Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 2370: Thay Thế




Thích khách Ảnh Tử thầm than trong lòng, hỏng rồi! Hắn đã đâm phải một cái cây khi đang bay ngược trở lại, như thể một người đột nhiên bị đá ra khỏi bóng tối, cho đến lúc này, thích khách Ảnh Tử mới thực sự xuất hiện trong tầm nhìn của những người chơi khác.

Khánh Trần thuận tay chém xuống một kỹ năng cấp A bằng một tia sét, cơn phẫn nộ của thần sấm!

Sấm sét lao xuống như một con rồng năm móng trắng xám, chiếu sáng cả một khu rừng và phơi bày tên thích khách Ảnh Tử trước tầm mắt của mọi người, chỉ thấy được vẻ mặt thất thần của hắn, còn cơ thể đã bị sét đánh đến cháy xém.

Hắn không biết làm sao Khánh Trần lại phát hiện ra hắn, nhưng tấm nền bóng tối như một thứ toàn năng đó lại bị dẹp bỏ mất trước khi nó được sử dụng. Khánh Trần chạy vào rừng mà chẳng hề quay đầu lại, những người chơi phía sau cũng tăng tốc đuổi theo, khi đi ngang qua xác của thích khách Ảnh Tử, cái xác đó đang hóa thành một dải ánh sáng kinh nghiệm màu trắng bay về phía Khánh Trần.

"Người đánh lén chúng ta là ai đấy?"

"Không thấy rõ...nhưng có lẽ không phải là một cao thủ, vừa ra chiêu đã bị đánh chết rồi, gà mờ."

Đây là câu nói cuối cùng mà thích khách Ảnh Tử có thể nghe thấy, sau khi bị hệ thống cưỡng ép phải offline, hắn tức đến muốn thổ huyết!

Lúc này, trong rừng vẫn còn có một người đang đứng từ xa quan sát tình hình trận chiến của bên này, vốn dĩ nàng cũng đang chuẩn bị ra tay, nhưng lại bị một chiêu này của Khánh Trần làm cho kinh hãi, chần chờ mãi không dám ra tay.

Nàng cảm nhận được rất rõ rằng lúc Khánh Trần rời đi đã liếc qua hướng nàng một cái, như thể đã phát hiện ra vị trí của nàng từ lâu. Người chơi nữ này chính là Độc Xà, nàng cũng là thích khách Ảnh Tử, nhưng lại có cảm giác nếu nàng ra tay có lẽ kết cục cũng không khác gì người chơi vừa nãy.

Đây là lần đầu tiên nàng cảm nhận được cảm giác bức bách như thế này trong thế giới siêu đạo, không khác gì với lúc nàng đứng trên chiến trường trong khu cấm kỵ, đối mặt với dũng sĩ đệ nhất tam quân của vương triều người khổng lồ.

Độc Xà dần dần lựa chọn rút lui, không hiểu tại sao nàng lại có cảm giác muốn chiến đấu với vị đại sư chiến đấu cấp S Minh Vương kia hơn.

Giết Bạch Nhân Chi Quang nàng cũng không nhận được bao nhiêu lợi ích, nhưng giết được Minh Vương nàng sẽ trở thành một đại sư chiến đấu cấp S mới.

Trong thế giới siêu đạo, số lượng cấp S rất ít ỏi, đó là cuộc chiến tranh giành tư cách.

Nếu muốn từ cấp A thăng lên cấp S, nhất định phải thay thế bằng một cấp S khác mới được.

Có người từng nói rằng đây cũng chính là tình trạng hiện tại của thế giới siêu phàm trong thế giới thực, số lượng siêu phàm giả có thể dung hòa với ý chí của thế giới cũng có giới hạn, chỉ có điều bây giờ nhân loại vẫn chưa tìm được giới hạn đó mà thôi.

Nhưng cũng vào đúng lúc này, phía nam đột nhiên xuất hiện một nhánh đại quân Khô Lâu cuồn cuộn kéo đến.

Số lượng giết người của Minh Vương đã lên đến con số hàng nghìn, quân số Khô Lâu tương ứng cũng được kéo lên hàng nghìn, sau khi binh lính Khô Lâu được cho gọi ra có thể tồn tại trong vòng bảy ngày, vì vậy trong thế giới siêu đạo này hắn đã trở thành kẻ vô địch rồi.

Khi tất cả người chơi nghe thấy âm thanh này lập tức kinh ngạc không thôi, thậm chí cũng không biết có nên tiếp tục đuổi theo Khánh Trần hay không.

Minh Vương đã sớm lập nên thế lực của mình, nói hắn có thể đối đầu với bốn công hội lớn cũng không ngoa.

Chỉ có điều, sau khi Minh Vương điều khiển một đại quân Khô Lâu vào rừng, hắn không tiếp tục giết thêm bất cứ người chơi nào nữa, mà là dứt khoát hỏi:

"Bạch Nhân Chi Quang đâu?"

Người chơi của công hội Hắc Thủy chỉ vào trong rừng:

"Chạy về phía đó rồi, ngươi xem, đó là bóng lưng của hắn."

Minh Vương cưỡi một con ngựa đầu lâu, chế giễu nói:

"Biết bao người đuổi theo một người như vậy cũng không giết được, để đó cho ta."

Những người chơi xung quanh dùng ánh mắt ngưỡng mộ của một cấp E nhìn lên một đại sư chiến đấu cấp S, MInh Vương trong lòng rất hưởng thụ nhưng trên mặt vẫn bày ra dáng vẻ như không có gì.

Cũng chính lúc này, Khánh Trần quay đầu nhìn đám người chơi và quân lính Khô Lâu đang đứng trong khu rừng rậm rạp kia, da đầu tê rần hết lên.

Hắn còn định vào rừng sẽ giết thêm vài nhóm người chơi nữa, nhưng mắt thấy Minh Vương cũng muốn tham gia cuộc truy sát hắn tới nơi rồi, thế này thì làm ăn được gì nữa?

Khánh Trần đột nhiên chuyển hướng di chuyển.

Mấy người chơi ngơ ra:

"Ấy khoan đã sao họ lại chạy về hướng vòng độc? Hắn muốn dựa vào vòng độc để tránh bị truy sát sao?"

Vòng độc là nơi mọi người đều kính sợ, cơ thể chỉ cần bị vòng độc lan đến chút xíu thôi cũng cảm giác cả người như có bọ cạp độc cắn trúng, tứ chi cũng dần dần bị tê liệt.

Bất kể là người chơi lợi hại đến thế nào, chỉ cần ở đó mười phút thôi cũng chết chắc.

---

Trong lúc chờ chương các bạn có thể đọc:

🧠ĐẠI THÁNH TRUYỆN (BẢN DỊCH): Hài hước, nhân sinh, tiên hiệp....🧠