Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 2837: Tiến Trình Sửa Đổi 17




Tiến độ sửa đổi ngày hôm nay là chương 405 – 412.

Hôm nay không phải sửa nhiều chương lắm, nhưng mà thật sự rất mệt, chủ yếu là viết lại phần cao trào tình tiết sinh tử quan ở chương 411 và 412, tăng thêm khoảng 5000 chữ nữa, mọi người cảm thấy hứng thú thì có thể đọc lại như chương phiên ngoại miễn phí.

Như đã nói lúc trước, trong truyện gốc đoạn này được viết khá sơ sài.

Ta đọc đến cuối chương truyện mới nhớ ra thời điểm đó là thời gian diễn ra giải đấu Dota 2 The International, với tư cách là cựu người chơi, khi ấy ta vừa viết vạn chữ mỗi ngày vừa theo dõi trận thi đấu.

Ngày viết chương 412 cũng là ngày giải đấu bắt đầu, vì thế phần cao trào này không được trau chuốt tỉ mỉ.

Theo lệ thường, sau khi viết xong phần cao trào nhất định phải chỉnh sửa lại, ví dụ như cốt truyện của phần quyền trượng Thần Linh bị đánh mất hay Khánh Trần trèo lên vách đá Thanh Sơn, tất cả đều phải tinh chỉnh hai ba lần mới đăng lên.

Trong tình huống bình thường, bản thảo và bản tinh chỉnh khiến người ta thấy được nội dung ở hai cấp bậc, bản thảo thuyết minh rõ ràng mọi việc, còn bản tinh chỉnh là quá trình lắp đặt phôi thô thành sản phẩm.

Thậm chí sau khi sửa sang lại, kết cấu của cốt truyện ban đầu cũng có khả năng bị thay đổi.

Ví dụ như ba chương cuối “Thời khắc tối tăm” của Đệ Nhất Danh Sách trải qua ba lần sửa đổi, đã hoàn toàn không giống bản đầu tiên.

Nhiều người cảm thấy cái kết của Đệ Nhất Danh Sách quá vội vàng, nhưng theo ta thấy Đại Vương quả thực là đầu voi đuôi chuột, nhưng phần kết của Đệ Nhất Danh Sách lại là tiếng vang im bặt bất chợt và sự rung động tâm can mà ta muốn. Nhiều bạn đọc muốn biết phần sau, ta sẽ viết nó ngay trong Nhân Danh Bóng Đêm chứ không viết lời cuối sách để dông dài như bôi chữ.

Ta gửi phiên bản đầu tiên và phiên bản thứ ba của phần kết Đệ Nhất Danh Sách cho giám đốc sản xuất hoạt hình, nàng bảo trước và sau khi sửa khác xa nhau quá.

Đương nhiên ta biết trình độ của mình cũng chỉ có vậy thôi, nhưng khi nghe được câu này thì vẫn đắc ý vênh váo lắm.

Bởi vậy, lúc viết chương 412 mà không sửa lại vẫn luôn là niềm tiếc nuối của ta, bây giờ các bạn không đắm chìm cảm xúc của mình trong cốt truyện khi ấy, nên có lẽ sẽ không cảm nhận được sâu sắc, nhưng nếu hiện tại đọc liền một mạch thì quả thực là hay hơn trước nhiều.

Gần đây ta phát hiện ra một quy luật, nhiều bộ truyện ở trên kệ 2 – 3 tháng, cốt truyện không chặt chẽ, kết cấu có vẻ rời rạc, và điều này cũng tiết lộ bắt đầu từ thời điểm này tác giả có khả năng rơi vào trạng thái trì trệ, cũng chính là giai đoạn kiệt quệ.

Bộ tiểu thuyết tiếp theo nhất định phải tránh cho những việc tương tự như thế xảy ra, nhắc nhở bản thân phải tập trung lực chú ý, đề phòng tình huống này lại xuất hiện. Hoặc là lựa chọn cách viết xong nửa quyển rồi mới đăng công khai, nhưng nếu làm thế thì không biết đến bao giờ mới ra truyện mới.

Phải rồi, trong chương 412 có cất giấu một chi tiết ẩn về Khánh Trần và Ương Ương, nhưng nó không ảnh hưởng đến hướng phát triển của mạch truyện, ta cũng đã nói rồi, lần này tinh chỉnh lại cả bộ truyện chỉ là để sửa đổi tình tiết cho hay hơn, làm phong phú nhân vật chứ không thay đổi tuyến cốt truyện chính, mau chóng sửa xong.

Được rồi, hôm nay nói đến đây thôi.

Hẹn mọi người ngày mai!

Chúc ngủ ngon.