Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 2671: Chờ Đợi




Nếu như số ID đại diện cho số lượng du khách, vậy thì trước Cẩu Oa đã từng có hơn 370.000 người từng đến đây...Số người thích đâm đầu vào chổ chết và yêu tiền như mạng sống không ít nha. Khánh Trần tự nhủ một mình, chẳng phải hắn cũng nằm trong số ấy ư?

Du khách tiếp theo cũng bắt chước nhắm con ngươi vào máy. Vậy mà khi vừa cúi đầu, hắn đột nhiên đứng dậy hét lớn:

"Trong máy quét có một con ngươi xanh lục nhìn chằm chằm ta!"

Cẩu Oa đi đến tóm chặt tóc hắn, lôi hắn ra phía máy quét lần nữa:

"Nhìn cho kĩ vào, bên trong chẳng có gì hết."

Tên du khách nọ bị dọa sợ đến phát khóc:

"Có thật mà, hả, sao không thấy nữa?"

Ting!

"Chào mừng du khách số 380079 lần đầu đến khu vui chơi, chúc quý khách có một trải nghiệm trò chơi vui vẻ."

Tên du khách này vừa làm loạn, mọi người đều không dám quét tròng mắt nữa. Khánh Trần thoáng căng thẳng, sao cái khu vui chơi này đi đến đâu cũng bộc lộ ra điều kỳ quái nhỉ,

Cuối cùng Cẩu Oa phải lôi từng người đi quét tròng mắt mới xong việc.

Khi đến lượt Khánh Trần, hắn cố tình mở thật to mắt để nhìn vào bên trong phần xanh lục của máy quét, nhưng bên trong chỉ có một tròng mắt.

Ting!

"Chào mừng du khách số 380079 lần đầu đến khu vui chơi, chúc quý khách có một trải nghiệm trò chơi vui vẻ."

Khánh Trần khẽ nhướn mày lên, hắn thấy những người khác đã bắt đầu tự chọn cho mình ngựa gỗ rồi. Hắn lại nhìn máy quét lần nữa rồi đi đến chọn cho mình một con ngựa sau đó cưỡi lên.

Từng khuôn mặt vặn vẹo sau gáy ngựa gỗ cười hi hi quan sát người đang cười trên lưng ngựa.

“Ta không ngồi ngựa gỗ được không, ta muốn xem các ngươi chơi thôi.”

Một người đàn ông trung niên nói với vẻ sợ sệt:

“Ta có cảm giác con ngựa gỗ này rất nguy hiểm.”

Có người do dự không dám ngồi ngựa gỗ, nhưng lại bị người của Cẩu Oa đuổi lên ngồi.

Trong số 39 người, Cẩu Oa dẫn theo bảy người đàn ông lực lưỡng kiểm soát sân chơi một cách ổn định.

Sau khi ngồi lên vòng quay ngựa gỗ, Khánh Trần mới phát hiện ra: Kỳ thực hoa văn trên thân mỗi một con ngựa gỗ không giống nhau, từng con đều có màu sắc và hoa văn đan xen bất đồng.

Trên móng của con ngựa gỗ hắn ngồi có hoa văn sấm sét.

Con ngựa gỗ trước mặt hắn vẽ hình mây trên móng, con bên phái cũng là hình mây.

Ngựa mây và ngựa sét sắp xếp xen kẽ, giống như chia người cưỡi ngựa thành hai phe.

Khánh Trần nhìn xung quanh thì thấy Cẩu Oa và toàn bộ người của hắn đều cưỡi ngựa họa tiết mây…

Hơn nữa, người của Cẩu Oa đẩy “các du khách” lên ngựa, tất cả du khách bị họ đây lên ngồi ngựa hoa văn mây, chỉ có ba du khách mới mờ mịt bị đẩy lên ngựa hoa văn sét.

Đây không phải trùng hợp, đối phương biết cách phá giải cửa thứ nhất, cho nên đối phương cũng biết chuyện gì sẽ xảy ra ở đây, để rồi lựa chọn màu sắc và hoa văn tương đồng.

Khánh Trần yên lặng xuống ngựa và đổi sang ngựa gỗ có hoa văn đám mây.

Cẩu Oa nhìn hắn, không nói gì.

Sau khi ba du khách đã ngồi lên ngựa gỗ có hoa văn sấm sét.

Trong vòng quay ngựa gỗ, một giọng nữ trẻ trung đầy sức sống lên tiếng hỏi:

“Đã thỏa mãn điều kiện mở cửa ải, mọi người chuẩn bị xong chưa nào? Bắt đầu nhé.”

Cạch…cạch.

Tiếng bánh răng chuyển động vang lên rõ ràng, giống như bên trong vòng quay ngựa gỗ này có máy móc đang hoạt động liên tục.

Chỉ trong chốc lát, đầu ngựa gỗ mở ra, để lộ một thanh đao giấu bên trong.

Khánh Trần nắm chuôi đao, cheng, mã tấu bị rút ra khỏi cơ thể ngựa gỗ.

Du khách cũ chỉ lạnh lùng theo dõi, còn du khách mới ngơ ngác giơ đao lên, không biết nó dùng để làm gì.

Khánh Trần hiểu rồi, cửa này không phải là vòng quay ngựa gỗ, mà là cưỡi ngựa đánh trận!

Ngựa gỗ hoa văn mây và hoa văn sét chia thành hai phe, giao chiến cho đến khi một phe bị tiêu diệt hoàn toàn mới thôi!

Leng keng leng keng, tiếng nhạc ngân vang.

Một chiếc đèn neon bên ngoài vòng quay ngựa gỗ bỗng nhiên sáng lên, hiển thị đếm ngược 4:59.

4:58.

4:57.

5 phút.

Một nhóm người lớn ngồi trên những ngựa gỗ đỏ đen, luống cuống chờ đợi, bỗng nhiên đằng sau gáy của ngựa gỗ mà mọi người đang ngồi nứt ra thành một cái miệng đầy răng nanh, sẵn sàng ăn thịt người.

Du khách mới hãi hùng hô to:

“Con ngựa này làm sao thế? Nó muốn ăn ta ư?”

Cạch một tiếng, bàn đạp cho du khách giẫm lên chợt khóa chặt bàn chân của họ lại, khiến họ không thể động đậy được.

“Cẩu Oa ca! Làm sao bây giờ!”

Có người mới chơi nức nở hỏi.

Cẩu Oa đanh giọng:

“Câm miệng! Nhắm mắt! Chờ!”

Thời gian dần dần trôi qua, vòng quay ngựa gỗ xoay nhanh hơn, đã bằng với tốc độ của tàu hỏa.

Khánh Trần hiểu ra, thật ra 12 cửa ải của sân chơi này là trò trốn thoát khỏi mật thất cỡ lớn.

Người cưỡi ngựa gỗ nhất định phải làm gì đó mới có thể tránh cho tất cả mọi người chết hết trong vòng 5 phút!

Nhiều người sợ hãi nhắm mắt lại, chờ đợi Cẩu Oa vượt qua cửa ải.

Mọi người đều biết, trấn nhỏ biết cách vượt ải đầu tiên, đây cũng là lý do tại sao họ có thể sinh tồn ngoài khu cấm kỵ 001