Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 2395: Mai Phục




Từ trên trời nhìn xuống, các người chơi lần lượt làm hiện ra hai chiếc quạt khổng lồ ở phía nam và phía bắc, chúng là 'chiều dài vòng cung', còn Khánh Trần là trung tâm của chiếc quạt.

Nhưng người chơi không biết gì về nó, họ không có khả năng nhìn thấy toàn cục.

Mọi chuyện mới xảy ra vừa rồi cũng đã được người chơi truyền ra bên ngoài phó bản.

Lúc này, Nhện Đen đang cầm bảng điều khiển LCD, lẳng lặng xem đoạn video góc nhìn thứ nhất của người chơi vừa rồi, tận mắt chứng kiến Khánh Trần làm cách nào để tránh được cơn mưa mũi tên.

Nàng chỉ cảm thấy cảnh tượng này có chút quen thuộc.

Nhện Đen đang nghĩ, khi pháo đài không trung Quần Lâm rơi, khi nàng chiến đấu với máy bay không người lái Quần Lâm cũng có cảm giác như vậy, đối mặt với một kẻ tàn nhẫn mà thành thục với khả năng tính toán hoàn mỹ, mọi sự chuẩn bị của ngươi đều trở nên vô ích.

Vị AI trong lõi của pháo đài Phong Bạo nói rằng người chịu trách nhiệm chỉ huy Quần Lâm chiến đấu không phải là trí thông minh nhân tạo, mà chỉ có năng lực tính toán mạnh mẽ mà thôi, vậy thì người điều khiển Quần Lâm chiến đấu lúc đó liệu có phải là Khánh Trần không? Nhưng sau khi pháo đài Quần Lâm bị rơi, đối phương đã làm thế nào để trốn thoát?

Bây giờ không phải lúc để nghĩ đến chuyện này, Nhện Đen tinh tường cảm nhận được có gì đó không ổn, hắn nhìn về phía hội trưởng Phượng Hoàng:

"Bây giờ còn ai chưa truy kích Khánh Trần không? Tổng cộng ngươi đã bố trí bao nhiêu mai phục?"

Hội trưởng Phượng Hoàng cười nói:

"Hắn đụng phải tất cả phục binh mà ta sắp đặt, không nhánh phục binh nào là thừa cả. Bây giờ công hội Phong Bạo của ngươi đang ở phía bắc, những người khác mà ta sắp xếp đang ở phía nam, về cơ bản đã bao vây hắn ta rồi."

Hội trưởng Phượng Hoàng đang cười, nhưng Nhện Đen lại cảm thấy không ổn:

"Tại sao lại sẽ gặp phải tất cả phục binh? Hắn chạy loạn xung quanh như một con ruồi không đầu, nhưng lại chính xác kéo tất cả binh lính phục kích của ngươi ra ánh sáng?"

Hội trưởng Phượng Hoàng nói:

"Điều này chứng tỏ bày binh bố trận của ta có chỗ độc đáo."

Nhện Đen lắc đầu, nàng mở chiếc mô hình ba chiều vừa làm ra, nghiêm túc phân tích:

"Nhìn vào đây thì vốn dĩ hắn có thể tránh thóat được màn phục kích ở khu vực phục kích A15 của ngươi, nhưng hắn đã đánh một bước rẽ và đâm đầu vào đó, cả A29 cũng thế. Ta không nghĩ là ngươi có cách bày binh bố trận độc đáo, mà là trong quãng thời gian hắn án binh bất động đó đã tìm thấy tất cả các vị trí phục kích, sau đó hắn đi tìm chính xác tất cả mọi người rồi kéo bọn họ về phía sau hắn!"

Hội trưởng Phượng Hoàng không phải kẻ ngốc, sau khi bị phủ định bản thân tất nhiên trong lòng hắn có chỗ không vui, nhưng hắn cũng thừa nhận tất cả những gì Nhện Đen vừa nói.

Hai tuyến đường chạy trốn của Khánh Trần đều có chút không được tự nhiên, như thể cố ý tiếp cận chúng vậy!

"Nhưng tại sao hắn lại làm như vậy?"

Hội trưởng Phượng Hoàng thắc mắc:

"Ta còn để người chơi giấu hơn 400 cây súng, còn đăng những tin tức làm quấy nhiễu suy nghĩ của hắn lên diễn đàn, lúc này hắn đã bị bao vây lại, hơn 800 khẩu súng bắn vào hắn, hắn chết là cái chắc, còn có thể biến hắn thành một cái sàng."

Nhện Đen đột nhiên cao giọng nói:

"Không ổn, bảo tất cả mọi người tách nhau ra, không được nổ súng, không được."

Muộn rồi.

Lúc này trong thế giới đa nguyên số 8, Khánh Trần đã bị đám người chơi hoàn toàn bao vây, đám người chơi không thể chờ đợi được mà vội vàng nhấc súng lên chuẩn bị nổ súng, âm thanh tách tách giống như tiếng pháo trong đêm giao thừa, vừa liên tục không dứt vừa làm người ta kinh sợ.

Mọi người đều mong chờ cảnh tượng Khánh Trần bị bắn tan thành bụi phấn, họ quá căm hận hắn, biết bao người chơi cùng truy đuổi một mình hắn nhưng lại bị phản kích quá nhiều lần.

Đám người chơi đứng bên ngoài trận địa hình tròn, vây Khánh Trần lại cách một khoảng 30 mét, mọi người chẳng khác gì đang đánh boss, nhìn từng giọt máu cuối cùng của boss, không kìm được hét lên:

"Phải giết sạch! Phải giết sạch!"

Chỉ có Minh Vương cảm thấy có hơi tiếc nuối, không ngờ lần này hắn lại không được làm nhân vật chính, vả lại đòn sát thủ mà hắn dày công chuẩn bị lại không có cơ hội sử dụng.

Hơn nữa, chuyện giết Bạch Nhân Chi Quang này hình như cũng không cần bản thân hắn đóng góp sức lực gì.

Hắn giống như một khán giả, chỉ đến để góp vui.

Một đại sư chiến đấu cấp S như hắn lần đầu tiên nếm trải cảm giác như vậy.

Bản thân bất ngờ bị biến thành râu ria.

Nhưng không sao, giết được Bạch Nhân Chi Quang là được.

Thế nhưng, trong thế giới này, chuyện tàn khốc nhất chính là sau khi cho ngươi hi vọng lại hủy diệt đi hi vọng đẹp đẽ đó của ngươi.

Hữu củ!

Khánh Trần đứng trong cơn mưa bom bão đạn, huy động cuồn cuộn sấm sét trong cơ thể, hình thành một điện từ trường khổng lồ.

Thế giới siêu đạo là có thật, ít nhất thì cơ chế hoạt động của nó là có thật, vì vậy các học sinh của học viện du hành thời gian mới có thể đến học kỹ năng pháp sư sấm sét.