Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 2388: Nghĩ Cách Giải Quyết




Trở lại mảnh đất ở đại lục phía Đông dù chỉ có một phút cũng khiến Khánh Trần cảm thấy thân thiết, dù đối mặt với ông lão luôn luôn nghiêm túc kia, hắn cũng cảm thấy đối phương trông hiền hậu hơn nhiều.

Khánh Trần nhìn lão gia tử:

“Cảm giác sau khi tái xuất giang hồ thế nào?”

Lão gia tử nghiêm túc suy tư một lát rồi nói’

“Bây giờ không co ai nhắc đến chuyện trả lương cho ta, chúng ta không bàn đến chuyện tiền thương nhưng lương thì vẫn phải có.”

Khánh Trần dở khóc dở cười, đối phương tự coi mình là nhân viên thật đấy à.

Hai người lại im lặng.

Lý Khả Nhu ở bên cạnh tri kỷ đặt câu hỏi:

“Ở ngoài ăn uống có quen không?”

Khánh Trần trả lời:

“Không quen nổi, thường xuyên ăn hamburger bò, nhưng còn chẳng ngon bằng một đĩa khoai tây thái sợi ở quê hương.”

Lý Khả Nhu hỏi tiếp:

“Bây giờ có gặp nguy hiểm gì không?”

“Có, ta đang nghĩ cách giải quyết, hơn nữa thời gian khá cấp bách.”

Khánh Trần đáp.

Những câu hỏi của Lý Khả Nhu thật ra đều những điều mà một người cha muốn hỏi nhưng không thể thốt ra được.

Lão gia tử làm gia chủ Khánh thị bao lâu nay, sớm đã quen với góc nhìn quan sát thiên hạ, đăm chiêu suy nghĩ, tính toán kế hoạch vĩ đạo, bảo hắn sắm vai người cha quan tâm con trai mình thì hắn lại không làm được.

Vì vậy, Lý Khả Nhu thực tri kỷ mà thay lão gia tử hỏi tất cả những gì một người cha muốn hỏi, tránh cho lão gia tử xấu hổ vì phải tự mình mở miệng.

Về phần bản thân nàng có muốn hỏi đến mức nào, vậy thì không thể xác định được.

Có lẽ đây là nguyên nhân Lý Khả Nhu có thể trở thành đại quản gia của trang viên Ngân Hạnh trong thời gian ngắn.

Nhưng hắn không có nhiều thời gian ôn chuyện.

AI ở đại lục phía Tây nhắc nhở hắn, rất nhiều người đã đoán được thân phận thật của ánh sáng của người da trắng và sẽ tiến hành một cuộc điều tra mới về thân phận này.

Cuộc xâm nhập và ẩn nấp lần này giống như một trận chiến tấn công – phòng thủ lâu dài, hai bên không ngừng tìm kiếm sơ hở của đối phương, sau đó công kích và phòng thủ.

Trước mắt Khánh Trần chỉ có thể phòng thủ.

Hắn nói với Lý Khả Nhu:

“Hiện tại có những ai tập trung ở thành phố số 5?”

Lý Khả Nhu lấy màn hình tinh thể lỏng ra đưa cho hắn:

“Danh sách nhân viên ở trong này, ấn mở danh sách còn có thể thấy được từng người sẽ làm gì trong khoảng thời gian tới.”

Khánh Trần nhìn nàng, cô gái này vậy mà lại chuẩn bị xong xuôi hết mọi thứ rồi.

Nhện Đen đứng trong phòng chỉ huy trên tàu Phong Bạo và yên lặng chờ đợi, nàng biết ánh sáng của người da trắng sẽ không để nàng chờ quá lâu.

Bỗng nhiên có người lên tiếng:

“Ánh sáng của người da trắng đăng nhập rồi!”

Nhện Đen nói với giọng lạnh lùng:

“Giăng lưới thẩm định cho ta, bất luận sống chết, dù phải trả giá đắt thế nào cũng phải xác nhận trạng thái của từng mục tiêu, để xem họ có ở trong thế giới Siêu Đạo không! Đây là kế hoạch A, một khi gặp trở ngại lập tức tiến hành kế hoạch B!”

“Phần lớn mục tiêu đều ở trong nhà mình, thậm chí còn có một mục tiêu là hầu tước, chúng ta không có cách nào dùng biện pháp cứng rắn.”

Nhện Đen đanh mặt:

“Giết họ đương nhiên không được, nhưng lẽ nào xông vào xem một cái cũng không được? Người Phán Quyết chúng ta khi làm việc không cần phải nhát gan đến thế.”

Trong trang viên của hầu tước Kennedy.

Tài xế mới tới tựa vào xe hút thuốc, biệt thự sáng trưng ánh đèn điện, các nữ nộ đi đi lại lại chuẩn bị bữa khuya.

Trong ký túc xá nô lệ bên cạnh, quản đốc đang đánh bài với nô lệ.

Chỉ có tài xế là tách biệt với hết thảy, không thuộc về biệt thự, cũng không thuộc về ký túc xá nô lệ.

Hắn đeo tai nghe mini, mở kênh liên lạc ra.

Đang hút thuốc thì có người lên tiếng trong kênh liên lạc:

“Ánh sáng của người da trắng đã đăng nhập vào trò chơi, kiểm tra Lam Sơn, tiểu đội Xích Huyết có đăng nhập cùng lúc không.”

Sau khi nhận được mệnh lệnh thông qua tai nghe, tài xế dụi điếu thuốc rồi lặng lẽ đi đến chỗ âm u vắng người một cách điềm nhiên như không.

Sau khi đi vào góc chết của camera giám sát, hắn nhanh nhẹn trèo lên tường ngoài của biệt thự như một con thạch sùng, khẽ khàng bò lên tầng hai.

Tài xế quen cửa quen nẻo leo lên cửa phòng phòng giải trí, dè dặt ló đầu vào trong quan sát, ngoại trừ hai chiến sĩ gen cấp B đang canh gác thì lúc này những người còn lại đều ở trong thế giới Siêu Đạo.

Tài xế chuẩn bị rời đi, nhưng đột nhiên hai chiến sĩ gen phát hiện ra hắn, lập tức quát to:

“Ai?!”

Tức khắc hai chiến sĩ gen của tiểu đội Xích Huyết quyết đoán xông đến cửa sổ, nhảy vọt lên dùng khuỷu tay đập vỡ thủy tinh, thả người nhảy xuống từ tầng hai đuổi bắt tài xế.

Thủy tinh rầm rầm vỡ vụn, ngay sau đó mảnh vỡ rơi như mưa, nhóm Lam Sơn đang kết nối tế bào thần kinh nên không nghe được âm thanh bên ngoài thế giới Siêu Đào.