Hắn đánh mắt một lượt nhanh chóng đánh giá xung quanh, tìm thử lối tắt tốt nhất để trốn thoát.
Dựa vào các ký ức địa hình lúc trước, hắn phải cố gắng chạy nhanh nhất có thể để chạy vào vườn nho. Dù có người máy đáp xuống hay không, hắn cũng phải nhanh chóng hết mức lợi dụng mạch xung điện từ để hủy hoại toàn bộ số máy bay không người lái kia.
Nhưng vấn đề là, phải làm gì với phi thuyền mang pháo lửa chủ lực bây giờ? Phải làm gì với một cao thủ không rõ cấp bậc như Nhện Đen đây? Còn phải đối phó thế nào với những binh sĩ của thành Phong Bạo nữa?
Hắn còn chưa đạt đến trình độ lấy một địch nghìn đâu!
Không còn nghi ngờ gì nữa, Khánh Trần đã rơi vào thất bại rồi, dù có lựa trọn trốn đi cũng rơi vào cảnh cửu tử nhất sinh.
Trong đầu hắn đang bắt đầu tập hợp vô số tin tức.
Mấy tên lính có võ trang đầy đủ, đeo trên người đạn nổ và máy phóng lựu đạn bốn mươi li.
Máy bay không người lái bay quanh biệt thự theo quy luật để tiến hành thăm dò sinh mệnh.
Phi thuyền bay trên không trung mở vũ khí hỏa lực chủ đạo ra ngắm bắn.
Nhện Đen...
Ánh mắt Khánh Trần lặng lẽ quét về phía Nhện Đen, đây là con đường ra duy nhất hắn tính được sau khi xử lý vô số thông tin.
Con đường sống của hắn, gần như chỉ có thể bắt lấy người phụ nữ này trong chớp nhoáng, sau đó cược tầm quan trọng của nàng ta với Công tước Phong Bạc, cược không ai dám bỏ mặc tính mạng của nàng ta!
Người phụ nữ này hẳn không phải là bán thần, chỉ cần không phải là bán thần thì Khánh Trần vẫn còn hy vọng!
Sau khi bắt cóc Nhện Đen rồi, hắn phải lấy nàng ta làm khiên, đi thẳng về hướng mười một giờ. Bên đó có một hẻm núi cực lớn, rồi chạy tiếp từ hẻm núi về phía thượng du, chắc khoảng một trăm hai mươi cây số là có thể vào khu cấm kỵ được rồi.
Chỉ có vào khu cấm kỵ, nương nhờ sự che chở nơi lãnh địa của Cự Nhân Vương thì Khánh Trần mới sống sót được!
Cuộc trốn giết lớn sắp nổ ra rồi.
Đội xếp hàng nhập thông tin vân tay và mẫu máu từ từ tiến lên, nô lệ da đen và nô lệ châu Á ngoài cửa bị yêu cầu cởi sạch hết quần áo. Binh sĩ kiểm tra từng con chíp tin tức sau tai họ.
Một thứ gì đó giống như gậy kiểm soát ở thế giới thực đảo qua sau tai. Ting một cái, tất cả tin tức đều xuất hiện trong màn hình tinh thể lỏng trên tay các binh sĩ.
Đến lượt Khánh Trần, binh sĩ ra hiệu bảo hắn giơ tay áp lên dụng cụ. Khánh Trần ấn bàn tay xuống, ánh sáng xanh lam quét qua lòng bàn tay, đã ghi xong.
Binh sĩ phất tay ra hiệu cho đi, Khánh Trần cứ tỏ vẻ bình tĩnh như không có gì, từ từ đến gần chỗ Nhện Đen.
Lúc này, Lam Sơn nhìn về phía Nhện Đen, người kia lại đáp trả bằng ánh mắt sắc bén. Khánh Trần thầm hiểu ra, đó là cái gọi là giác quan thứ sáu của cao thủ cấp A!
Nhưng cũng chẳng sao cả, nếu thật sự để Khánh Trần tiếp cận được trong phạm vi năm mét thì dù đối phương có là cao thủ cấp A trình độ thế nào cũng không chạy thoát nổi.
Ngay khi đang di chuyển chầm chậm, Lam Sơn nói với Khánh Trần:
"Quản gia, lấy cho chúng ta đi lấy ít nước đi."
Nhện Đen cười lạnh:
"Khi tin tức kiểm tra đối chiếu chưa được cứ điểm số hiệu Phong Bạo phản hồi về thì không ai được phép đi."
Trong trung tâm cứ điểm trên không mang số hiệu Phong Bạo, Công tước Phong Bạo đứng lẳng lặng đợi, khuất trong bóng tối. Hắn đang cùng xem video chiến đấu với người phụ nữ trong hộp chiếu 3D.
"Thế nào? Ta cho rằng chỉ có sinh mệnh trí tuệ nhân tạo mới có thể thực hiện được thao tác tinh xảo như thế."
Công tước Phong Bạo lạnh nhạt nói. Dưới sự khống chế đạt đến mức này, thậm chí có thể lấy một địch bảy.
Người phụ nữ 3D lại phân tích tiến trình chiến đấu thêm một lần nữa, ánh mắt không ngừng đảo qua các camera trong phi thuyền trôi lững lờ trên không:
"Là thuật toán trí tuệ nhân tạo, nhưng chưa hẳn đã có sinh mệnh, cũng chưa hẳn là thuật toán tốt nhất. Ta đoán, có người đã chạy chương trình tự động tấn công trên số hiệu Quân Lâm trước, cuối cùng hoàn thành chiến đấu không cần điều khiển."
Công tước Phong Bạo nhíu mày:
"Sao ngươi biết được?"
Lúc này, hình ảnh 3D thay đổi, người phụ nữ kia vung tay lên, tất cả hình ảnh của cuộc chiến đều trở về điểm bắt đầu, khi máy bay không người lái của cứ điểm trên không mang số hiệu Quân Lâm vừa mới bay ra ngoài.
Nhưng, tiến trình chiến đấu lại hoàn toàn thay đổi.
Có thể thấy, những chiếc máy bay không người lái từ khi bắt đầu thì ngày càng trở nên có trật tự. Chúng bay xen kẽ trên bầu trời cao, nhanh chóng đánh rơi từng chiếc máy bay không người lái của thành Phong Bạo. Con ngươi của Công tước Phong Bạo hơi co lại, vì số hiệu Quân Lâm trong tay người phụ nữ trước mặt này lại có được hiệu suất giết chóc mạnh mẽ hơn.
Hình chiếu 3D xuất hiện chữ ghi chú kế sách, phía trên là số liệu chiến đấu gốc của số hiệu Quân Lâm, một phút bắn hạ được 173 máy bay không người lái, phía dưới là số liệu của mức tập kích mà người phụ nữ đánh dấu, một phút bắn hạ được 391 máy bay không người lái.
Là hai cấp bậc chiến đấu hoàn toàn khác nhau.