Tên nhân loại này có vấn đề.
Cuồng Phong không cam tâm, tiếp tục giết vào bên trong, chỉ thấy dưới mặt đất xuất hiện vết nứt, lan vào trong căn cứ tiền tiêu theo đường đi của Cuồng Phong. Dưới chân hắn còn có người khổng lồ khác có thiên phú đặc biệt đang ẩn nấp.
Mặt đất bắt đầu nứt ra, nơi đường nứt xuất hiện khiến phi thuyền ngã trái ngã phải, có chiếc còn kẹt trong vết nứt. Cũng may vết nứt không rộng, nếu không thì những chiếc phi thuyền dân dụng kia sẽ rơi thẳng vào trong khe nứt.
Lợn rừng ở phía sau bắt đầu xông tới. Chúng không đi theo Cuồng Phong, mà lại tấn công tất cả các phương tiện trong căn cứ và phi thuyền dân dụng.
Cuồng Phong thì nhanh chóng thâm nhập vào trung tâm căn cứ tiền tiêu. Hắn như chợt nhớ ra điều gì đó mà ngẩng đầu lên nhìn, lại phát hiện nhân loại đứng bên cạnh cửa sổ đã biến mất.
Cũng chính vào lúc này, hai mươi hai chiếc phi thuyền cấp A ở chính giữa căn cứ đồng thời cất cánh.
Cuồng Phong tính toán thời gian, cảm thấy vẫn kịp!
"Phong!"
(Giúp ta!)
Chỉ thấy hai tên người khổng lồ đột nhiên gia tốc rồi quỳ một chân xuống đất, dùng tay tạo thành cầu. Cuồng Phong phóng nhanh đến, lần lượt đạp mạnh lên tay của người khổng lồ.
Người khổng lồ cắn răng ném hắn ra ngoài. Cuồng Phong lại mượn lực lượng này để phóng người về phía phi thuyền cấp A đang chầm chậm lên không giống như một viên đạn.
Tiếng ầm ầm vang lên.
Khi chạm đến phi thuyền, Cuồng Phong dùng tay xé động cơ bên trái xuống, phi thuyền cũng dần nghiêng về bên trái, sau đó đụng vào một chiếc phi thuyền khác rồi cùng rơi xuống!
Cuồng Phong còn cao lớn hơn những người khổng lồ khác một chút, cao chừng bốn mét giống như Đinh Đông, Cô Đông vậy, sức bật giống như đã gắn trang bị phân hạch vào người vậy!
Dồi dào sức sống giống như mặt trời chói chang!
Nhưng thế này vẫn chưa xong đâu, chỉ thấy phi thuyền nổ tung, bùng cháy ngọn lửa nuốt hết Cuồng Phong. Nhưng trong thân thể của hắn như có một cái hố đen, hút hết lửa vào trong người với tốc độ mà mắt thường còn có thể nhìn thấy được. Ngay sau đó, cả người hắn xuất hiện hoa văn ngọn lửa, ngay cả lớp màu đen xanh xen lẫn trên người dùng để ngụy trang cũng không thể che lấp được hoa văn này.
Cuồng Phong vẫn đứng trên chiếc trên phi thuyền đang rơi, trong lòng bàn tay hắn chậm rãi hiện ra một cây trường mâu lửa. Hắn nhắm vào hai chiếc phi thuyền khác rồi dùng sức ném tới!
Chỉ thấy ngọn lửa đó dài như sao chổi chia cắt màn đêm trên bầu trời, vẽ ra từng đường đỏ thật dài rồi xuyên thủng hai chiếc phi thuyền cấp A.
Khánh Trần lặng lẽ nhìn tình cảnh này, lập tức nhớ đến lúc trước cảnh tượng chấn động khi Cô Đông đấm từng cú vào con gấu khổng lồ. Thiên phú của tộc người khổng lồ quá hung hãn, chẳng trách họ dám đến biên cảnh vương quốc Roosevelt khiêu khích!
Cái này có gì khác nhân loại thức tỉnh giả cấp A không? Không có gì khác cả. Người khổng lồ còn có được thể xác vượt xa cao thủ cấp A của nhân loại! Nếu đều là cấp A, sợ là nhân loại cũng bị người khổng lồ đánh bại thảm hại. Cũng may không phải người khổng lồ nào cũng mạnh như người khổng lồ trước mắt này.
Chỉ có điều hẳn là người khổng lồ có năng lực tạo ra vết nứt, vẫn luôn bảo vệ Cuồng Phong ở dưới mặt đất cũng có thực lực như vậy.
Khánh Trần không có cảm giác gì với những người khổng lồ này cả. Những người khổng lồ này không giống với những người khổng lồ có kỵ sĩ dạy dỗ như Đinh Đông, Cô Đông, cũng không có tình hữu nghị với hắn.
Vì vậy lúc quan sát đối phương, hắn chẳng bỏ tình cảm của mình vào, chỉ quan sát một cách hoàn toàn khách quan.
Trong lúc hỗn loạn này, trong số hai mươi hai chiếc phi thuyền cấp A vẫn có mười bốn chiếc miễn cưỡng có thể bay lên không, thoát ly khỏi nguy hiểm.
Phi thuyền cấp B thì lại càng nhiều hơn.
Những phi thuyền này chậm rãi thay đổi phương hướng, thả đám máy bay không người lái bên trong ra, bắt đầu bắn về phía người khổng lồ vừa rơi xuống đất.
Chung quy Cuồng Phong vẫn tính sai. Quả thật vết nứt trên mặt đất đã phá hủy không ít phi thuyền, nhưng hắn chuẩn bị không đầy đủ, còn gặp phải quá nhiều biến cố.
Phá hoại tám chiếc phi thuyền cấp A, bốn mươi chín chiếc phi thuyền cấp B, mấy trăm phi thuyền dân dụng đã là mức cao nhất mà họ có thể làm được.
Trên thực tế, nếu không phải Khánh Trần cố ý hạ lệnh trễ một phút, có lẽ Cuồng Phong chẳng phá hủy được một chiếc phi thuyền nào cả.
Dù sao Khánh Trần chủ yếu muốn nhắm vào vương quốc Roosevelt thôi.
Nếu không phải tối nay sẽ bị điều tra, hắn ước gì Cuồng Phong có thể xử lý hết đám phi thuyền này.
Ngày thường biết tìm đồng đội mạnh mẽ, lợi hại như vậy ở đâu chứ?
Phi thuyền ở trên trời nổ súng trong phút chốc, mười mấy tên người khổng lồ ở dưới mặt đất đã bị thương.
Dưới đất, từng bức tường đất xuất hiện, chặn hỏa tiễn, viên đạn lại giúp đám Cuồng Phong như chiếc lồng bảo vệ.
Trong khe hở, có người cao giọng nói:
"Ổn!"
(Ta không thể kiên trì quá lâu được!)