Hà Kim Thu sải bước qua xác của Lão Thập Nhị mà chẳng thèm cúi đầu nhìn hắn một cái:
"Xác ngươi ta sẽ giữ ở đây, đôi mắt xin nhờ ngươi giữ tạm, lát nữa Khánh Trần sẽ đến lấy."
Thanh Ngọc Tâm Kiếm vốn đã sáng chói giờ đây tỏa sáng rực rỡ trong hầm giam, lúc tuần tra lui tới, nó uyển chuyển trông giống như một con rồng uốn lượn.
Sau đó, trong hầm giam, Hà Kim Thu bước đi càng ngày càng nhanh, dần dần lao đi như bay.
Chín Thanh Ngọc Tâm Kiếm trước mặt hắn quy về một mối, ầm một tiếng, đánh bật cánh cửa của hầm giam.
Chỉ thấy thanh Tâm Kiếm vừa hợp nhất đó sau khi bật mở cánh cửa đã nhanh chóng bay trở về, còn Hà Kim Thu dùng sức nhảy một cái rồi bay lên không trung, thanh Tâm Kiếm đó giống như mọc thêm đôi mắt, lượn vòng quay về, xuất hiện ngay dưới chân hắn đúng lúc cơ thể Hà Kim Thu trụy xuống.
Hà Kim Thu đứng thẳng người trên thanh kiếm và lướt đi trong gió, bay theo chiều gió đuổi theo hướng chiếc pháo đài không trung Bạch Ngân.
Hắn càng bay càng nhanh, pháo đài không quân chưa bao giờ có lợi về tốc độ, cho nên so tốc độ bay của nó với tốc độ cưỡi gió của Hà Kim Thu, giống như là một con rùa bay chậm trên bầu trời.
Lúc này.
Công tước Bạch Ngân vừa lên pháo đài không quân không bao lâu, chỉ vừa mới ngồi vào ghế chỉ huy.
Một sĩ quan tham mưu tác chiến phụ trách mô hình ba chiều đột nhiên có chút sững sờ:
"Thưa ngài, phía sau có người đang đuổi theo chúng ta."
Công tước Bạch Ngân đang cúi đầu nhìn báo cáo trận chiến từ tiền tuyến gửi đến:
"Là phi thuyền của Lão Thập Nhị sao?"
"Không phải."
Sĩ quan tham mưu tác chiến sai người mở camera giám sát có độ nét cao ở đằng sau pháo đài không quân, đồng thời bắn một cơ số pháo sáng lên bầu trời!
Bảy quá pháo sáng bay lên bầu trời, rồi chầm chậm rơi xuống.
Ánh sáng màu đỏ tím kéo dài, chiếu sáng cả một bầu trời đêm.
Công tước Bạch Ngân ngẩng đầu nhìn lên, khóe mắt khẽ co giật.
Hà Kim Thu!
Công tước Bạch Ngân rốt cuộc cũng biết vấn đề nằm ở đâu, tên tù nhân tưởng như không còn đường sống này không ngờ lại tìm được lối thoát từ cánh cổng tử thần!
Hắn đã yêu cầu Lão Thập Nhị đi giết Hà Kim Thu, nhưng bây giờ Hà Kim Thu vẫn còn sống, e rằng Lão Thập Nhị đã chết rồi.
"Thả hạm đội máy bay không người lái ra, tấn công liên tục."
Công tước Bạch Ngân vẻ mặt bình tĩnh nói:
"Máy bay không người lái nhanh chóng áp sát hắn, dùng hình thức đánh bom liều chết, không cần giữ lại nữa. Ngoài ra, tận dụng thời gian để điều chỉnh quỹ đạo của pháo chủ lực."
Trong tích tắc, 72 khẩu pháo chủ lực dưới đáy pháo đài không quân nhanh chóng trượt sang một bên theo lực kéo của quỹ đạo, khi vào đúng vị trí, cường đại xung kích có thể hoàn thành một trận bao phủ hỏa lực tùy ý và hỏa lực sẽ bao phủ tới mọi ngóc ngách.
Trước đây, ánh sáng trắng vượt qua khoảng cách 600 km tấn công pháo đài Quân Lâm cũng đã sử dụng phương pháp này.
Trong chiến tranh hiện đại, 600 km cũng không tính là một khoảng cách xa, nhưng nó được sinh ra đặc biệt để bắn hạ pháo đài không quân.
Đồng thời, xung quanh cả tòa pháo đài không quân có hàng nghìn mảnh thiết giáp bảo vệ trải rộng ra như vảy cá, bên trong đó được xếp thành một tổ ong hình lục giác được sắp xếp chỉnh tề, trong tổ ong là những máy bay không người lái đang ở chế độ chờ.
Trong pháo đài không quân, hàng chục chiến sĩ đeo lên chiếc kính tiếp nhận tế bào thần kinh.
Tiếp nhận 10%.
Tiếp nhận 30%.
Tiếp nhận 100%.
Vù một tiếng, vô số máy bay không người lái đều được kích hoạt.
Đám binh lính điều khiển những chiếc máy bay không người lái dày đặc bay ra khỏi tổ ong, bầu trời bây giờ đáng sợ như ngập ngụa giữa mây đen.
Công tước Bạch Ngân lặng lẽ nhìn mô hình.
Ngay khoảnh khắc Hà Kim Thu xuất hiện, hắn đã biết biến số lớn nhất xuất hiện trong lời tiên tri của Người Xem Mệnh rất có khả năng chính là Hà Kim Thu.
Hắn đã rất thận trọng rồi, ngay khi nhìn thấy Hà Kim Thu, hắn đã thả ngay một chiếc máy bay không người lái đủ sức đánh tan một phi đội máy bay.
Dùng cơ số máy bay không người lái để tấn công một người duy nhất như thế này, ngay cả những người lính trong pháo đài không quân cũng chưa từng thấy phương thức chiến đấu này bao giờ.
Lãng phí, quá lãng phí.
Đây không còn là một cuộc tấn công bão hòa nữa, đây là một cuộc tấn công chó điên, bằng bất kể giá nào, chỉ để giết một người.
Nhưng sĩ quan tham mưu tác chiến nhìn mô hình ba chiều, đột nhiên phát hiện:
"Tốc độ của hắn không hề giảm đi chút nào! Hắn còn đang tăng tốc!"
Vậy là, đối phương dù có đối mặt với cả pháo đài không quân cũng không hề có chút ý nghĩ muốn rút lui.
Là điên, hay là đã nắm chắc?
Không ai có thể chắc chắn.
Công tước Bạch Ngân dữ tợn nói:
"Bắt đầu tấn công!"