Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 2512: Tìm Người




Bàn tiếp sang việc tìm kiến căn cứ quân sự TOP Đế Quốc, bây giờ Nhất chỉ có thể vào mạng dân dụng, không có cách nào xem dược bất kỳ thông tin gì liên quan đến căn cứ này.

Thậm chí thần dân của vương quốc Roosevelt cũng chưa từng nghe về nó.

Khánh Trần nhìn Bolton...Có thể lợi dụng Bolton lừa ngũ công chúa không, có lẽ ngũ công chúa biết.

Nhưng ngũ công chúa không ngu, một khi Bolton hỏi thì chắc chắn đối phương sẽ nghĩ ngay ra được mình bảo Bolton hỏi.

Khánh Trần gõ chữ trên điện thoại:

“Nhất.”

“Đâyヽ(*´▽` )ノ”

Khánh Trần:

“...Emoji này là phong cách nói chuyện mới gì thế?!”

Nhất:

“Vừa học được đó! ︿( ̄︶ ̄)︿”

Khánh Trần nghĩ thầm, hình như phong cách ngôn ngữ của Nhất được quyết định bởi việc gần đây nói chuyện với ai, sau đó dần dần học theo đối phương.

Bây giờ xem ra khả năng cao đối phương lại là một cô bé?

Đừng gây ra chuyện gì nữa đấy…

Nhất nói:

“Đừng nghĩ nhiều, dạo này ta không yêu đương qua mạng nữa, về sau cũng sẽ không yêu qua mạng!”

“Được rồi…”

Khánh Trần:

“Có thể giúp ta sàng lọc tin tức trong vòng 20 năm trở lại đây xem có bài viết nào phàn nàn bạn trai, chồng, con trai làm quân nhân đột nhiên mất tích hoặc tin tức nhà khoa học vật lý biến mất, ví dụ như bỗng có một ngày tài khoản xã hội không sử dụng nữa ấy.”

Nhất:

“Ngươi muốn tìm người đột ngột mất tích à?”

Khánh Trần:

“Ừ, ta cũng không biết có hữu dụng không nữa, nhưng trước tiên cứ tìm được những người này mới tìm hiểu ngọn nguồn được.”

Nhất:

“Ngươi muốn tìm căn cứ phóng hạt nhân kia à?”

Khánh Trần:

“Phải.”

Nhất:

“Ta biết tọa độ của nó đấy (uωu♡)”

Khánh Trần:

“Sao ngươi biết được???”

Nhất:

“Ta từng nhìn thấy rồi. Trước kia ta nghịch vệ tinh của Liên Bang của đại lục phía Đông, từng thấy họ thử nghiệm vũ khí hạt nhân trên biển qua vệ tinh mà. Ta không thấy căn cứ phòng tên lửa ở đâu, giấu kỹ lắm. Nhưng tên lửa thì phải bay lên tầng khí quyển, ta quan sát được quỹ đạo của nó ở khí quyển, tính toán là sẽ ra được địa điểm phóng tên lửa, sai số không quá 5 km.”

Khánh Trần:

“Ta thật may mắn khi có ngươi.”

Nhất:

“Thiệt hở? (☆▽☆)”

Khánh Trần không ngờ việc này lại đơn giản đến vậy…

Nhưng Nhất đột nhiên thích tỏ ra dễ thương là sao vậy.

Trong khu rừng cấm kỵ.

Lý Đồng Vân, Hồ Tiểu Ngưu, Trần Chước Cừ, Khánh Kỵ cùng hơn 200 người nữa đang cưỡi lợn rừng khổng lồ di chuyển với tốc độ cực nhanh.

Còn người khổng lồ thì chạy bên cạnh lớn rừng...Lợn rừng không chở nổi họ.

Người khổng lồ vua và nhà tiên tri thì có một sói trắng to lớn của của riêng mình, họ cưỡi sói trắng trông càng thêm uy vũ.

Nhưng suy cho cùng vẫn có quá ít sinh vật có thể chịu được trọng lượng của người khổng lồ.

Lý Đồng Vân nhìn Kacha đang nghiên cứu dữ liệu:

"Làm phiền chút, chỗ các ngươi có loại hoa quả gì vậy?"

Tộc người khổng lồ rất quan trọng chuyện ăn uống, vì người khổng lồ sinh ra trong khu cấm kỵ chỉ cần ăn uống một cách đơn giản là đã có thể dễ dàng đạt được cấp độ, nhiều nhất là vấn đề thời gian cũng như lượng thức ăn nạp vào.

Vì vậy, tộc người khổng lồ ai ai cũng là thùng gạo, ngày nào cũng nhịn không được ăn năm sáu bữa, mỗi ngày ăn đồ ăn chất đống như đồi.

Và điều quan trọng nhất là người khổng lồ rắn chắc hơn nhiều so với con người vốn có sức tấn công cao nhưng phòng thủ thấp, tất cả đều nhờ vào thức ăn mà có cả.

Lý Đồng Vân đang nghĩ, nếu con người cũng có thể ăn những loại trái cây đó, thì họ có phải cũng có thể dùng làn da để chặn làn đạn như những người khổng lồ không?

Kacha dùng tiếng người nói:

"Bọn ta thường ăn quả đỏ, quả xanh, quả vàng, quả tím..."

Hiện tại, người khổng lồ chỉ mới ổn định được hơn trăm năm, vẫn chưa hình thành ngôn ngữ riêng, nên rất ít khi đặt tên cho thực vật hay đồ vật.

Một người khổng lồ thậm chí có thể gọi tên của chính mình là "Kacha" thì làm gì quan tâm đến tên của loại trái cây nào. Thế hệ các nhà tiên tri trẻ này đã bắt tay vào làm điều này, nhưng cũng chỉ mới bắt đầu mà thôi.

Lý Đồng Vân nghe thôi đã thấy đau đầu, nàng tò mò hỏi:

"Chúng có tác dụng gì?"

Kacha suy nghĩ hồi lâu, nhưng cũng không giải thích rõ được, vẫn là tiên tri cưỡi con sói trắng đến giải vây:

"Quả màu đỏ có thể nâng cao cơ bắp, giúp sức mạnh bộc phát của ngươi mạnh mẽ hơn. Quả màu xanh lá cây có thể làm cho tế bào da thêm cứng cáp. Quả màu vàng có thể tăng cường sức chống đỡ của dây chằng và gân nhượng chân. Ta đang cố gắng sắp xếp tất cả chúng và tạo ra một danh sách, chỉ có điều việc sáng tạo văn tự có phần mệt mỏi."

Tiểu Đồng Vân lắng nghe hồi lâu, không ngờ những loại quả này đều để phòng thân, hèn gì người khổng lồ có sức chống chọi mạnh đến vậy...

Nhất định phải thu thập những loại quả này, mang về trồng ở trên Kình Đảo mới được.