Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 2656: Nguy Hiểm




Sorel kiểm tra một lúc:

“Vai trái bị trật khớp.”

Giây tiếp theo, lại thấy Khánh Trần vươn tay phải, rắc, đã tự bẻ cánh tay trật khớp trở lại vị trí cũ.

Sorel:

“???”

Khánh Trần cảm thán nói:

“Cũng may còn có long ngư giúp đỡ, nếu không gãy xương lại càng phiền hơn.”

Sorel nghiêm túc nói:

“Joker, ngươi thật sự không thể tiếp tục huấn luyện nữa, như thế ngươi sẽ chết!”

Khánh Trần đột nhiên nhìn hắn nghiêm túc nói:

“Sorel, nếu ta không liều mạng thì sẽ càng có nhiều người chết. Yên tâm, ta sẽ không lấy tính mạng của chính ta ra đùa, ta biết ta đang làm cái gì, từ trước đến nay Kỵ Sĩ chưa bao giờ lấy sinh mạng của mình ra làm trò đùa, bởi vì đây là con đường mà họ phải đi.”

Trên đời này, đây là con đường xa nhất trong tất cả các con đường tắt.

Các Phụ Huynh ngồi xem trên trực thăng đều dùng vẻ mặt đầy kính sợ nhìn Khánh Trần. Lúc trước cũng là người này lần lượt không màng sống chết quay trở về chỗ sâu trong thành phố số mười, dẫn ra hơn sáu nghìn người. Hiện tại mỗi khi các thành viên Hội Phụ Huynh nhắc đến vị Phụ Huynh này, đều muốn uống một hớp rượu rồi lại bàn tiếp.

Chiều ngày thứ ba, Khánh Trần bẻ vai lại xong tiếp tục thử hai lần. Ngày thứ tư, Khánh Trần lại thứ bốn lần. Ngày thứ năm, Khánh Trần thử sáu lần. Ngày thứ sáu, Khánh Trần thử tám lần.

Số lần huấn luyện mỗi ngày lại càng nhiều lên, mỗi lần hắn lại càng thêm cẩn thận hơn.

Khánh Trần biết rất rõ, một khi lỗ mãng, di chứng khi gãy xương đứt gần còn lãng phí thời gian hơn việc thử thêm vài lần. Kỵ Sĩ thích tìm đường chết, nhưng bọn họ không chịu chết!

Đến ngày thứ bảy, Khánh Trần vẫn như mọi hôm bước lên máy bay trực thăng.

Nhưng mà khi Sorel chuẩn bị đi theo, lại bị hắn cản lại:

“Sorel, hôm nay ngươi không được đi theo.”

“Hả? Vì sao chứ?”

Sorel khó hiểu thức mắc:

“Ngươi cứ việc khiêu chiến, ta chưa từng ngăn cản ngươi.”

Khánh Trần cười nói:

“Hôm nay không được, hôm nay quá nguy hiểm.”

Sorel sửng sốt:

“Hiện tại ta đã không bay cùng ngươi nữa, nguy hiểm ở đâu ra?”

Cũng đúng lúc này, dưới chân núi lại vang lên tiếng súng đã lâu không xuất hiện, thậm chí còn có tiếng dã thú nào đó gào rống cực kỳ khủng bố.

Sorel thay đổi sắc mặt, hắn nhìn về phía máy bay trực thăng đang từ từ cất cánh, lại phát hiện Khánh Trần bình tĩnh ngồi bên trong cabin, giống như hôm nay vẫn là một ngày bình thường không có chuyện gì đặc biệt, sẽ có không bất cứ chuyện gì có thể cản trở việc huấn luyện của hắn.

Máy bay trực thăng bay lên trời.

Giống như chuyện gì cũng không thể nào ngăn cản nó, chỉ cần Khánh Trần còn sống, vậy thì nó sẽ mặc gì mặc mưa mà bay lên, lúc này, Sorel đột nhiên nhìn thấy có bốn chiếc máy bay vận tải từ phương xa bay đến.

Trên chiếc trực thăng vận tải to lớn kia treo một cái thùng đựng hàng, mà trên vách thùng bằng thiếc kia toàn là các lỗ thủng gập gềnh, giống như có con quái vật nào đó ở bên trong đánh đập trong thời gian dài. Cho dù cách rất xa thì Sorel vẫn có thể nghe được tiếng đùng đùng bên trong, hắn đứng từ xa nhìn lại, cũng không biết bên trong thùng đựng hàng kia chứa thứ gì.

Ngay sau đó, bốn chiếc máy bay vận tải hạ độ cao xuống.

Không đợi thùng đựng hàng rơi xuống đất, đã có người ở giữa không trung theo dây thừng rơi xuống đất, hắn đứng trên cái móc sắt treo thùng đựng hàng, theo thứ tự lần lượt mở then cài cửa thùng đựng ra. Sorel há to miệng, hắn thấy cửa thùng đựng hàng từ từ mở ra, mà bên trong thùng đựng hàng vẫn tối om.

Không bao lâu sau, sáu chiến sĩ thú nhân xông ra, chúng nó làm lơ độ cao, trực tiếp nhảy từ trên thùng đựng hàng xuống, rơi xuống mặt đất đầy tuyết trắng tinh! Những chiến sĩ thú nhân kia chính là những người được cải tạo hoàn toàn từ thuốc gen chưa được hoàn chỉnh, chỉ còn sót lại một chút lý trí.

Gáy chúng nó được cài chip, nhưng chip cũng không thể nào khống chế hoàn toàn chúng nó, chỉ có thể truyền mệnh lệnh đơn giản, cũng dựa vào việc kích thích sinh lý đơn giản để kích thích cơn phẫn nộ của bọn nó. Da đầu Sorel đã tên rần, mọe nó đây chẳng phải là người sói trong truyền thuyết sao?

Ngươi sói cũng đã xuất hiện, vậy có phải còn có ma cà rồng không!?

Một cái thùng đựng hàng giam giữ sáu chiến sĩ thú nhân cấp A.

Hai mươi bốn bình thuốc gen này chính là át chủ bào lớn nhất mà Phong Bạo Công Tước cung cấp cho tổ chức vương quốc.

Chỉ là, một chiến sĩ thú nhân trong số đó lại không hề lập tức nhảy xuống thùng đựng hàng.

Nó đứng ở ngoài mép thùng đựng hàng ngửi ngửi, giống như ngửi được mùi của người.

Chiến sĩ thú nhân ngẩng đầu nhìn lên, không ngờ nó lại túm lấy mép thùng bò lên trên, xé sống thành viên thuộc tổ chức vương quốc thành mảnh nhỏ!

Máu tươi chảy xuôi theo thùng đựng hàng, rơi xuống dưới giống như mưa.

Chiến sĩ thú nhân còn đang định bám lên sợi dây thừng nối tiếp giữa máy bay trực thăng và thùng đựng hàng để bò lên trên, thành viên vương quốc sợ muốn tè ra quần, vội vàng kéo chốt khẩn cấp để vứt bỏ dây trói an toàn.