Đêm khuya, Khánh Trần nằm lên giường nhớ lại những chuyện đã trải qua gần đây.
Dù hắn đột nhiên nợ một khoản tiền lớn ở thế giới trong, sư phụ cũng đột nhiên giả chết.
Nhưng so với những người du hành khác, Khánh Trần đã thu hoạch được rất nhiều thứ:
Đầu tiên là hai căn nhà và một chiếc xe bay, dù chỉ mới trả 10% tiền đặt cọc, nhưng hắn chỉ cần trả hết số tiền đã vay, những thứ này sẽ thuộc về quyền sở hữu của hắn.
Thứ hai là được chia hoa hồng theo tỉ lệ Quyền Vương cấp Lục Địa Tuần Hành của sàn đấu Hải Đường, cũng coi như thu nhập cố định của hắn.
Rất nhiều người du hành sau khi đến thế giới trong đều không có việc làm ổn định, thậm chí còn phải đi ăn xin mà sống.
Có những người du hành thời gian phải bán đi nội tạng của mình, thay vào nội tạng mô phỏng để trả nợ.
Trái lại, nếu như Khánh Trần không nợ số tiền lớn như vậy, chỉ riêng thu nhập ở sàn đấu Hải Đường cũng đủ để hắn kiêu ngạo với những người du hành thời gian khác.
Hơn nữa, hắn còn có thực lực cấp E đỉnh phong, cũng coi như nổi bật trong số những người du hành, ngoại trừ một vài người sinh ra đã được bật hack.
Cuối cùng, thu hoạch lớn nhất của Khánh Trần có lẽ là hai vật cấm kỵ.
Nhìn câu nói của Lục Áp trong nhom chat có thể thấy vật cấm kỵ quan trọng thế nào.
Sau đó, hắn phải đối mặt với vòng thứ hai tàn khốc hơn của cuộc chiến ảnh tử.
Khánh Trần suy nghĩ, nếu Khánh thị muốn nhúng tay vào trận chiến tranh giành quyền lực của Lý thị, người được chọn phải làm gì?
Phải biết, tất cả người được chọn đều là thành viên đời thứ ba của Khánh thị, họ cũng không quyền hành gì nhiều.
Cho nên, thành viên đời thứ hai của Lý thị có lẽ sẽ khinh thường hợp tác với họ , nếu người được chọn có đến cũng chẳng làm được gì.
Nhưng nếu là Khánh Trần, hắn sẽ chọn hợp tác với đời thứ ba của Lý thị, người cùng thế hệ sẽ dễ nói chuyện hơn, đây là lựa chọn của người thông minh.
Trong những người thuộc đời thứ ba của Lý thị thì có ai sẽ thích hợp hợp tác hơn Lý Y Nặc chứ?
Mà bên cạnh Lý Y Nặc, đều là nội ứng của hắn...
"Còn chưa đủ."
Khánh Trần nhỏ giọng nói.
Nhưng những chuẩn bị này còn chưa đủ để hắn đối mặt với trận chiến tranh giành này.
Lúc này, Khánh Trần lấy ra máy truyền tin rồi gửi một tin nhắn cho Lưu Đức Trụ:
"Báo cáo tình hình gần đây."
Hơn hai giờ sáng, Lưu Đức Trụ lập tức nhắn lại:
"Ông chủ, ta vẫn đang chờ ngài hỏi ta, nếu ngài không lên tiếng, ta sợ nhắn cho ngài thì tiếng động của máy truyền tin sẽ làm phiền đến ngài, cho nên ta không dám lên tiếng!"
Lưu Đức Trụ nói một mạch:
"Lần trước, ngày thứ hai sau khi xuyên qua, ta và tất cả những người bọn Ngu Tuấn Dật đi theo một nhóm lớn tù nhân chuyển đến ngục giam số 10 ở thành phố số 10, môi trường ở đây tốt hơn nhiều so với ngục giam số 18, không chỉ có một sân chơi ngoài trời mà còn có một vườn hoa!"
Ngục giam số 18 là nơi chuyên giam giữ những tù nhân phạm tội rất nặng, thậm chí còn có năng lực trấn áp cấp S.
Ngục giam số 10 ở thành phố số 10, nơi này là một trung tâm chính trị của liên bang, có lẽ nơi đó còn chuyên giam giữ những nhân vật thất thế của các tập đoàn.
"Hôm nay ta phải cảm ơn ông chủ, cách ngài đã dạy cho ta dùng rất tốt, sau khi quay lại thế giới trong, ta đã thức tỉnh."
"Ừ."
Khánh Trần bình tĩnh trả lời:
"Nếu ta đã nói có cách thì tất nhiên cách đó phải dùng được rồi."
"Ông chủ sáng suốt, cám ơn ông chủ, chúc ông chủ phúc như Đông Hải, thọ như Nam Sơn."
Lúc này Lưu Đức Trụ vẫn còn đắm chìm trong sự vui sướng sau khi thức tỉnh, hắn vẫn chưa biết cách mà trước đó Khánh Trần nói cho hắn chỉ là thử nghiệm mà thôi.
Khánh Trần căn dặn:
"Nhất định phải giữ bí mật, đừng tùy tiện để người khác biết năng lực của ngươi."
Lưu Đức Trụ trả lời:
"Ông chủ yên tâm, ta thức tỉnh trong đêm, Lâm Tiểu Tiếu và Diệp Vãn đã giúp ta dấu diếm chuyện này, ngay cả Ngu Tuấn Dật cũng không được ta tiết lộ."
Khánh Trần cảm thấy hơi ngạc nhiên, lúc trước Lưu Đức Trụ vì hư vinh nên mới bại lộ thân phận người du hành thời gian của hắn, bây giờ hắn đã trưởng thành hơn rồi.
Lưu Đức Trụ do dự một lúc rồi mới gửi cho Khánh Trần một tin nhắn:
"Ông chủ, thời hạn thi hành án của ta dài quá, không phải ta muốn ra ngoài mà là ở trong tù thì rất khó đến giúp ngài."
"Biết rồi."
Sau khi Khánh Trần nhắn xong tin nhắn này thì tắt máy truyền tin rồi phân tích kĩ lưỡng ưu và nhược điểm việc giúp Lưu Đức Trụ thoát tội.
Nếu Lưu Đức Trụ ra tù sẽ có lợi, bởi vì hắn ta là một trong những người giúp hắn liên hệ với thế giới bên ngoài, nếu cứ ở mãi trong ngục giam thì không thể làm được việc gì cả.
Thứ hai, lúc vẫn còn trong cấm địa 002, người đi theo bảo vệ Khánh Hoài là Tào Nguy, mà hắn lại là cao thủ cấp C, cho nên bên cạnh người được chọn khác cũng có thể có cấp C đi theo bảo vệ.