Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 2542: Khai Hỏa




Trong khu rừng, Nhị Thập Cửu nhìn phi thuyền Thập Nhất bất ngờ quay ngược lại, dường như chỉ cách họ vài mét, hắn phút chốc hoảng sợ, thậm chí còn tưởng rằng mình đã bị lộ tung tích.

Hắn liếc nhìn Bolton, tự hỏi sao tên này mãi không chịu ra, đi gọi người mất nhiều thời gian vậy sao! Hết cách, Nhị Thập Cửu chỉ có thể kéo cổ áo Bolton và tiếp tục đi sâu vào rừng.

Phía sau, hắn nghe thấy âm thanh nặng nề của người máy chiến tranh rơi vào rừng, hỏng rồi, Lão Thập Nhất làm thật rồi.

"Đại ca, chạy trong thế giới siêu đạo lúc này có sướng không vậy."

Nhị Thập Cửu than thở.

Cũng chính lúc này, trên tán cây có một con người máy chiến tranh bay qua, sau khi đối phương bay đi, nó lại từ từ bay trở lại, máy thu hình của nó nhìn chằm chằm vào bộ dạng chật vật của Nhị Thập Cửu.

Lão Thập Nhất thông qua người máy chiến tranh, cười lạnh nói:

"Tại sao ngươi lại phản bội ta?"

Nhị Thập Cửu cũng cười chế nhạo, sau khi thả Bolton xuống thì hắn ta dần dần đứng thẳng dậy:

"Ngươi cũng xứng nói tới chuyện phản bội sao? Kỵ Sĩ giết Kỵ Sĩ, các ngươi chỉ vì giữ mạng mà không từ thủ đoạn. Nếu không có chuyện này, e rằng các người cũng muốn đoạt xác ta luôn đúng không?"

"Khá thông minh đấy."

Lão Thập Nhất vui vẻ ngồi trong phòng chỉ huy:

"Đợi khi bọn ta có được truyền thừa Kỵ Sĩ của đại lục phương đông, ngươi sẽ không phải bị đoạt xác nữa...Nhưng bây giờ mọi chuyện đã kết thúc, ngươi không cần để lại lời trăng trối gì cả, ta không muốn nghe."

Nhưng một chuyện kỳ lạ đã xảy ra, chính là vào lúc này, trên cành cây khô của một cây đại thụ bên cạnh Bolton, một vòng tròn gợn sóng trong suốt bất ngờ lắc lư hiện ra.

Như thể có một cánh cửa hay một con đường nào đó nối liền với thế giới bên kia.

Ngay sau đó, một người khổng lồ ngó dáo dác rồi bước ra, nhìn xung quanh:

"Hihihi!"

Lão Thập Nhất ngồi trong phòng chỉ huy, đồng tử đột nhiên co rút lại. Cái quái gì đây, sao lại có một người khổng lồ ở nơi này!

"Khai hỏa!"

Người máy chiến tranh giơ hai tay lên, liên tục bắn ra những phát đại bác xung kích từ đầu ngón tay của nó.

Nhưng Hi Hi không hề có ý định rút lui, người khổng lồ này nhấc bổng cái lốp xe có kích cỡ bằng lòng bàn tay, mạnh mẽ dùng lòng bàn tay tiếp lấy mạch xung pháo, còn cả người hắn thì sắp bò hẳn ra ngoài, dùng hết sức tung người

Trong tích tắc, người khổng lồ cao bốn mét tên Hi Hi nhảy vọt lên trời...nhảy tới rồi. Hi Hi bay qua đầu người máy chiến tranh trên bầu trời khiến Lão Thập Nhất ngơ ngác.

Gần đây tốc độ tu hành của người khổng lồ quá nhanh. Chỉ trong vài ngày ngắn ngủi, họ đã được Hội Phụ Huynh quán đỉnh lên cấp E, sau khi hoàn thành bước nhảy hai cấp, thể lực của họ đã tăng lên gấp bội.

Vốn dĩ Lý Đồng Vân không muốn quán đỉnh nhanh như vậy, nhưng lại không kìm được sự nhiệt tình của Người Nhà.

Bây giờ có quá nhiều Người Nhà, Người Nhà cũng hơi hấp tấp, ở thành phố số 10 cũng không kể tới làm gì, ngay thành phố số 5 và cả ông già trên núi Ngân Hạnh rảnh rỗi không có việc gì làm cũng bày ra hoạt động quán đỉnh tặng dầu lạc, Người Nhà ai nấy đều tích cực lắm lắm.

Bình thường có lại ăn nổi thứ tốt như dầu lạc chứ?

Mọi người ai cũng nói rằng vốn dĩ đây là chuyện của các thành viên trong Hội Phụ Huynh, nhận dầu lạc thì có hơi ngại một chút, hay là ngày mai lại đến quán đỉnh thêm lần nữa, nếu gấp thì đêm nay cũng được.

Bởi vì sức mạnh tăng trưởng quá nhanh, khiến người khổng lồ bây giờ rất khó khống chế sức mạnh của mình, cứ lâu lâu lại làm ra một trò cười.

Chẳng hạn như bây giờ, Hi Hi vừa nhảy đã nhảy đi thật xa. Không chỉ Lão Thập Nhất thấy buồn bực, cả Nhị Thập Cửu cũng hoang mang. Bước ngoặt đến quá nhanh!

Ngay sau đó, Cuồng Phong cũng nhảy ra từ trên một cành cây, hắn thì lợi hại hơn một chút, chỉ một cú nhảy nhẹ đã nắm chặt người máy chiến tranh trong tay, đặt trên nền đất đạp mấy cú, đạp đến bẹp dẹp.

Cảnh tượng này khiến mí mắt Nhị Thập Cửu nhảy loạn xạ, đập như vậy thì có khác gì đập một quả óc chó? Phải đến khi người thứ ba là Lý Đồng Vân bước ra thì mới coi như một người bình thường cuối cùng cũng đến.

Lý Đồng Vân nhìn Nhị Thập Cửu:

"Này, ta biết ngươi, ta đã thấy bức ảnh chụp chung của ngươi với anh Khánh Trần và chị Ương Ương, ngươi là vị thuyền trưởng mà họ đã gặp trong thời gian tuần trăng mật của hai người họ."

Nhị Thập Cửu thở phào nhẹ nhõm.

Phải biết là ở vương quốc Roosevelt, người khổng lồ chính là hóa thân của nhân vật độc ác tàn bạo, hơn nữa vương quốc ngày nào cũng phát video tuyên truyền chống lại người khổng lồ, vậy nên khi Nhị Thập Cửu nhìn thấy người khổng lồ hắn đã sợ chết khiếp.

Mãi đến lúc này hắn mới nhận ra, hóa ra đều là người của mình.

Lúc này, hắn nhìn thấy hết người khổng lồ này đến người khổng lồ khác chui ra từ trong thân cây, ai nấy đều nhảy nhót bước ra khỏi tán cây, giống như một con châu chấu nhảy ra khỏi bãi cỏ một cách dễ dàng và tùy ý.

Có một người khổng lồ mãi nhảy nhót đột nhiên chỉ vào phi thuyền Thập Nhất:

"Kacha!"

(Xử nó!)

Lão Thập Nhất nhìn đám người khổng lồ lần lượt bước ra mà da đầu tê rần:

"Nhanh, nhanh, mau tăng độ cao! Nhanh lên!"