Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 2433: Ngươi Nói Rất Có Lý




Điểm này rất quan trọng.

Lỡ như đối phương nhìn thấy một ngày nào đó hắn bỗng trở thành chủ nhân của đại lục phía tây, thế thì đây chẳng phải là chuyện rất nguy hiểm sao?

Gia tộc Roosevelt có thể sừng sững ngàn năm ở trên đại lục phía tây thì tất nhiên phải có điểm hơn người.

Nếu liên bang ở đại lục phía đông dựa vào việc cân bằng giữa các tập đoàn tài chính, vậy thì gia tộc Roosevelt dựa vào vũ lực tuyệt đối để truyền thừa cho đến ngày nay. Không ai dám khiêu chiến quyền uy của họ, bốn đại công tước cũng không dám.

Khánh Trần nhìn về phía hầu tước Bolton:

"Đúng rồi, Bạch Nhân Chi Quang có dẫn người chơi phó bản không?"

"Đương nhiên."

Hầu tước Bolton đắc ý nói:

"Ta vừa đăng nhập thì trợ lý riêng FFF của Bạch Nhân Chi Quang đã liên hệ ta. Hôm qua ta đặc biệt xóa tài khoản luyện lại, chơi nghề pháp sư sấm sét. Người khác tiến vào thế giới đa nguyên số 136 còn phải bỏ tiền xếp hàng, ta không chỉ không cần bỏ tiền mà còn được chen ngang cho chơi trước nữa. Chắc ngươi không biết, những người xin FFF mua vé qua thế giới đa nguyên số 136 đã xếp đến hai tháng sau luôn rồi, có tiền cũng không được."

Khánh Trần cười nói:

"Chúc mừng hầu tước đại nhân, đồng đội của Bạch Nhân Chi Quang? Hắn cũng có đồng đội sao?"

"Đương nhiên."

Hầu tước Bolton nói:

"Đồng đội của hắn cũng rất lợi hại. Có một người tên là Hoa Tạp, cách suy nghĩ để thăm dò thế giới đa nguyên của hắn quả thật rất tuyệt vời."

Hoa Đóa, Quyển Vương Trần Chước Mạc. Khánh Trần không hề bất ngờ gì khi vị đồ đệ này có thể trở nên nổi bật trong thế giới siêu đạo. Lúc trước cô bé này đã đua đến mức khiến cho nhiều người đau khổ tột cùng.

Hầu tước Bolton nói:

"Ta còn gặp được một người tên là Zart, vô cùng thú vị. Có điều tên này hình như hơi thần kinh, sau khi tiến vào thế giới siêu đạo đã tự tìm đường chết rất nhiều lần. Ta chưa từng thấy người chơi nào có thể chơi đến mức chết nhiều lần chỉ trong một ngày..."

Hầu tước Bolton nói tiếp:

"Còn một người nữa là Tông Hùng, rất tốt bụng. Không biết tại sao ta cảm thấy hắn rất thân thiết, ấm áp như người nhà vậy."

Tông Hùng, La Vạn Nhai. Khánh Trần định để La Vạn Nhai đích thân đến trị vị hầu tước Bolton này.

Còn có chuyện gì vui hơn chuyện có thêm một người nhà chứ?

Lúc này, hầu tước Bolton nói:

"Có điều hình như trong thời gian tới có một lúc FFF không thể đăng nhập. Ta đang nghĩ có phải hắn cũng đến tiền tuyến. Lỡ như hắn chết trên chiến trường thì phải làm sao. Có phải Bạch Nhân Chi Quang sẽ mất đi một vị trợ lý đắc lực không? Ta hỏi mã số của FFF, muốn thuyên chuyển hắn ra khỏi mấy việc tệ hại đó, nhưng hắn không muốn nói cho ta biết."

Thậm chí hầu tước Bolton còn bắt đầu lo lắng cho thần tượng của mình.

Cuối cùng Khánh Trần cũng nhớ đến chuyện này. Hắn bắt đầu rà quét toàn bộ nhân sự.

Theo lời FFF từng nói, đối phương là dân tự do của thành phố Phong Bạo, như vậy hắn có 30% xác suất sẽ bị phân phối đến căn cứ tiền tiêu số 9.

Một tiếng sau, cuối cùng Khánh Trần cũng tìm được FFF.

Lữ Triết, dân tự do có mã số 299020911.

Ngoài ra hắn còn tìm được lệnh điều động tiểu đội Xích Huyết.

Bây giờ ngoại trừ quân đội chính quy của bốn đại công tước, những binh lính đến báo danh tại căn cứ tiền tiêu số 9 đều nằm dưới sự điều phối của Khánh Trần…Không phải, dưới sự điều phối của hầu tước Bolton.

Nhưng Khánh Trần biết rõ bây giờ vẫn chưa phải là lúc đụng vào họ.

"Ta đi thì công huân làm sao bây giờ."

Hầu tước Bolton thấp giọng nói:

"Nhưng ta sắp chết thì còn cần công huân làm gì."

Khánh Trần ngẩn ngơ. Mẹ nó, ngươi nói rất có lý. Nhưng vấn đề là ngươi muốn chạy thì ta ở lại đây giật giây ai chứ, ai còn nghe lời ta nữa?

Lúc này hắn đã hiểu được một chút về vị hầu tước Bolton này: Không có ý nghĩ hại người gì, chỉ muốn hưởng lạc cả đời, bảo vệ tốt vợ mình. Tuy rằng cũng có chút dã tâm nhưng hơn người ở chỗ rất biết mình, không quá coi trọng dã tâm của bản thân.

Có khả năng tự hiểu lấy mình là tốt, chỉ là hơi khiến người ta có cảm giác bùn nhão không thể trét lên tường. Nhưng hiện tại điều Khánh Trần muốn không phải là khiến vị hầu tước này phấn chấn lên, hắn chỉ cần cầm một miếng sắt lên, làm cho cục bùn này dính trên tường, không rơi xuống là được.

Khánh Trần cảm giác lúc nãy có lẽ mình đã khiến vị hầu tước này sợ, bèn giữ hầu tước Bolton lại rồi thấp giọng nói:

"Bây giờ ta cũng chỉ cảm thấy hơi khác thường thôi, cũng có thể là linh cảm của ta không đúng mà? Ta chỉ đang báo cáo cho ngươi biết thôi! Ngươi nghe động tĩnh bên ngoài đi, không có chuyện gì đâu."

Hầu tước Bolton vỗ vỗ ngực mình:

"Ta thấy trước đó ngươi điều phối phi thuyền ở trên trời cẩn thận như vậy, lúc nãy còn nói chuyện giật gân như thế nên tưởng rằng hôm nay căn cứ tiền tiêu sẽ mất luôn chứ."

Khánh Trần cười nói:

"Hầu tước đại nhân, ngươi chơi thế giới siêu đạo tiếp đi. Tất cả đã có ta rồi, cứ yên tâm."

"Được."

Hầu tước Bolton rất dễ dỗ, nghe vậy thì thật sự đeo kính giả lập lên chơi game tiếp.