Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 2335: Chiến Đấu




Dù hắn phải lướt nghề nghiệp pháp gia lôi đình một lần nữa thì cũng chỉ mất vài giờ mà thôi.

Hơn nữa, Khánh Trần rõ ràng cảm nhận được ý tốt của AI, lại còn có một sự tò mò nhất định về bản thân hắn và Nhất.

Thật khó để nói rốt cuộc đối phương muốn làm gì, nhưng ít nhất nó sẽ không liều mạng hãm hại hắn chỉ vì một vấn đề tầm thường như vậy.

Vậy thì lại xuất hiện thêm vấn đề rồi, AI nói rằng ở đây có thể nâng cấp được thì nhất định có thể nâng cấp nhanh chóng.

Khánh Trần suy nghĩ chốc lát, trên bầu trời vang lên âm thanh của phi thuyền, hắn nhìn thấy từng cái hộp có treo dù được ném vào các khu vực khác nhau.

Hắn không đợi thêm nữa, trực tiếp nhảy khỏi tán cây và chạy đến một trong những điểm rơi kia.

Trên đường đi, Khánh Trần nhặt lấy một nhánh cây, thật cẩn thận xé bỏ tất cả cành cây trên đó.

Ngay khi hắn sắp đến được điểm rơi thì bắt đầu giảm tốc độ, uốn cong phần thân trên của mình và tiếp tục di chuyển về phía trước nhẹ nhàng như một con báo.

Người chơi không có cách nào mang theo sức mạnh của thế giới thực vào đây, nhưng kỹ năng lại là thứ không thể xóa bỏ trong thế giới siêu đạo.

Khánh Trần đã chiến đấu không biết bao nhiêu trận, kinh nghiệm cũng như sự khôn ngoan mà những trận chiến đó mang lại cho hắn là những thứ mà những người chơi bình thường không thể có được. Điều đó cũng bao gồm tốc độ.

Hắn dường như quay trở lại thời gian ở nhà tù số 18, trong đêm khuya thanh vắng, Diệp Vãn đã cẩn thận dạy hắn cách kiểm soát bước đi, kiểm soát cơ bắp của mình, và thậm chí đưa hắn đến các phòng giam khác nhau để học cách đâm trúng lá lách của người khác

Nghĩ lại cũng thấy thật hoài niệm.

Điểm rơi thả dù nằm trong khu rừng rậm rạp.

Sau khi đến điểm rơi thả dù, Khánh Trần đi lại xung quanh chiếc hộp một lúc, sau khi xác nhận rằng không có ai ở gần đó mới tiếp tục tiến lại gần.

Khánh Trần mở chiếc hộp ra, nhưng chỉ thấy một lọ thuốc mỡ bên trong.

Hắn đóng chiếc hộp lại, rồi tìm một cây to khác, mạnh mẽ chui vào trong tán cây.

Khoảng mười phút sau, một người chơi mặt ngựa cao to khỏe mạnh vội vàng chạy tới, có lẽ cũng là bị điểm rơi thả dù thu hút rồi chạy tới đây.

Người chơi mặt ngựa này di chuyển nhanh nhẹn, ít nhất hắn cũng là người chơi cấp D, nếu Khánh Trần đối đầu với hắn đảm bảo sẽ chết chắc.

Chiếc dù bay rơi từ độ cao 2.000 mét, chiếc dù màu đỏ vô cùng bắt mắt, chắc chắn sẽ thu hút người chơi trên mọi con đường đến đây.

Người chơi mặt ngựa phấn khích tiến đến trước chiếc hộp, nhẹ nhàng mở chiếc hộp ra.

Ngay khi vừa cầm lọ thuốc mỡ lên, hắn đột nhiên nghe thấy một thứ gì đó rơi xuống phía sau mình.

Người chơi mặt ngựa đột ngột quay đầu lại, chỉ kịp nhìn thấy một cành cây đâm vào mắt hắn chính xác như đã dự đoán trước.

Hắn đau đớn lùi lại, khi chỉ còn mắt phải để nhìn thế giới, muốn giữ được thăng bằng cơ bản cũng vô cùng khó khăn.

Mọi thứ ở đây là thật, đói là thật và đau cũng là thật, người chơi mặt ngựa đó cố gắng chịu đựng cơn đau đến chết đi sống lại, vung hai nắm đấm ném Khánh Trần ra ngoài.

Tốc độ của hắn nhanh hơn Khánh Trần, thực lực cũng mạnh hơn Khánh Trần, cú đấm này suýt chút nữa đã đánh chết Khánh Trần ngay tại chỗ.

Người chơi mặt ngựa có thể nghe thấy tiếng Khánh Trần rên rỉ, và thậm chí cả tiếng Khánh Trần nôn ra máu trên mặt đất.

Hắn miễn cưỡng mở con mắt phải duy nhất của mình để nhìn, nhưng hắn không thể nhìn thấy bất kỳ dấu vết nào của Khánh Trần nữa!

Hắn đưa tay đến thắt lưng và chạm vào thanh kiếm laze của mình.

Thế nhưng, khi hắn đưa tay lên thắt lưng, hắn mới phát hiện hai bên thắt lưng hắn trống rỗng.

Trong tích tắc, người chơi mặt ngựa liền hiểu ra rằng thực ra vừa rồi Khánh Trần hoàn toàn có thể ẩn nấp, nhưng sở dĩ đối phương chậm nửa nhịp là vì hắn phải liều lĩnh bị thương để lấy đi thanh kiếm laze trên thắt lưng của mình.

Đối phương dùng nhánh cây chọc mù mắt hắn rồi cướp đi thanh kiếm laze của hắn chỉ trong tích tắc.

Mãi cho đến lúc này người chơi mặt ngựa mới nhận ra rằng điểm rơi thả dù đã bị người khác coi là mồi nhử tuyệt nhất!

"Hô hấp."

Khánh Trần chậm rãi đi qua đi lại bên cạnh người chơi mặt ngựa mà dưới chân không hề phát ra tiếng động.

Thế giới siêu đạo thực sự quá chân thực, cảm giác đau rát do dịch chuyển các cơ quan nội tạng dường như thực sự giúp hắn kích thích thần kinh và tiết ra adrenaline!

Những hạt mồ hôi to như hạt đậu tập trung trên trán và cuối cùng chảy xuống cằm.

Trong phút chốc, hắn đột nhiên tiến lên một bước, người chơi mặt ngựa nghe thấy tiếng động liền lập tức xoay người lao về phía hắn...nhưng trống không! Động tác giả.

Khánh Trần dùng kế giương đông kích tây như thể đã tính toán sẵn hắn sẽ phản ứng như thế, chỉ với một sải chân đã đi vòng ra sau người chơi mặt ngựa.

Hắn cầm chuôi kiếm laze, ấn nó vào bên hông của người chơi, sau đó nhấn công tắc của thanh kiếm.

---

Trong lúc chờ chương có bạn có thể đọc:

👾ĐỐI TƯỢNG HẸN HÒ CỦA TA LÀ THẦN MINH CHI NỮ (BẢN DỊCH): Hài hước, dị năng, đô thị, trang bức…👾