Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 2376: Kế Hoạch Thất Bại




Quản đốc dám đứng xếp hàng cũng chính vì vấn đề này.

Hắc Sắc nhìn bầu trời bên ngoài trang viên mà cười chế nhạo, tên quản gia này cũng thật dễ xua đuổi, bảo về nhà liền cút ngay về nhà.

Lệnh triệu tập của công tước Phong Bạo không biết sẽ đột ngột đưa xuống lúc nào, đến lúc đó mọi sự khẩn cấp, thời gian tập trung khẩn cấp tối đa là hai giờ, vì vậy, nếu những người trong đội hình binh lính vượt quá thời hạn, họ nhất định sẽ bị xử trí theo quân pháp và sẽ bị Nhện Đen đưa ra tòa án quân đội.

Khi đó hắn tuyệt đối sẽ không thông báo cho quản gia thời gian tập hợp, có thể quản gia ngủ một giấc, tỉnh dậy đã lỡ mất thời gian tập hợp rồi.

Hắc Sắc quay trở lại biệt thự.

Lam Sơn đang ăn cơm, hắn vừa bôi bơ lên bánh mì vừa hỏi Hắc Sắc:

"Hắc Sắc, người có tài khoản ở thế giới siêu đạo không?"

Hắc Sắc gật đầu:

"Chúng ta đều là thành viên của công hội Phong Bạo."

Lam Sơn hai mắt sáng lên:

"Vậy với thân thủ của ngươi, hẳn là ở trong giới siêu đạo cũng sống vui vẻ sung sướng lắm đúng không, ta mới mua nghề pháp sư sấm sét, ngươi có thể đưa ta đi luyện cấp không?"

Hắc Sắc cười nói:

"Đại thiếu gia có yêu cầu, chúng ta đương nhiên tuân theo, ở trong giới siêu đạo, ta đã thăng lên cấp B rồi, những đồng đội còn lại của ta cũng đều là cấp C, đưa ngươi thăng cấp hoàn toàn không có vấn đề gì."

Trong một phó bản hàng ngàn người chỉ có một đại sư chiến đấu cấp S và hai chiến sĩ cấp A, đủ thấy việc nâng cấp khó khăn như thế nào.

Vì vậy Hắc Sắc luyện đến cấp B vốn đã rất mạnh rồi, dù sao thì trong thế giới siêu đạo, chết đồng nghĩa với việc xóa tài khoản và bắt đầu luyện lại từ đầu.

Lam Sơn vui vẻ hỏi:

"Vậy nếu các ngươi đưa ta luyện cấp thì bao lâu ta có thể lên được cấp B?"

Hắc Sắc suy nghĩ một chút:

"Nhiều nhất là hai tháng, chúng ta tới phó bản số 182, đó là nơi luyện cấp của công hội Phong Bạo, có những con chó săn và lợn rừng sinh sản rất nhanh."

Lam Sơn có chút thất vọng:

"Mất những hai tháng cơ à, ngươi xem tên Bạch Nhân Chi Quang kia kìa, mới hai ngày đã lên được cấp A rồi. Ta có xem qua bảng xếp hạng tổng điểm hàng tháng, hắn sắp nằm trong top 10 rồi."

Hắc Sắc lắc đầu:

"Đại thiếu gia, loại người đó là thiên tài, cộng với việc tìm được phó bản nâng cấp đặc biệt, chúng ta không thể so sánh. Tuy nhiên, lần này, công hội Phong Bạo đã vạch ra một kế hoạch vây quét hắn, tất cả chúng ta đều bị bắt buộc phải online để chiến đấu trong sáu ngày nữa, ngay cả khi hắn có thể thông quan, ra ngoài rồi cũng sẽ bị xóa tài khoản luyện lại.

"A, vậy sao?"

Lam Sơn hơi ngạc nhiên:

"Đi thôi, chúng ta đi thế giới siêu đạo, các ngươi đưa ta thăng cấp."

Hắc Sắc bóng gió hỏi:

"Đại thiếu gia, quản gia cũng là một cao thủ, ở thế giới siêu đạo hắn hẳn cũng lợi hại lắm nhỉ, trước đây hắn chưa từng dẫn ngươi đi luyện cấp sao?"

Lam Sơn xua tay:

"Đừng nhắc nữa, hắn luôn đụng độ với người trong thế giới siêu đạo, tài khoản của hắn bị xóa tổng cộng không dưới mười lần, hơn nữa cấp bậc của hắn cũng chưa từng vượt quá cấp D, không giúp được gì cho ta, các ngươi còn đỡ."

Khóe miệng Hắc Sắc khẽ nhếch lên, cũng chính lúc này, vị tài xế mới tới đó tìm đến ký túc xá của nô lệ, hắn thờ ơ hỏi:

"Bữa trưa của quản gia giải quyết sao vậy, các ngươi có chuẩn bị đồ ăn cho hắn không?"

Những người nô lệ nhìn nhau:

"Hắn không ăn, vốn dĩ hắn định ăn thanh protein như bọn ta, nhưng kết quả mới ăn một miếng hắn đã nhổ ra đầy đất."

Người lái xe nhìn phần rác Khánh Trần nhổ trên mặt đất, trầm ngâm hỏi:

"Quản gia bây giờ ở đâu?"

"Hắn trở về nhà ở quận Thất Hạ rồi, nghe trưởng quản của tiểu đội Xích Huyết nói rằng trước khi ra trận sẽ thông báo cho hắn."

Người lái xe gật đầu rồi rời đi, đồng thời báo tin này cho cấp trên:

"Tiểu đội Xích Huyết dự định muốn đuổi quản gia đi, xua đuổi những người xung quanh con trai cả của Kennedy. Cho đến nay vẫn chưa phát hiện tên quản gia có gì bất thường, phù hợp với đặc điểm hành vi của nhân vật, biểu hiện của tiểu đội Xích Huyết có phần gấp gáp, dường như có một kế hoạch khác."

Khánh Trần đang đi trên các con phố của thành phố Phong Bạo, màu sắc của các tòa nhà kiến trúc ở đây tối hơn nhiều so với đại lục phía tây.

Ví dụ như kiến trúc Phong Bạo phía trên đỉnh đầu kia, nó giống như một hòn đảo biệt lập, hầu hết chúng đều có màu đen đặc.

Đèn neon nổi ba chiều tuyệt đẹp nằm xen kẽ giữa các tòa nhà màu đen, giống như một sự tô điểm cho khu vực sống trong ngột ngạt.

Có những vũng nước ở khắp mọi nơi trên đường, mọi người đi xuống phố đều cúi đầu xuống, cố gắng tránh những camera giám sát dày đặc trên đầu.

Giữa họ rất hiếm khi thấy ai giao tiếp với nhau, chỉ có những vũ công trên lề đường đang lôi kéo khách hàng trong bộ quần áo lẳng lơ.