Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 2440: Đại Quản Gia Và Người Khổng Lồ




Chờ một chút, theo logic mà nói, đối phương có lẽ không nhìn thấy được một tương lai quá rõ ràng, hoặc tương lai mà đối phương nhìn thấy, trên thực tế, vẫn không đến mức khiến đối phương sinh lòng thù địch.

Nếu đối phương nhìn thấy trên tay hắn là quốc vương Roosevelt, đang đứng trên núi xác biển máu của Vương quốc Roosevelt, thì đáng ra sẽ không tự kể chuyện đó với hắn trước, mà sẽ điều động quân đội đến bao vây, trấn áp hắn.

Nếu không lỡ hắn bỏ của chạy lấy người thì sao?

Vậy nên, tương lai mà đối phương nhìn thấy không đủ tạo nên sự uy hiếp với Khánh Trần, nhất định có thể giải quyết.

Đối với một người như Khánh Trần, ngay cả những chi tiết nhỏ nhất cũng có thể được lập luận một cách hợp lý.

Nhưng hắn vẫn có chút tò mò, thắc mắc không biết rốt cuộc ngũ công chúa đã nhìn thấy gì?

Trong hầm giam, những người lính của căn cứ tiền đồn đang không ngừng cọ rửa đám người khổng lồ bằng vòi rồng cao áp.

Đám người khổng lồ trốn trong những chiếc lồng khổng lồ, co ro trong các góc, lớp mực xanh và đen trên cơ thể chúng đã được rửa sạch, để lộ ra màu da ban đầu của chúng.

Khánh Trần chậm rãi đi vào hầm giam, cau mày nói với binh lính:

"Ai bảo các ngươi hành hạ bọn khổng lồ này, bọn họ còn bị thương, ngươi giết chúng rồi ai sẽ chịu trách nhiệm?"

Quân lính dồn dập cúi đầu chào:

"Xin chào, đại quản gia."

Hai ngày nay, mặc dù Khánh Trần không xuất hiện trước mọi người, nhưng mọi người cũng nhận được thông báo rằng đại quản gia và nhị quản gia trước đây đều đã bị xử tử bởi đại quản gia hiện tại, đây mới là tâm phúc thực sự của Hầu tước Bolton.

Bây giờ danh tiếng của Hầu tước Bolton như mặt trời ban trưa, khiến cho địa vị của Khánh Trần cũng cao lên theo.

Khánh Trần nói:

"Các ngươi lui xuống đi, ta sẽ quan sát những người khổng lồ này."

Binh lính thận trọng nói:

"Đại quản gia, ngài không được tới gần cái lồng đấy, những người khổng lồ này đều là thiên tài của chủng tộc, không biết được chúng có thủ đoạn gì hại người không."

"Ừm, ta biết rồi."

Lúc này, một người khổng lồ trong lồng cất giọng nói:

"Dudu."

(Con người này là ai, có vẻ địa vị rất cao?)

"Gege!"

(Ta có thể hiểu được tiếng người, hắn là đại quản gia của căn cứ tiền đồn này!)

Sắc mặt Khánh Trần trông rất kỳ quái...vì, hắn có thể hiểu được những người khổng lồ này đang gì!

Vốn dĩ hắn còn nghĩ rằng hắn chỉ có thể hiểu những gì Đinh Đông và Cô Đông nói, vì dù sao hắn cũng là người thu dung của khu cấm kỵ số 002, Đinh Đông, Cô Đông lại là dân thuộc về khu cấm kỵ số 002, hắn có thể nghe hiểu được những gì họ nói cũng rất bình thường.

Nhưng hắn không ngờ rằng hóa ra mình cũng có thể hiểu được người khổng lồ ở đại lục phương tây đang nói gì.

Khoan đã, hắn nhớ lại khi hắn đến khu cấm kỵ số 002, Đinh Đông đã từng cho hắn, Ương Ương và những người khác một trái cây màu đỏ, lúc đó sau khi ăn xong cũng không thấy trái cây đó phát huy tác dụng gì, chỉ biết rằng nó rất ngon thôi.

Nhưng bây giờ nhớ lại, có lẽ chính loại quả đó đã giúp hắn hiểu được suy nghĩ của những người khổng lồ bằng ngôn ngữ của họ.

Phải biết rằng không có bao nhiêu người khổng lồ nói được tiếng người, Đinh Đông không nói được, cũng chỉ có một ít người khổng lồ trong vương triều của họ học được.

Còn khi người khổng lồ nói chuyện, con người cũng không thể hiểu được.

Lúc này, một người khổng lồ lên tiếng:

"Dudu!"

(Người này chắc rất quan trọng, 'Phốc Phốc' ngươi lừa hắn đến mép lồng đi, chúng ta sẽ tìm cách hạ gục hắn và giết hắn!)

Nói xong, một người khổng lồ ngồi bên mép ôm vết thương trên bụng mà kêu la inh ỏi, như thể vết thương đã tái phát.

Khánh Trần hứng thú rồi đấy.

Đây có lẽ là tầm quan trọng của việc thành thạo một ngoại ngữ nhỉ.

Những người khổng lồ đang âm mưu ầm ĩ trước mặt hắn, hoàn toàn không nghĩ tới rằng hắn nghe hiểu được. Phốc Phốc lăn lộn một lúc lâu nhưng cũng không thấy Khánh Trần chạy tới quan sát hắn.

Khánh Trần trầm ngâm tự nhủ:

"Cũng không biết liệu có ai đến cứu những người khổng lồ này không, ta phải nhắc Hầu tước Bolton đặt một cái bẫy mới được."

Người khổng lồ nghe xong liền trở nên lo lắng.

"Dudu?"

(Không ổn, người này muốn đặt một cái bẫy với Cuồng Phong, Cuồng Phong rất trọng tình cảm, hắn nhất định sẽ tìm cách cứu chúng ta, đến lúc đó không chừng lại bị con người gài bẫy mai phục!)

"Gege!"

(Phải làm sao đây?!)

Khánh Trần lại lẩm bẩm:

"Để bắt thêm vài tên người không lồ nữa chơi nào."

Sau đó hắn bỏ đi, để lại những người khổng lồ trong lồng phát ra những tiếng động kỳ lạ, bàn luận gay gắt.

Nhưng trên thực tế, điều Khánh Trần đang nghĩ là làm thế nào để đưa những người khổng lồ này ra ngoài, hắn không muốn Vương quốc Roosevelt thực sự giăng bẫy với vương triều người khổng lồ bằng cách mượn sáu người khổng lồ này.

Suy cho cùng thì kẻ thù chính của Khánh Trần là Vương quốc Roosevelt, chứ không phải Vương triều người Khổng lồ.

Nhưng hắn nên bắt đầu từ đâu đây?

---

Trong lúc chờ chương các bạn có thể đọc:

👾ĐỐI TƯỢNG HẸN HÒ CỦA TA LÀ THẦN MINH CHI NỮ (BẢN DỊCH): Hài hước, dị năng, đô thị, trang bức…👾