Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 2561: Giờ Tuất




Sau đó hắn lại nghĩ cách sản xuất hàng loạt Kỵ Sĩ, đến lúc đó Người Xem Mệnh là cái thá gì?

Đương nhiên, điều kiện tiên quyết là hoàng tộc Roosevelt không thể đánh thức mấy vị tổ tiên của họ.

Lão Nhị hỏi:

“Máy bay trực thăng của lão Tam bay đến đâu rồi?”

“Thưa sếp, hắn hạ cánh ở ngoài thành 50 km, đã chui vào trong rừng.”

Một sĩ quan nói:

“Đơn vị trinh sát của chúng ta đã đến chỗ trực thăng, hắn đã giết phi công.”

Lão Nhị sờ cằm:

“Chân thật thế nhỉ? Cả quãng đường hắn giết không ít người rồi...Đại ca bảo hắn giết là hắn giết thật!”

Hắn chỉ huy:

“Cử khí cầu máy vòng đến đằng trước chặn đường, đừng để lão Tam chạy mất.”

Theo kế hoạch, lão Tam phải chạy một mạch, chạy bạt mạng, sau đó Hắc Kỵ Sĩ Đoàn liều mạng truy đuổi, diễn một vở kịch xuất sắc.

Nhưng cuối cùng vẫn phải thả lão Tam đi.

Mà bây giờ, lão Nhị dứt khoát lợi dụng tính cơ động của khí cầu máy, bao vây mọi con đường Khánh Trần có khả năng chạy trốn trước, như thế thì Khánh Trần dù chắp cánh cũng khó thoát.

Ngay sau đó, hơn 40 chiếc khí cầu máy bỗng tăng tốc, thoát ly hạm đội bay đi phong tỏa con đường trốn thoát.

Khánh Trần chạy như điên trong rừng, nơi này không có đường núi, những gốc đại thụ cao ngất ngưởng mọc trên sườn núi, hắn cảm thấy như mình đang tham gia trò chơi sẵn giết, nhưng chỉ có mình hắn là con mồi, mà thợ sẵn lên đến hơn mười nghìn người.

Nhưng mặt khác, chỉ có hắn là thợ săn thật sự...Còn lại đều là con mồi.

Dê bò thành đàn, mãnh hổ độc hành.

Vào lúc này, hàng chục khí cầu máy lao nhanh trên bầu trời, lướt qua tán cây cao vút, chắc hẳn đối phương đã dùng thiết bị tìm kiếm sự sống để thăm dò phương vị của mình và chặn đường mình trước rồi.

Ngay sau đó có khí cầu máy hạ thấp độ cao, thả vô số người máy chiến tranh ra.

Những người máy chiến tranh đó băng qua rừng bằng động cơ đẩy, lao về phía Khánh Trần một cách chuẩn xác, nhưng chúng không bắn pháo mạch xung mà bắn ra những tấm lưới lưới hợp kim.

Mười hai người máy chiến tranh đồng thời bắn lưới hợp kim từ hướng 1 giờ đến hướng 12 giờ, gần như bao phủ mọi góc độ, chỉ cần tấm lưới này chụp trúng thì Khánh Trần khó lòng tránh thoát.

Lão Nhị thấy được cảnh này thông qua màn hình trên khí cầu máy, hắn ngoác miệng cười đến tận mang tai.

Nhưng Khánh Trần điên cuồng tính toán tất cả các kẽ hở, cuối cùng cố gắng chui ra được từ khoảng hẹp giữa hai tấm lưới.

“Ơ?!”

Lão Nhị sửng sốt:

“Sao tự dưng lão Tam thông minh thế? Lẽ nào đoạt xác Khánh Trần còn có thể cướp lấy trí tuệ chiến đấu của hắn nữa ư?

Khánh Trần tiếp tục chạy đi xa, hắn cần thời gian.

Hắn cần phải đợi đến tối.

Lão Nhị lớn tiếng:

“CMN, đừng để hắn chạy! Chúng ta tăng tốc lên, ta phải đích thân bắt hắn!”

Ngay khi lão Nhị liều mạng muốn bọc đánh Khánh Trần, một cái bóng đen thui lao băng băng trong rừng, nó chạy còn nhanh hơn Khánh Trần.

Dường như Khánh Trần đoán trước được lão Nhị sẽ bọc đánh phía trước, vì thế hắn cố ý giảm tốc độ, để cái bóng cầm vật cấm kỵ Cắt Bóng đi trước!

Khi lão Nhị cho rằng đội quân nghìn người của mình sắp sửa bao vây Joker, Khánh Trần lại cảm thấy hắn và bóng của mình bao vây hơn một nghìn người này!

Khánh Trần ngẩng đầu, xuyên qua tán cây nhìn lên không trung, mặt trời lặn dần về tây, vầng trăng nhô lên cao.

Tốt lắm.

Bắt đầu thôi.

Giờ Tuất, đất trời u ám, vạn vật ảm đạm, mờ mờ ảo ảo.

Từng chiếc khí cầu máy đáp xuống đất, tiểu đoàn chiến sĩ gen xếp hàng tiến vào rừng, đi đến chỗ Khánh Trần.

Một bóng đen hiện lên, oành một tiếng, bóng đen đâm vào đội ngũ chiến sĩ gen như đoàn tàu lao ra khỏi đường hầm.

Cơ thể Kỵ Sĩ của Khánh Trần có thể tạo ra cái bóng cấp A, áp đảo hoàn toàn về tốc độ, đâm cho bảy, tám chiến sĩ gen bay lên trời, xương cốt đứt gãy!

Âm thanh răng rắc vang lên, bóng đen xuyên qua đám đông như u linh quỷ quái.

Một đơn vị tạo nên từ 500 chiến sĩ gen cấp C mà cái bóng lại ra vào như chỗ không người.

Với tình hình hiện tại, các chiến sĩ gen không có cách nào nổ súng, một khi bắn lệch sẽ ngộ thương đồng đội.

Viên chỉ huy lớn giọng nói trong kênh liên lạc:

“Bắt lấy nó, liều chết bắt lấy nó, đừng sợ bị thương!”

Thế là các chiến sĩ gen bùng nổ, bọn họ nối nhau lao về phía cái bóng, có người chặn đường nó, có người cưỡi cổ nó, lại có người lôi kéo cánh tay của nó.

Bởi vì quân địch quá đông nên cái bóng không cựa quậy được.

Chỉ huy thở phào nhẹ nhõm.

Nhưng hắn còn chưa quyết định phải xử trí cái bóng thế nào thì bỗng nhiên nhìn thấy sau lưng chiến sĩ gen có hơn trăm bóng đen lúc nhúc đứng dậy.

Chỉ huy cảm thấy lạnh gáy!

Hắn chưa kịp phản ứng thì những cái bóng này đã hùng dũng phi ngay đến chỗ chiến sĩ gen.

Tình cảnh trở nên vô cùng kỳ dị, các chiến sĩ gen không biết cái bóng này từ đâu ra, vì sao lại đông như vậy!

Những chiến sĩ gen bắt được bóng đen nọ chưa kịp vui sướng thì đã bị bóng của mình tấn công.