Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 2615: Vật Cấm Kỵ Như Kình Đảo




“Khánh Trần, Khánh Trần, ngươi xem người khổng lồ bên kia kìa, lúc hắn cười miệng há to ơi là to, ta nghĩ hắn có thể nuốt trọn ta luôn!”

Khánh Trần cười tủm tỉm đi bên cạnh, kiên nhẫn lắng nghe những lời kinh ngạc tán thán của nàng.

Sau khi Khánh Trần xuất hiện, Nhất không còn nói chuyện với Linh nữa, nàng cứ vây quanh Khánh Trần, không hề quay đầu lại.

Điều này khiến trong lòng Linh ngổn ngang cảm xúc, nhưng không biết vì sao, khi nhìn Khánh Trần đi cạnh Nhất, nàng lại cảm thấy thuận mắt hơn hẳn.

“Huyễn!”

Nhị đương gia người khổng lồ hô to.

(Tất cả người khổng lồ thành niên đều lại đây tập hợp!)

Người khổng lồ khác với con người ở chỗ, trong mắt họ mười hai tuổi đã là người trưởng thành.

Ngay từ đầu, con người vừa mới đến nơi này còn nói mười hai tuổi vẫn còn quá nhỏ, tuổi này đều chỉ là con nít. Sau đó mọi người quay đầu thấy “đứa con nít” còn cao gấp đôi chính mình, lập tức kinh ngạc!

Đứa bé mười hai tuổi kia đứng trước mặt họ như một ngọn tháp sắt...

Lúc này, tất cả người khổng lồ đều dừng đùa giỡn, cả đám tập trung trước vương cung...Tuy gọi là vương cung, nhưng thật ra nói chính xác hơn là tòa nhà bằng đá lớn nhất trong thôn, trông có vẻ rộng rãi hơn bất cứ tòa cung điện nào của loài người mà thôi.

Lúc này, vị nhị đương gia kia giang rộng hai tay:

“Huyễn!”

(Một trăm ba mươi hai năm trước, vị tiên tri đời đầu tiên trước khi lâm chung đã đưa ra lời tiên đoán vĩ đại nhất, hắn nói một ngày nào đó sẽ có một người bạn từ bên kia bờ đại dương đi đến nơi này, chỉ dẫn chúng ta đánh bại vương quốc Roosevelt, tiến vào thời đại mới, bây giờ hắn đã đến. Dưới sự dẫn dắt của hắn, chúng ta đạt được thắng lợi trước nay chưa từng có, cũng có được một ít người bạn mới. Các người khổng lồ, chúng ta đã thống nhất ý kiến để hắn trở thành tân vương, như vậy hắn sẽ không bao giờ rời bỏ chúng ta.)

Các người khổng lồ:

“Woa!”

Khánh Trần nghe thấy mà choáng váng...Nói thẳng như vậy sao? Trọng điểm chỉ có một câu cuối cùng thôi đúng không!

Thật ra hắn cũng đã phát hiện, vương của người khổng lồ trước kia, hiện tại chính là nhị đương gia, trông thì rất có phong thái của người lớn tuổi, nhưng thật ra lại cực gian trá.

Người ta nói là thoái vị nhường cho người có tài, thật ra là muốn trói chặt vận mệnh của chính hắn, đông đại lục và người khổng lồ lại với nhau.

Ngay sau đó, lại thấy nhị đương gia lấy ra một cây đao bằng xương, cắt một vết thương trên lòng bàn tay ông, sau đó đi đến trước mặt Khánh Trần, cong lưng, tùy ý để máu tươi nhỏ xuống trên chân Khánh Trần.

Sau đó, ông đưa đao xương cho nhà tiên tri khổng lồ.

Ánh mắt mấy người Hắc Tri Chu đều nghiêm túc, họ đột nhiên ý thức được đây cũng không phải là một nghi thức vô dụng, mà là đang giúp đỡ Khánh Trần thu phục vương đình Hắc Diệp Nguyên này!

Một đám người khổng lồ đều nhỏ máu tươi trong lòng bàn tay của mình xuống, những giọt máu tươi kia thấm vào tảng đá dưới chân Khánh Trần, nhuộm đá thành màu đỏ tím. Khánh Trần yên lặng nhìn, hắn không hề làm ra vẻ từ chối.

Hắn không phải là người tốt gì, cũng không tin ba cái chuyện vớ vẩn như dùng mị lực nhân cách để thuyết phục người khác, chỉ khi hắn thu phục mảnh đất này, làm các người khổng lồ trở thành thuộc dân của mảnh đất này, hắn mới có thể yên tâm hợp tác với các người khổng lồ.

Nghi thức kéo dài từ giữa trưa đến chiều, mãi đến một giây phút nào đó, Khánh Trần đột nhiên cảm giác dường như bản thân hắn đã hòa làm một với thế giới này, mỗi một ngọn cây ngọn cỏ ở nơi đây, kể cả những người khổng lồ kia đều ở trong lòng hắn.

Hắn thậm chí...nếu hắn muốn, thậm chí còn có thể cảm nhận được trong lòng mấy người khổng lồ kia đang nghĩ cái gì, như có được thiên phú đọc tâm vậy.

Khoan đã.

Đây không phải là trạng thái nên có khí thu nhận một khu cấm kỵ...Thứ hắn đang thu nhận là một vật cấm kỵ.

Vật cấm kỵ như Kình đảo!

Lúc trước, Jinguuji Maki cũng có thể cảm nhận được tất cả mọi thứ dưới đáy biển, có thể nghe được lời kêu gọi của thức thần ở dưới đáy biển, cùng với hơi thở tà ác kia.

Hiện tại, hắn cũng như thế.

Thức thần đáy biển là thuộc dân của Kình đảo, hiện tại các người khổng lồ cũng như thế. Những cư dân trên Kình đảo cũng đều là thuộc dân.

Chẳng qua, vì Kình đảo đã bị ông chủ Trịnh đưa từ thế giới bên trong ra thế giới bên ngoài, những thuộc dân đó bị quy tắc trói buộc không thể nào rời đi. Hắc Diệp Nguyên lại khác, nó vẫn luôn ở thế giới bên trong, cho nên thuộc dân có thể rời đi.

Chẳng trách vương của người khổng lồ nói, một khi Khánh Trần thu nhận nơi này, hắn lập tức có thể yêu cầu con cháu đời sau của người khổng lồ nhất định phải quay về nơi này sinh nở, hắn sẽ có thể làm vương của người khổng lồ suốt đời.

Lúc trước Khánh Trần còn đang suy nghĩ, hắn là người thu nhận khu cấm kỵ số 002, nhưng hắn lại không thể ra lệnh cho Thanh Sơn Chuẩn làm chuyện gì. Nếu hắn chỉ thu nhận một khu cấm kỵ thì vốn không thể nào ước thúc được người khổng lồ.