Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 331: Gia Nhập Nhóm Chat




Đủ 200 KP mai mình lên 200 CHƯƠNG ạ!

---

Khánh Trần đã xem xét cẩn thận tất cả những gì liên quan tới quá trình tu luyện của Kỵ Sĩ và nhận ra một điểm quan trọng: Phải dùng thân phận người bình thường để vượt qua tất cả Sinh Tử Quan.

Cho nên, khi Lâm Tiểu Tiếu, Diệp Vãn, Lý Đông Trạch còn trẻ, họ chưa trưởng thành cộng thêm thiếu kiên định, ngay từ đầu đã không thể hiểu được thuật hô hấp.

Sau khi trưởng thành, ba người bọn họ đều trở thành giác tỉnh giả, do đó mất đi điều kiện tất yếu là người bình thường để có thể vượt qua Sinh Tử Quan.

Đây là những gì Lâm Tiểu Tiếu từng nói.

Khánh Trần suy đoán, nhất định Kỵ Sĩ có cách để đóng khóa gien. Nếu không thì sau đó làm như thế nào để vượt qua Sinh Tử Quan? Nếu dùng thân phận Kỵ Sĩ để vượt qua Sinh Tử Quan tiếp theo thì quá dễ dàng, căn bản không thể hiểu được những gì quan trọng trong quá trình đó.

Nếu đóng khóa gien lại lần nữa, tất cả những gì hắn có thể dựa vào chỉ là thân thể của mình, nhất định phải tu luyện kiên trì và bền bỉ mới có thể vượt qua được.

Hơn nữa, Khánh Trần có thể cảm nhận rõ ràng thể lực của mình không ngừng tăng lên trong quá trình tu luyện, chỉ cần một ngày chưa đạt tới giới hạn, hắn sẽ tiếp tục tu luyện đến khi nào đạt mới thôi.

Ương Ương thấy hắn không nói gì liền lên tiếng:

"Được rồi, ta không hỏi ngươi nữa là được chứ gì, xem ra đây là bí mật của ngươi. Nhưng ta rất ngưỡng mộ ngươi vì điều này, không phải ai sau khi có được sức mạnh mà vẫn có thể duy trì tỉnh táo và kiên trì luyện tập. Dù ta không hiểu rõ vì sao ngươi phải cố gắng như vậy."

Khánh Trần suy nghĩ một chút rồi nói:

"Thật ra nếu không xuyên qua, cuộc sống của ngươi, Hồ Tiểu Ngưu, Trương Thiên Chân cũng rất thú vị. Để vượt qua Ấn Độ Dương, đầu tiên là phải mua một chiếc du thuyền, ta từng xem giá cả của nó, số tiền đó đủ để mua mấy chục căn nhà ở Lạc thành. Tất nhiên các ngươi cũng rất cố gắng, nhưng các ngươi đã hạnh phúc hơn so với rất nhiều người."

"Ta thì khác, trong một đoạn thời gian rất dài của quá khứ. Ta từng trải qua ăn không đủ no, mặc không đủ ấm. Có lẽ cuộc sống sau khi ta tốt nghiệp sẽ khá hơn, nhưng phải đợi đến lúc đó thì quá lâu. Hiện tại, thế giới lại đang cho ta một cơ hội thay đổi cuộc đời, tất nhiên ta phải cắn răng, chảy máu để tạo ra một cuộc sống mới cho mình. Ương Ương, không phải mỗi ngày ta muốn tu luyện đến ba giờ sáng mới ngủ, là ta buộc phải làm như vậy."

Còn có vài câu Khánh Trần không nói ra: Còn có một vị sư phụ vô cùng tốt đối với hắn ở thế giới trong, nhưng sắp tới sư phụ sẽ gặp ngúy.

Cho nên hắn phải chạy đua với thời gian, trở nên đủ mạnh trước khi nguy hiểm ập đến.

......

Giờ phút này, trong khu nhà Thăng Long cách đường Hành Thự hai cây số.

Nam Canh Thần đang trốn trong phòng nghịch điện thoại di động thì bỗng thấy một tin nhắn vừa mới gửi đến làm hắn ngây ngẩn cả người:

"Xin chào bạn học Nam Canh Thần, để có thể trao đổi kinh nghiệm chơi game tốt hơn, vui lòng nhấn vào liên kết để tham gia nhóm trò chuyện. Hà Tiểu Tiểu."

Thư mời!

Lại là thư mời!

Nam Canh Thần muốn viết một tin nhắn Wechat cho Khánh Trần nhưng vội nhịn xuống.

Hắn nhìn thoáng qua thời gian rồi vội vàng thay quần áo đi ra ngoài.

Trong phòng khách, cha của hắn đang uống rượu Ngưu Lan sơn một mình, hai mắt đang híp lại:

"Muộn thế này rồi ngươi còn muốn đi đâu? Mỗi ngày không chịu học tập chăm chỉ chỉ biết ra ngoài chơi, giống y như mẹ của ngươi, không quan tâm đến cái nhà này!"

Nói xong, cha hắn đứng dậy rút thắt lưng ra.

Nhưng lần này Nam Canh Thần không tiếp tục ngây ngốc đứng đấy chịu đánh mà phi nhanh ra ngoài, bỏ mặc người cha nghiện rượu và cờ bạc đứng ở đó.

Thiếu niên chạy như bay trong màn đêm, đây là lần đầu tiên hắn chủ động thoát khỏi cha mình, cảm giác còn có vẻ khá tốt.

Hắn chạy nhanh như gió, vừa chạy đến của nhà Khánh Trần rồi gõ mạnh:

"Mở cửa mở cửa!"

Kết quả là cửa nhà đối diện lại mở ra, Khánh Trần bình tĩnh nhìn hắn nói:

"Vào rồi nói."

Nam Canh Thần hơi tò mò không biết vì sao Trần ca lại chuyển nhà, hắn đi theo Khánh Trần vào trong nhà rồi hưng phấn nói:

"Nhóm chat của Hà Tiểu Tiểu.......Á!"

Nói được nửa câu, Nam Canh Thần bỗng thấy Ương Ương ngồi trên ghế sa lon!

Đối phương đang mặc đồ ngủ ở nhà, là một bộ đồ hình gấu trúc nhìn rất đáng yêu, nàng đang tò mò nhìn mình......

Lượng thông tin hắn vừa thấy quá lớn.

Nam Canh Thần lập tức kính nể Khánh Trần hơn!

Nói thật, hắn không ngờ Trần ca và Ương Ương lại tiến triển nhanh như vậy!

Khánh Trần nhìn về phía Nam Canh Thần bình tĩnh hỏi:

"Nhóm chat của Hà Tiểu Tiểu làm sao, có tin tốt à?"

"À à!"

Nam Canh Thần tỉnh táo lại:

"Tin tức tốt là, ta đã gia nhập vào nhóm chat của Hà Tiểu Tiểu!"