Đến cuối cây cầu, hắn nhẹ tay nhẹ chân leo lên bức tường thủy tinh ngoài cao ốc, những ngón tay bám chặt vào khe hở giữa các tấm kính, thoạt nhìn nguy hiểm nhưng hắn lại thực hiện một cách dễ dàng.
Hắn nhanh chóng đến được mép sân thượng trên tầng cao nhất, đây là nơi ở của hầu tước Kessie Phong Bạo Thành.
Hắn rất giàu có, mua liền 7 tầng ở đây, hắn đả thông các tầng, lắp thang máy riêng, lắp cửa bọc thép an toàn nhất đại lục phía Tây, biến bảy tầng trên cùng của tòa kiến trúc cao nhất trung tâm thành phố thành một hòn đảo chuyên dành cho người giàu hưởng thụ.
Ở nơi này có một tầng chuyên cầm tù vô số nữ nô lệ xinh đẹp, mỗi người ở một phòng, hằng ngày ăn diện tỉ mỉ chỉ để chào đón những quý tộc sắp đến chơi.
Còn có một tầng là sòng bạc tư nhân, khi ván bài bắt đầu, các nữ nô sẽ tạm thời đảm nhiệm vai trò dealer gợi cảm…
Còn có một tầng nữa là thế giới ảo do hầu tước Kessie xây dựng, các ông trùm sẽ mang theo nô lệ lợi hạt nhất của mình đến đây, để nô lệ kết nối tế bào thần kinh tiến vào thế giới Siêu Đạo, sau đó vào thế giới số 199 chém giết lẫn nhau, chủ nhân của nô lệ chiến thắng cuối cùng có thể lấy toàn bộ tiền đặt cược trên bàn.
Còn nhóm phú hào thì ở trong tầng này quan sát, sẽ có chuyên gia bình luận, phát sóng trực tiếp trên màn hình lớn.
Đương nhiên, các quý tộc vẫn thích xem chém giết hoang dã trong thế giới thực hơn, càng máu me, càng kích thích, nhưng quý tộc muốn ra khỏi thành phố phải báo cáo với công tước Phong Bạo, bằng không sẽ bị xem như có ý đồ làm phản.
Vì vậy mọi người có thể bớt chuyện nào thì hay chuyện ấy. Công tước Phong Bạo đời này không phải một người dễ tính.
Nhưng vì kích thích, họ sẽ cử hành nghi thức giết chết những nô lệ thất bại, bởi vậy khi phát sóng trực tiếp các nô lệ sẽ liều mạng chiến đấu, đôi khi sẽ xuất hiện những tình tiết đặc sắc và kỳ diệu.
Ở Phong Bạo Thành, tầng cao nhất của tòa nhà này cực kỳ nổi tiếng, nhiều người vào thuở niên thiếu vô tri lập chí về sau nhất định phải lấy được tư cách đến đây chơi.
Nghe nói, thỉnh thoảng công tước Phong Bạo cũng sẽ ghé thăm.
Hơn nữa, mỗi lần công tước Phong Bạo đến đều sẽ có rất nhiều túi đựng xác được vận chuyển từ tầng trên cùng ra.
Bóng người màu đen đi vào tầng cao nhất, hai tay hắn nhẹ nhàng bám vào mép tường, lắng nghe tiếng động trên nóc nhà.
12 nhân viên an ninh đeo súng tự động trên cổ, tuần tra theo đúng quỹ đạo cố định, ánh mắt sắc bén như ưng.
Ngay sau đó, bóng đen thả người nhảy vào sân thượng.
Gần như ngay khi hắn xuất hiện, 12 nhân viên an ninh đồng thời giơ súng lên bắn điên cuồng, không hỏi nguyên nhân, không hỏi thân phận, không cần người sống, nhanh gọn lẹ.
Thế nhưng đạn lại bay lơ lửng trước mặt bóng đen kia.
“Joker!”
Nhân viên an ninh được huấn luyện nghiêm khắc cả kinh hô lên, đương nhiên họ biết dạo gần đây Nhện Đen huy động nhân lực để tìm kiếm ai.
Nhưng sau khi hô to, bóng đen rơi xuống mặt đất và toàn bộ viên đạn bị Vô Củ bắn ngược lại, 12 người ngã xuống đất.
Tiếng súng quấy nhiễu người trong cao ốc, cạch một tiếng, cửa bọc thép của tầng cao nhất khóa trái, tránh cho có người xâm nhập.
Khánh Trần nghe thấy tiếng đóng cửa, song hắn lại thong dong nhặt một khẩu súng trường trên mặt đất lên, kiểm tra băng đạn rồi kéo chốt an toàn.
Sau đó hắn mỉm cười đi đến trước cánh cửa bọc thép, giơ bàn tay đeo nhẫn Quyền Lực xoay nhẹ một cái, cạch, cánh cửa bọc thép vững chắc nhất trong truyền thuyết mở ra.
Giống như không hề phòng bị.
Khánh Trần xông vào, thậm chí quá trình xâm nhập không có gì gay cấn, điều duy nhất khiến người ta vui mừng là vẫn có một siêu phàm giả cấp B trong tầng cao nhất này.
Nhưng đối phương cũng chẳng tạo thành mối uy hiếp cho Khánh Trần, trái lại còn lịch sự dâng mắt của mình ra.
Cuối cùng cũng lấy được nhãn cầu rồi, lúc trước Khánh Trần còn lo Jindai Kura chỉ trích hắn ba hoa khoác lác.
Trong căn phòng thứ ba đếm ngược từ cuối lên, Khánh Trần tìm được hầu tước Kessie.
Vốn dĩ hắn tưởng vị hầu tước với đầy những chiến công này cũng là cao thủ, nhưng không ngờ trước kia đối phương cũng được người khác bảo vệ giành lấy công lao như Lam Sơn.
Trong phòng, hầu tước Kessie mập mạp thậm chí còn không biết bên ngoài đã xảy ra chuyện gì, chỉ có hắn và một cậu trai 16. 17 ở trong, cậu bé đang quỳ trước mặt hắn.
Khánh Trần nã một phát nổ đầu hầu tước Kessei, sau đó hắn rời đi mà không nói một lời.
“Nhàm chán.”
Khánh Trần giết xong ở đây thì đi đến phòng giả lập, tìm một tấm khăn trải giường gói hơn 200 chiếc kính thực tế ảo vào rồi xoay người trở lại theo đường cũ.
Cho đến bây giờ cũng mới có 7 phút trôi qua, cứ điểm trên không nhận được tín hiệu cầu viện, người điều khiển khí cầu máy khổng lồ còn chưa kịp ngồi vào ghế lái thì cuộc chiến đã kết thúc.
Ngay từ đầu Khánh Trần đã không định mua kính thực tế ảo.
Hắn là kẻ địch của cả đại lục phía Tây, thế chẳng phải khắp nơi đều là của cải của quân địch cho hắn lấy à?