Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 2563: Lão Tam Có Vấn Đề




Đột nhiên, bóng của Khanh Trần nhắm ngay sau lưng sĩ quan mà cắt xoẹt xoẹt vài nhát…

Ngay sau đó, hai cái bóng đen sì giống hệt nhau đồng thời nhô lên từ đằng sau sĩ quan kia!

Không chỉ có vậy, bên ngoài vòng vây bao quanh cái bóng, một bóng đen khác chậm rãi lại gần.

Lão Nhị cảm thấy lạnh gáy, tại sao lại có nhiều quái vật như thế?!

Trên thực tế, đây cũng là điều Khánh Trần mới lĩnh ngộ được về Cắt Bóng...Mỗi người không chỉ có một cái bóng.

Nếu phải giải thích bằng khoa học khoa học tức là trong một môi trường có bao nhiêu nguồn sáng thì người đứng trong nguồn sáng ấy sẽ có bấy nhiêu cái bóng.

Ví dụ như nguyên lý đèn phẫu thuật không hắt bóng, có nghĩa là dùng nhiều nguồn sáng để làm mờ tất cả cái bóng.

Trước kia khi Khánh Trần tìm hiểu về Cắt Bóng cũng đã phát hiện, người tạo ra nó là tướng quân Tây Bắc ở kỷ nguyên thứ hai – Hứa Hiển Sở, nhưng theo những gì ghi lại trong lịch sử, bóng của Hứa Hiển Sở có thể có được thực lực gấp đôi chủ nhân.

Nói cách khác, nếu Hứa Hiển Sở cấp B thì cái bóng hắn chế tạo ra bằng dị năng của mình sẽ sở hữu sức mạnh và tốc độ của cấp A.

Nhưng Cắt Bóng rõ ràng không lợi hại được như năng lực của Hứa Hiển Sở.

Rồi Khánh Trần nghĩ...Có phải là phương pháp sử dụng có vấn đề không?

Quan niệm của hầu hết mọi người về bóng là khi ngươi đứng dưới ánh mặt trời, sau lưng chỉ có một cái bóng.

Nhưng có lần Khánh Trần đi trên phố giữa đêm khuya, đèn đường phía trước chiếu xuống, hắn có đến ba, bốn cái bóng đậm nhạt khác nhau.

Khi ấy Khánh Trần hiểu ra, vấn đề nằm ở đâu…

Nhưng bóng tuy nhiều nhưng cũng chỉ có thể cắt tối đa hai cánh bóng, điều này khớp năng lực của Hứa Hiển Sở.

Đương nhiên, hai cái bóng cũng cực kỳ đáng sợ rồi…

Trước đó Khánh Trần đã dùng hai chiếc đèn pin khẩn cấp trên trực thăng để tạo ra hai cái bóng rồi phân tán trong rừng, bây giờ đã đến đông đủ.

Hiện tại, hai chiếc khí cầu máy lơ lửng trên đỉnh đầu mọi người cũng soi đèn pha, chế tạo cho mỗi người hai cái bóng…

Một khi bọn họ phải đối mặt với hai cái bóng của mình thì dù là siêu phàm giả hay tu hành giả cũng không sống sống!

Dường như lão Nhị đã phát hiện ra điều gì đó, hắn lẩm bẩm:

“Thế này thì đánh kiểu gì?! Mau, mau, mau, bảo khí cầu máy tắt đèn pha đi!”

Tiếc là đã muộn.

Ở một hướng khác, Khánh Trần đã bắt đầu tấn công, xung điện từ mạnh mẽ trong cơ thể hắn cắt đứt mọi thông tin liên lạc.

Hắn cùng với hai cái bóng của mình đã bao vây mấy trăm người.

“Sao vẫn chưa tắt đèn pha trên khí cầu máy hả?!”

Lão Nhị gào lên giữa rừng cây.

Mỗi một thành viên trong Hắc Kỵ Sĩ Đoàn đều đã sống mấy trăm năm, trong hàng trăm năm ấy họ đã trải qua vô số chiến dịch có lớn có nhỏ, số lần phải đối mặt với những vụ ám sát, đối mặt với vật cấm kỵ, với siêu phàm giả nhiều đến mức người bình thường không tài nào tưởng tượng nổi.

Thế nên lão Nhị có được trực giác và trí tuệ chiến đấu mạnh mẽ, giống như một tay súng thiện xạ, chỉ cần có thiên phú, bắn 10 nghìn phát súng là có thể luyện được cảm giác với súng.

Hắn bắt giữ được động tác của bóng đen, thấy được đối phương ở sau lưng sĩ quan cắt hai lần, thế là hiểu ngay đó là vật cấm kỵ, hơn nữa cần có đồng thời hai nguồn sáng mạnh mới có thể chế tạo ra hai cái bóng!

Tức khắc hắn bảo cấp dưới tắt đèn pha trên khí cầu máy đi, tuy làm thế sẽ khiến họ rơi vào bóng tối, nhưng cũng tốt hơn là đối mặt với hai cái bóng cùng cấp bậc!

Thế nhưng thông tín viên lớn tiếng hô:

“Thông tin liên lạc bị cắt đứt! Không liên hệ được với khí cầu máy!”

Lão Nhị thầm kinh hãi, hắn nhìn xung quanh, vẻ mặt hết sức hung tợn:

“Lão Tam?! Là ngươi à!”

Trong rừng không có tiếng người nói chuyện, nhưng hắn biết kia là tuyệt chiêu xung điện từ trứ danh của Joker, trước kia đối phương đã dùng chiêu này bắn hạ một chiếc khí cầu máy của tập đoàn Jindai ở trên không trung!

Bây giờ lão Tam đoạt xác Joker đương nhiên cũng có năng lực này.

Nghĩ đến đây, sắc mặt của lão Nhị bỗng dịu đi:

“Lão Tam à, tuy đại ca bảo ngươi giả vờ sao cho giống thật nhưng ngươi giết hơi bị nhiều người, đại ca tức giận lắm, bảo ta đến đón ngươi về. Ngươi nhìn ngươi xem, bình thường ta bảo ngươi đọc nhiều sách vào, đừng lỗ mãng nữa, giờ thì hay rồi, gây ra họa rồi đúng không? Mau ra đây, nhị ca đưa ngươi về Bạch Ngân Thành, kế hoạch của chúng ta tạm thời dừng lại.”

Hắn muốn lừa lão Tam vốn không thông minh này đi ra, nhưng vừa mới nói xong thì hắn đã thấy hai cái bóng bên ngoài vòng vây lại xông lên chém giết, giống như không nghe lọt tai.

Lão Nhị chỉ nghe thấy tiếng kéo cắt xoèn xoẹt.

“CMN, đại ca muốn giết ta!”

Lão Nhị nổi giận:

“Nói là phải giả vờ, đều là giả dối, đại ca muốn giết ta...Không, có lẽ lão Tam này có vấn đề!”

Bây giờ lão Nhị đã nhận ra sự khác thường.

Phong cách chiến đấu của hai cái bóng trong rừng tuy cực kỳ hung hãn nhưng không hề giống lão Tam.

Lão Tam chỉ biết đánh đấm lỗ mãng, không có kỹ xảo, không thể nào đạt đến trình độ lẻn vào đám đông từng chiêu trí mạng.