Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 2482: Tầng Tầng Lớp Lớp




Trung Vũ bắt đầu đại khai sát giới trong lực lượng quân đội thành phố Hắc Thủy, Khánh Trần liếc mắt nhìn sang, chợt phát hiện hai người bạn của hắn trong căn cứ Wingsuit Flying tình cờ bị bàn tay đỏ tươi siết chặt trong tay và tùy ý vung vẫy, có vẻ sắp không sống nổi rồi.

Trung Vũ cười một cách điên cuồng, nói với Kacha:

"Đi nhanh đi, quay về nói với Bạch Nhân Chi Quang, trận này ta không hề lùi bước, đừng coi thường người ta! Về sau các ngươi đều là con dân của ta, sao ta có thể nhìn các ngươi chết ở nơi này, các ngươi còn phải đi theo ta tiếp tục chinh chiến nữa!"

Khánh Trần nhất thời không nói nên lời, tên Trung Vũ này trực tiếp đóng vai người thống trị rồi, bát tự còn chưa biết đã bắt đầu yêu dân như con...

Kịch nội tâm cũng nhiều thật.

Những người khổng lồ chui vào trong khe nứt, cố gắng bỏ chạy.

Khánh Trần hét lên với Hà Kim Thu:

"Đừng ngây ra đó nữa, giết hết đi, đây là bán thần đã tàn phá thành phố Hắc Thủy, nếu chúng ta không hợp lực, tất cả mọi người đều sẽ chết!"

Ngay khi Khánh Trần tiếp tục diễn kịch thì Người Xem Mệnh kia đã cởi mũ trùm đầu xuống, để lộ phần tóc bạc trên đỉnh đầu:

"Thật thú vị."

Khóe miệng Người Xem Mệnh lộ ra một tia giễu cợt, vẻ mặt không chút hoang mang.

Khánh Trần đột nhiên cảm thấy có gì đó không đúng...

Một cái bóng lướt ngang qua bầu trời, mọi người kinh ngạc nhìn lên, chỉ nhìn thấy một pháo đài không trung màu đen đang từ từ bay qua bầu trời, không hề dừng lại, trong họng súng của pháo chủ lực xuất hiện một tia trắng sáng chói, một đòn giáng xuống!

Đó là pháo đài không quân Hắc Thủy!

Khi Trung Vũ chú ý đến cảnh tượng này, vô số bàn tay đỏ tươi đã vươn ra kìm chặt trên đầu hắn, còn có một bàn tay với năm ngón lớn nhất xếp thành hàng chặt chẽ ghìm đầu hắn lộn ngược trên mặt đất!

Chùm sáng màu nhũ bạch xuyên qua đôi bàn tay đỏ tươi, những bàn tay to lớn kia hóa thành một loạt bột màu đỏ rồi tiêu tán trong không khí.

Đối mặt với công nghệ chiến tranh hùng vĩ nhất của nhân loại, sự giãy dụa hấp hối của một bán thần trở nên uống công vô ích, chùm sáng trắng lập tức phá tan tất cả những bàn tay đỏ tươi, xuyên qua mặt đất, làm bốc hơi và men hóa đất bùn trên mặt đất, để lại một cái hố đen sâu thăm thẳm!

Khánh Trần trợn mắt ngoác mồm, hắn khiến Trung Vũ đi vào chỗ chết rồi sao?

Chẳng trách khi mọi người nói rằng một khi bị bao phủ bởi pháo đài trên không, dù là bán thần cũng không thể đối đầu trực tiếp nổi.

Tuy rằng Trung Vũ ác độc này chết cũng không hết tội, nhưng vấn đề là một bán thần cứ ngã xuống như vậy thực sự rất đáng tiếc, hắn vốn dự định sẽ liên thủ với Trung Vũ để tiếp tục gây chuyện nữa!

Khánh Trần quan sát nét giễu cợt nơi khóe miệng của Người Xem Mệnh, đột nhiên hiểu ra một điều, Người Xem Mệnh này đã khóa chặt số phận của sư đoàn ba, cho nên hắn mới đem theo lực lượng đủ sức thu phục như trong phân đoạn số mệnh.

Mặc dù hắn đã kéo dài qua khoảng thời gian đó, nhưng trong số những người muốn đùa bỡn Người Xem Mệnh, Khánh Trần không phải là người đầu tiên, và chắc chắn cũng không phải là người cuối cùng.

Khi Người Xem Mệnh này nhìn thấy vận mệnh của sư đoàn ba, thì đồng thời cũng có những Người Xem Mệnh khác theo dõi vận mệnh của Người Xem Mệnh này...

Khi Người Xem Mệnh chiến đấu luôn có người đứng sau chống đỡ, một khi phát hiện ra Người Xem Mệnh cũng gặp nguy hiểm, họ sẽ chuẩn bị thêm lực lượng đầy đủ để đối mặt với biến cố.

Từng lớp từng lớp, một đoạn số phận chèn trong một đoạn số phận khác!

Khánh Trần đã chơi chúng.

Chúng cũng chơi Khánh Trần.

Và lý do tại sao Người Xem Mệnh thực hiện một màn này là để nghênh đón Trung Vũ- người chỉ xuất hiện cuối cùng, họ đã bị Trung Vũ chơi một vố ác liệt rồi, tất nhiên không giết không thôi!

Trong hàng thiên niên kỷ đấu tranh, hệ thống chiến đấu của Người Xem Mệnh đã được hoàn thiện, không có bao nhiêu sai sót có thể tìm ra.

Khánh Trần hiểu được lớp cuối cùng này thì không khỏi thở dài, các ngươi còn giấu chiêu này sao? Vậy thì ai đánh bại nổi.

Vì vậy, thực sự cần thiết sở hữu sức mạnh tuyệt đối, hay tốc độ tuyệt đối mới được sao?

May mắn là hắn vẫn đang diễn kịch và chưa bị lộ diện, nếu không mục tiêu tiếp theo của pháo đài trên không có lẽ là chính hắn.

Khánh Trần nhìn vào nơi Trung Vũ bị xuyên thủng, muốn xem liệu tên bán thần này đã thực sự chết dưới sự tấn công của pháo binh chủ lực hay chưa.

Thế những, nơi đó đã không còn gì nữa.

"Chết rồi sao?"

Ngay cả ông chủ Hà cũng có chút kinh ngạc, những năm gần đây có rất ít bán thần sẵn sàng đối đầu trực diện với pháo đài trên không, cho nên cũng hiếm khi có bán thần chết thảm dưới đòn tấn công của pháo đài.

Bây giờ, cái chết của Trung Vũ có nghĩa là một bán thần khác đã ngã xuống.

Trong chiến trường, Người Xem Mệnh kia nhìn những binh lính còn lại:

"Thu dọn chiến trường, một giờ nữa sẽ lui về hậu phương, nơi đây không thể ở lâu."