỉ huy sao, ta cũng không biết phải nói cái gì!"

Khánh Trần nói.

"Ngươi nhìn chiến trận của họ, chắc chắn đi vào sẽ bị soát người, nếu ngươi muốn gặp mặt sẽ bị lục soát tai nghe, ngươi cảm thấy họ làm gì ngươi? Nói không chừng còn nghĩ ngươi đến ám sát Khánh Thi. Yên tâm, ta có thể nghe ngươi nói chuyện qua điện thoại di động của ngươi, nếu xảy ra vấn đề gì, ta sẽ gửi lời nhắc nhở cho ngươi."

Nhất nói.

"Vậy ngươi cũng phải cho ta xem thử lịch sử trò chuyện giữa các ngươi chứ, nếu không lúc ta nói chuyện với nàng lại bị lộ thì làm sao bây giờ?"

Khánh Trần nhíu mày.

"À."

Nhất nói:

"Lịch sử trò chuyện riêng tư như vậy, sao có thể tùy tiện cho ngươi xem?"

"Được rồi, nếu ngươi không cho ta xem lịch sử trò chuyện, thì ít nhất cũng phải nói cho ta biết ID của ngươi."

Khánh Trần nói.

"Chuyện này ngươi cũng không cần biết."

Nhất nói.

Khánh Trần hồ nghi:

"Sao ta cảm thấy, ngươi đang lo lắng cho ta xem lịch sử trò chuyện và ID của ngươi sẽ làm lộ thận phận khác của ngươi? Có vấn đề gì sao?!"

Nhất có vẻ khá gấp:

"Bây giờ ta là cố chủ, ngươi muốn làm giao dịch với ta, sao ngươi lại nói nhảm nhiều như vậy."

"Nếu ngươi lấy thân phận là nhà thơ lang thang thì cho ta xem những bai thơ trước kia ngươi viết đi, cũng không thể ngay cả những bài thơ 'Chính mình' mình từng viết cũng không nhớ rõ chứ."

Khánh Trần nói.

"Ta chưa viết thơ bao giờ."

Nhất nói:

"Nhà thơ lang thang còn phải làm thơ sao?"

"Rõ ràng là ngươi đang sợ ta sẽ chế nhạo mấy bài thơ ngươi viết."

Khánh Trần nói:

"Không được, ta phải dùng vật cấm kỵ ACE-005 để đổi sang khuôn mặt khác mới được, ta không muốn dùng khuôn mặt này đi gặp mặt."

Nhất lại gào lên:

"Không được, trong Khánh thị đã không còn ai nhận nhận ra ngươi, ngươi đã không còn là Khánh Trần của Khánh thị nữa rồi, ngươi lo cái gì? Hơn nữa ta đã gửi ảnh của ngươi cho nàng rồi, ta có thể cảm nhận được, tốc độ gõ chữ của nàng rõ ràng nhanh hơn sau khi xem hình của ngươi! Ngày thường là 49 chữ/mỗi phút, sau khi xem ảnh là 67 chữ/mỗi phút, điều này nói lên một điều, nàng rất hài lòng về khuôn mặt của ngươi!"

Khánh Trần không hiểu, trí tuệ nhân tạo cũng biết cách yêu qua mạng quá chứ?

Trong lúc hai người nói chuyện, xe bay đã chậm rãi hạ xuống dươi, Khánh Trần đột nhiên nhớ ra một chuyện:

"Chờ một chút, chi phí tiêu tốn trong quá trình gặp mặt là ai chi trả?!"

"Ta đã chuyển tài khoản thanh toán trong điện thoại di động của ngươi sang tài khoản của ta rồi."