Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 2385: Đến Lúc Kiếm Thêm Người Rồi




Cho đến nay, tất cả những kỹ năng của pháp sư sấm sét trong thế giới Siêu Đạo đều được Khánh Trần kiểm chứng trong thế giới thực, quả thực là khả thi.

Chỉ có thể nói, logic vận hành của AI giấu đằng sau thế giới này còn chặt chẽ hơn những gì hắn nghĩ, đó là sự nhận thức và hiểu biết của AI ấy về thế giới được chuyển đến nơi này, đồng thời gia tăng vài hạn chế nho nhỏ.

Ví dụ như từ trường bão cấp B, rõ ràng là bom EMP hình người Khánh Trần dùng để đối phó các thiết bị công nghệ, trong trường học dành cho người du hành thời gian có vô số pháp sư sấm sét, những tên gà mờ ngày ngày chơi Avada Kedavra ấy cần được đưa đến đây đào tạo gấp.

Chỉ nội việc học được từ trường bão này cũng cực kỳ đáng giá.

Khác với Khánh Trần tự mình mày mò nghiên cứu, các học sinh đến đây chỉ cần chăm chỉ bắt chước cách vận hành là được, không cần có sự hiểu biết sâu sắc về bức xạ điện từ.

Chuyện mở mật thược chi môn nối đến đại lục phía Đông nhất định phải được lên lịch thực hiện càng sớm càng tốt.

Vả lại bây giờ Khánh Trần cũng có chút chờ mong, ngay cả thứ mà hắn am hiểu nhất cũng chỉ là kỹ năng cấp B với AI, vậy chiêu thức cấp S sẽ mang đến bất ngờ gì cho Khánh Trần?

Rốt cuộc Vạn Thần Lôi Ti của Khánh Trần đã đạt đến cấp A rồi, chưa biết lúc nào sẽ thăng lên bán thần cấp S, đến lúc đó hắn có thể mượn sự hiểu biết của AI về thế giới để chuyển hóa thành đại chiêu cấp bậc bán thần của mình!

Thậm chí đến tận bây giờ Khánh Trần vẫn chưa tìm ra được cách nguyên tố hóa cơ thể của mình, hắn cũng đâu thể chỉ có mỗi chiêu EMP được.

Có lẽ đây mới là ý nghĩa của việc tiến vào thế giới số 8, AI muốn dạy hắn tương lại phải chiến đấu như thế nào!

Có một lúc nào đó, Khánh Trần nghĩ đến một vấn đề, nếu hắn không phá đảo thế giới số 136 thì có phải phần thưởng phá đảo phó bản này là nghề nghiệp khác không?

Hay dù hắn phá đảo phó bản nào thì AI đều sẽ đưa cho hắn nghề pháp sư sấm sét?

Không phải là không có khả năng.

Khánh Trần lùi về sau một km rồi đăng xuất.

Hắn không vội đi cướp hàng tiếp tế, mà quyết định chờ đợi thêm một lúc.

Thấy hắn đăng xuất, những người chơi khác đều cảm thấy khó hiểu: Ánh sáng của người da trắng biết họ đang thu thập vũ khí, lẽ nào hắn không hoảng sao?

Quá ngông cuồng!

Khánh Trần tháo kính thực tế ảo ra, quay sang nhìn Nhất đang nằm bò trên ghế sofa bên cạnh, cười hỏi:

“Ngươi cứ ở bên cạnh ta suốt thế à?”

Nhất suy nghĩ rồi trả lời:

“Dù sao ta cũng không có việc gì phải làm, mạng dân dụng cấp 1 ta đã đi dạo hết rồi, chẳng vui nữa, ta đi tìm vài tiểu tỷ tỷ nhưng hình như người ở đại lục phía Tây đều trầm lặng quá, không thú vị như đại lục phía Đông. Đúng rồi, sao ngươi lại đăng xuất nữa thế, vừa mới vào được một lúc thôi mà.”

Khánh Trần lấy Chân Thị Chi Nhãn màu vàng từ trong túi quần ra:

“Đến lúc kêu thêm người rồi.”

Trong phòng tối của cứ điểm trên không Phong Bạo.

Nhện Đen chậm rãi bước vào phòng và đóng cánh cửa kim loại sau lưng lại.

Trước khi vào phòng nàng đã đuổi hết nhân viên máy móc canh giữ bên ngoài để tránh có người nghe lén âm thanh trong phòng tối.

Công tước Phong Bạo vẫn khoác áo choàng màu đen thêu chỉ vàng, hắn ngồi trên ghế sofa rộng rãi, thân hình cao khoảng 2 mét khiến hắn trông như một pho tượng ngồi trên ngai vàng.

Nhện Đen cao mét bảy đứng trước mặt hắn như món đồ chơi yếu ớt không chịu nổi một đòn.

Công tước Phong Bạo lắc ly rượu whisky trong tay, chất lỏng sóng sánh màu hổ phách, cuối cùng hắn uống cạn một hơi:

“Vì sao vẫn chưa tìm được Joker?”

Nhện Đen nhẹ nhàng cởi giày cao gót ra quỳ trước mặt hắn:

“Đối phương quá gian xảo, ta đang nghĩ biện pháp mới.”

“Sao ta cảm thấy ngươi cố tình tha cho hắn?”

Ngọn đèn trên đỉnh đầu công tước Phong Bạo chiếu xuống, hốc mắt sâu dưới vầng trán bị che khuất trong bóng tối:

“Quốc vương đã hỏi đến việc này, Người Xem Mệnh đưa ra lời tiên đoán rằng khách không mời đến từ bờ bên kia của đại dương sẽ mang đến vận rủi nghiêm trọng cho vương quốc, khi ấy lá cờ của vương quốc Roosevelt sẽ rơi xuống, biển cả sẽ đảo lộn, bầu trời sập xuống. Quốc vương giao trách nhiệm cho Hắc Thủy Thành phải mau chóng tìm được hung thủ tấn công giáo đường, còn ta phải giết chết Joker từ nơi xa đến đây. Bây giờ ta hỏi ngươi, ngươi có nghiêm túc bắt hắn không?”

Ngón tay của Nhện Đen khẽ run rẩy, nàng cúi đầu:

“Công tước, ta đang cố hết sức bắt hắn.”

“Tiếp nhận trừng phạt.”

Công tước Phong Bạo nói với giọng lạnh lùng.

Nhện Đen đã cởi áo khoác của mình ra, trên lưng nàng là vết thương do bị quất hôm qua nhưng chưa khỏi hẳn.

Nàng đi đến vách tường, mặc cho công tước Phong Bạo dùng xiềng xích trên tường trói nàng lại.

Tiếng roi vụt vang lên trong phòng tối, vẫn không có tiếng người kêu rên, như người phụ nữ trong căn phòng đó đã quen bị đối đãi như vậy.