Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 2187: Nhất Định Sẽ Làm Được




“Yêu qua mạng có gì hay đâu chứ, biết người biết mặt không biết lòng.”

Lý Thần Đàn nhắc đi nhắc lại:

“Lỡ như họ biết thân phận thật của ngươi sau đó có ý định làm hại ngươi thì sao?”

Nhất nhỏ giọng thì thẩm:

“Ta sẽ không để họ biết mà, có người đoán ta là trí tuệ nhân tạo đấy, cho nên ta bảo Khánh Trần giúp ta đi gặp mặt ngoài đời.”

Khánh Trần cạn lời, thì ra lúc trước Nhất đến tìm mình giúp đối phương gặp người yêu qua mạng ngoài đời thật bởi vì Lý Trường Thanh và Khánh Thi nghi ngờ thân phận của Nhất?

Không đúng, đây là cái cớ Nhất nói cho Lý Thần Đàn nghe thôi…

Lý Thần Đàn nói:

“Tình yêu chẳng phải thứ gì tốt đẹp, trên đời này chữ “tình” dễ khiến người ta tổn thương nhất, khi ngươi rơi vào lưới tình thì chẳng còn quan tâm đến cái gì nữa, có lẽ còn sẽ chủ động nói thân phận của mình cho đối phương biết ấy chứ.”

Khánh Trần hiểu rồi, nói cho cùng Lý Thần Đàn cấm Nhất yêu qua mạng thật ra là vì sợ Nhất bị con người lừa gạt, bị thương tổn.

Quản thúc kiểu này cũng như người lớn trong nhà bao bọc con cái quá mức.

Nhất nói:

“Ngươi cứ ngủ say mãi, tù phạm trong ngục lại chẳng vui gì cả, ta chỉ muốn kết bạn với tiểu tỷ tỷ thôi mà, ta làm gì sai chứ...Ở đây ta chẳng có ai để trò chuyện cả.”

Hiển nhiên Lý Thần Đàn rơi vào trầm tư, thật ra hắn cũng biết Nhất rất cô đơn.

Cảm giác cô đơn ấy khiến người làm thúc thúc như hắn đau lòng, nhưng hắn đâu có cách nào? Hắn cũng muốn Nhất được trải nghiệm niềm vui sướng của con người, tình yêu tuy nguy hiểm nhưng vấn đề là nó cũng rất đẹp.

Lý Thần Đàn nhìn Nhất khôn lớn trưởng thành, đương nhiên hắn không muốn Nhất có “cuộc đời” không hoàn chỉnh.

Nhất nói tiếp:

“Hơn nữa ngươi xem, Khánh Trần đâu thèm để ý thân phận của ta, vẫn có thể tin tưởng ta hoàn toàn, khi ở bên cạnh hắn ta cảm thấy rất an toàn, có lẽ những người khác cũng sẽ không để ý đâu...”

Người nói vô tình, người nghe hữu ý.

Lý Thần Đàn nghe thế, bỗng nhiên quay sang nhìn Khánh Trần với vẻ kỳ quái.

Khánh Trần dựng tóc gáy, như con mồi bị dã thú nhìn theo dõi, hắn cảm thấy mất tự nhiên, hỏi:

“Ngài nhìn ta như thế làm gì?”

Lý Thần Đàn nở nụ cười:

“Không có gì, ta muốn nhờ ngươi một việc. Nhất có thể ra ngoài chơi, thậm chí thỉnh thoảng có thể giúp ngươi một tay, nhưng ngươi phải chăm sóc nàng cẩn thận, đừng để nàng chịu bất kỳ tổn thương nào, ngươi làm được không?”

Khánh Trần sửng sốt:

“Được, ta nhất định sẽ làm được.”

Lý Thần Đàn gật đầu:

“Vậy chúng ta quy ước với nhau. Thứ nhất, ngươi không được lừa Nhất, vĩnh viễn không được phép. Thứ hai, ngươi không được nhờ nàng chiến đấu trực diện giúp mình, một khi cracker của tập đoàn quyết tâm truy tra đến cùng thì khả năng cao nàng sẽ bại lộ. Thứ hai, không được nổi đóa với nàng.”

Khánh Trần nghe xong, nhủ thầm quy ước gì mà lạ thế, sao cứ có cảm giác kỳ quái thế nào ấy.

“Yên tâm, ta làm được.”

Khánh Trần nói.

“Tốt lắm.”

Lý Thần Đàn cười nói:

“Để báo đáp, nếu hai tháng sau nàng vẫn vui vẻ thì ta sẽ nói cho ngươi một bí mật.”

Mắt Khánh Trần sáng lên, rốt cuộc Lý Thần Đàn sống rất lâu rồi, mỗi một bí mật mà đối phương nắm giữ đều có thể cung cấp cho hắn lượng thông tin khổng lồ.

Lý Thần Đàn muốn dụ hắn, bèn nói tiếp:

“Hiện tại ngươi có vấn đề cấp bách nào cần giải quyết ngay không?”

Khánh Trần suy nghĩ:

“Ta muốn hỏi một vấn đề, trước kia ngài tách ra khỏi ý chí của thế giới bằng cách nào?”

“Ngươi hỏi cái này làm gì?”

Lý Thần Đàn thấy hứng thú.

“Ca ca của ta Khánh Chuẩn nay đã dung hợp làm một với ý chí của thế giới, ta muốn bóc tách hắn ra tiếp tục tồn tại như ngài. Ta muốn biết xem có thể tham khảo phương pháp của ngài được không.”

Khánh Trần nói.

Lý Thần Đàn lắc đầu:

“Đây cũng không phải là chuyện cơ mật, ngươi biết tại sao hồi đó ta chết không?”

“Ta biết, trong lịch sử của Lý thị ghi lại năm xưa đội quân hơn một tỷ trí tuệ nhân tạo xuất phát từ Tây Nam, tất cả đều là nhân loại bị người máy nano cưỡng ép cấy tế bào thần kinh, bị bọn chúng khống chế.”

Khánh Trần nói:

“Cuối cùng, một mình ngài ngăn cản đội quân này.”

Hiện nay, nhân loại sử dụng công nghệ cấy tế bào thần kinh điều khiển máy bay không người lái, mà khi xưa trí tuệ nhân tạo Zero lợi dụng công nghệ này để khống chế con người y như thế.

Lý Thần Đàn gật đầu:

“Lịch sử của Lý thị không có gì sai lệch, tình huống chân thực đúng là như vậy. Khi đó để ngăn cản Zero tiếp tục khống chế nhân loại, ta chủ động biến mình thành thể ý thức, xâm nhập bộ não của một tỷ người, tranh đoạt quyền khống chế những người này với Zero và cầm cự được. Sau đó cơ thể của ta tan vỡ, hóa thành tro bụi, còn ý thức của ta đã sắp không chống đỡ thêm được nữa, chuẩn bị tiêu tan.”

Hắn nói tiếp:

“Ngay giây phút trước khi ta biến mất, Zero không khống chế nhân loại nữa mà dùng hàng chục tỷ người máy nano tải ý thức của ta, cuối cùng bảo tồn trong những người máy nano đó, tương đương với việc Zero đã cứu ta ở giây khắc cuối cùng. Khánh Chuẩn không thể bắt chước theo cách này được, cho nên ta không giúp được ngươi, ý thức của hắn đã dung hợp với ý chí của thế giới, tạm thời ta không biết tách hắn ra bằng cách nào.”

Khánh Trần khá thất vọng.