👾TA CHÍNH LÀ KHÔNG THEO SÁO LỘ RA BÀI (BẢN DỊCH): Hài hước, hệ thống, hài hước, giả trư ăn thịt hổ, phế vật lưu....👾
---
Hà Kim Thu tháo ra cúc áo trên cùng rồi nhẹ nhàng điều chỉnh tư thế ngồi.
Ánh mắt của Trịnh Viễn Đông không thèm nhìn hắn:
"Thành lập dữ liệu cứ điểm khổng lồ như Cửu Châu không dễ, nhưng muốn làm dữ liệu cứ điểm loại nhỏ thì không khó. Trong chợ đen ở thế giới trong đã có những người chuyên bán dữ liệu cứ điểm loại nhỏ cho những người du hành ở thế giới ngoài, ngay cả các cổng kết nối cũng là USB."
Có những người chuyên “cướp bóc” đồ từ thế giới trong mang ra thế giới ngoài bán. Mà bây giờ, thế giới trong cũng có người chuyên buôn bán đồ vật cho những người du hành.
Không thể không nói, thay đổi là một cơ hội, chỉ cần nắm giữ được nhu cầu của người khác thì có thể dễ dàng kiếm rất nhiều tiền.
Trịnh Viễn Đông bình tĩnh nói:
"Giống như Sấm Vương từng nói, chẳng lẽ có người ngốc đến mức không thành lập dữ liệu cứ điểm mà đã tham gia nhóm chat sao?"
"Đúng vậy, trong nhóm số 1 có một người. "
Hà Kim Thu cười híp mắt nói:
"Chính là ID Một Con Vịt Nhỏ."
Đúng theo phán đoán của Khánh Trần, trong nhóm có hơn 20 người, chỉ có một mình Nam Canh Thần là tên đần độn tự xông vào.
Tin tức này làm Trịnh Viễn Đông rất sửng sốt, dù sao Một Con Vịt Nhỏ đã từng nói ra rất nhiều tin tức mà họ không biết, thậm chí còn có thể chỉ rõ mục đích của người nắm giữ Con Tem Ác Ma.
Khi đó Trịnh Viễn Đông còn tưởng rằng, tên này cũng là một cao thủ ẩn danh.
Hắn còn chưa biết, ID Một Con Vịt Nhỏ chính là Nam Canh Thần.
Hà Kim Thu vui vẻ nói:
"Cũng có thể hắn có chỗ dựa vững chắc, cũng có thể do hắn không cẩn thận lắm. Dù sao trong nhóm số 1 toàn là nhân vật có thân phận quan trọng, họ đều khá cẩn thận. Thật ra, trong nhóm chat khác cũng có rất nhiều kẻ ngốc. Trước đây có một người du hành công khai trong nhóm số 9 rằng hắn có thể hỗ trợ giới thiệu phú bà ở thế giới trong, hơn nữa hắn còn thực sự lừa được mấy người."
Hà Kim Thu không nói được lời nào, Cửu Châu tập trung tất cả những người có dữ liệu cứ điểm đến nhóm số 1, nhóm số 2, nhóm số 3, trong những nhóm này có những người được Cửu Châu trực tiếp gửi lời mời tham gia như Nam Canh Thần và Lưu Đức Trụ.
Đây là một phương pháp sàng lọc đơn giản, người có thể có được dữ liệu cứ điểm ở thế giới trong nhanh như vậy, đã đủ để chứng minh thân phận quan trọng của họ .
Hà Kim Thu vừa cười vừa nói:
"Nhắc lại chuyện cũ làm gì, bây giờ Cửu Châu đã sở hữu nhóm chat, phương diện tình báo sẽ vượt xa Côn Luân, sao chúng ta không sát nhập hai nhà lại rồi làm chuyện quan trọng hơn?"
"Không vội."
Trịnh Viễn Đông đặt chén trà lên bàn.
Ngay sau đó, Lộ Viễn đi đến cửa, phía sau hắn là hơn mười thành viên Côn Luân và một vài nam nữ thanh niên mặc trang phục bình thường.
Những người trẻ tuổi này đều bị những thành viên Côn Luân vây quanh ở xung quanh, giống như đãng áp giải tội phạm.
Trịnh Viễn Đông lịch sự nói:
"Từ trước đến nay, mỗi khi đi ra ngoài, ông chủ Hà đều rất coi trọng mặt mũi của mình, sao có thể một mình đi vào Lạc thành được? Hơn nữa số người muốn cướp bóc người được chọn lớn như vậy, nếu không có người giúp đỡ, sao có thể làm được. Những thanh niên vụng trộm trà trộn vào Lạc này đều là người của Cửu Châu đúng không, phiền ông chủ Hà quản họ cho tốt, đừng để họ gây ra chuyện gì ở Lạc thành."
…
Đùng, đùng, đùng.
Hà Kim Thu cười vỗ tay:
"Là ta đánh giá thấp Côn Luân, họ cẩn thận như vậy mà vẫn bị các ngươi bắt tới, chuyện này làm ta cảm thấy rất ngạc nhiên."
Trịnh Viễn Đông phất tay ra hiệu cho Lộ Viễn thả người, mấy người trẻ tuổi yên lặng đi đến bên cạnh Hà Kim Thu:
"Xin lỗi ông chủ, chúng ta cũng không biết bị lộ từ lúc nào."
"Không cần xin lỗi."
Hà Kim Thu cười híp mắt nói:
"Đây không phải là lỗi của các ngươi, là của ta, rất nhiều người đều đánh giá thấp ông chủ Trịnh."
"Bây giờ ngươi có thể nói mục đích tới tìm ta được rồi."
Trịnh Viễn Đông bình tĩnh hỏi.
Lúc này, Hà Kim Thu lấy ra mấy tấm ảnh tù trong túi rồi đặt lên trên bàn, đẩy trên trước mặt Trịnh Viễn Đông:
"Bảy ngày trước, CIA đã chấp hành một nhiệm vụ bí mật ở Trung Đông, trong đó có một thành viên hẳn là một siêu phàm giả bên trong những người du hành. Sau khi hoàn thành nghiệm vụ, lúc họ định rút lui thì người du hành kia lại vô tình bị trúng đạn của súng bắn tỉa."
"Chuyện này cũng không hiếm lạ."
Trịnh Viễn Đông nói:
"Cho dù có là Bán Thần thì cũng không chịu nổi khi bị tập trung hỏa lực, khi những siêu phàm giả bình thường phải bị trúng đạn thì chắc chắn sẽ phải chết."
"Không sai."
Hà Kim Thu cười nói:
"Nhưng trọng điểm của câu chuyện cũng không phải là cái này, mà là...Sau khi tên siêu phàm giả kia chết, ở vị trí thi thể của hắn, đang là cuối thu nhưng thực vật lại đột nhiên nhanh chóng sinh trưởng, thậm chí còn nở hoa."