Trong cơn bão tuyết, Khánh Trần hoàn toàn không thể phân biệt được rốt cuộc đâu là cơ thể chính và đâu là phân thân.
Khánh Trần giao thủ với hắn ta trong thời gian ngắn, bất cứ một Lee Huyn Ji nào cũng có thực lực tương đương hắn, một mình hắn đối mặt với vòng vây của năm cấp A, bên cạnh còn có một Arthur đang lao tới với một thanh đao trong tay, lăm le tìm kiếm cơ hội.
Nhìn đâu cũng thấy nó là một ngõ cụt!
Nhưng ngay lúc này, một cơn cuồng phong thổi vào ngọn núi, Khánh Trần đột nhiên giang rộng hai tay ra và tung người nhảy lên, thật không ngờ cơn cuồng phong đó đã nâng người hắn lên, xuyên qua dãy núi, xuyên qua đỉnh đầu của Lee Huyn Ji và Arthur!
Arthur đưa con đao lên không trung, muốn cản đường đi của Khánh Trần, nhưng Khánh Trần dù có đột ngột bị đâm một đao vào đùi, cũng phải cưỡi gió bay đi!
Khoảnh khắc tiếp theo!
Vốn dĩ là Lee Huyn Ji giết một đường từ trên núi xuống, nhưng vào lúc này, thế công kích và phòng ngự lại đổi chủ, cú nhảy vừa rồi đã đưa Khánh Trần trở lại phía trên!
Khánh Trần lớn tiếng bật cười!
Hô hấp.
Ngay khi Lee Huyn Ji và Arthur còn đang sững sờ, họ đã thấy Khánh Trần ở nơi đầu gió, hấp thụ thế giới!
Gió tuyết đầy trời tràn vào miệng hắn, như thể có một khe hở trên bầu trời, rượu mật hoa được kết tinh từ gió và tuyết trên trời cao đang đổ ngược vào miệng hắn!
Ánh trắng sáng tỏ!
Hoan hô nhảy múa!
Khánh Trần dùng một luồng vân khí thổi hết tất cả chân khí của Kỵ Sĩ trong cơ thể mình.
Thổi bay 30.000 dặm!
Kể từ hôm nay, ta phải cho các ngươi hiểu một điều, truy sát Kỵ Sĩ đều sẽ phải trả giá.
Có nhiều người muốn giết ta đến vậy sao? Vậy thì cứ mang mạng các ngươi đến thử xem.
Không chết không thôi!
Luồng vân khí đó hòa với gió và tuyết, vô số những bông tuyết hóa thành lưỡi dao, cứa từng nhát từng nhát vào năm phần phân thân của Lee Huyn Ji.
Những chiếc áo khoác đắt tiền, áo khoác dạ và quần chống gió đều ngay lập tức tan biến như tuyết gặp ánh nắng, tất cả đều vụt tắt.
Con dao tuyết rạch trên da của Lee Huyn Ji, tạo ra hàng trăm vết thương, máu rỉ ra khỏi da, và ngay sau đó lập tức kết thành băng.
Lee Huyn Ji chưa chết, nhưng hắn đã biết mình không còn sức chiến đấu với kẻ thù được nữa.
Hôm nay, tên Kỵ Sĩ trước mặt này dường như đã tính toán mọi thứ và chỉ muốn đánh một trận sống mái với họ ở đây.
Thật không ngờ, vị cao thủ Kashima này lại giống như vị bán thần Lee Buyng Hee của Kashima vậy, thấy tình hình không ổn liền lập tức lựa chọn phương án bỏ chạy.
Khi hắn đang điên cuồng chạy ngược xuôi thì phân thân ngày càng nhiều.
Lee Huyn Ji biết rằng nếu hắn chịu thêm một luồng vân khí do Khánh Trần giáng xuống nữa, hắn chắc chắn sẽ chết.
Nhưng hắn đã nghiên cứu rất kĩ Khánh Trần và Lý Thúc Đồng, hắn biết rằng chỉ có một cơ hội duy nhất cho luồng vân khí này.
Tên Kỵ Sĩ đang trên núi này đã không còn bất cứ phương tiện tấn công nhóm nào nữa, chỉ cần hắn phân thân đủ nhiều, đối phương sẽ không thể giết chết hắn.
Arthur gầm lên:
"Chạy cái gì, hắn đã sức cùng lực kiệt rồi, giết hắn!"
Nói xong, Arthur không rút lui mà quay ngược tấn công trở lại, bắt đầu truy giết lại Khánh Trần từ dưới chân núi.
Thấy hắn không chạy, Lee Huyn Ji nhất thời cảm thấy do dự.
Đúng vậy, vân khí của Kỵ Sĩ chỉ có một lần cơ hội, hắn đã mạnh mẽ đón nhận một đòn nhưng vẫn chưa chết, tại sao không trực tiếp nhân cơ hội này giết chết Khánh Trần?
Nếu không giết hắn ngay bây giờ, liệu sau này mình có còn cơ hội để giết hắn nữa không?
Nghĩ đến đây, Lee Huyn Ji cũng thật sự quay lại giết hắn.
Nhưng vào lúc này, Khánh Trần đang cầm chắc trong túi vật cấm kỵ ACE-240 bộ sạc đa năng.
Trong nháy mắt, hắn đã sử dụng hết cơ hội nạp điện chỉ có thể phát huy tác dụng mỗi tháng một lần này, vân khí của Kỵ Sĩ lại sôi trào trong cơ thể hắn như hóa thứ tầm thường thành thứ thần kỳ!
Như thể thủy triều trên sông Tiền Đường vừa rút đi, nhưng một giây sau nó lại dâng trào thêm một lần nữa!
Lee Huyn Ji kinh hãi nhìn...không ngờ Khánh Trần lại có thể lần nữa hút lấy thế giới, giống như mặt trăng trên bầu trời cũng bị hút thành trăng lưỡi liềm vỡ vụn.
Khánh Trần mỉm cười và cố hết sức thổi hết vân khí ra!
Kể từ ngày vân khí Kỵ Sĩ này được sinh ra, nó được sử dụng để lấy ít địch nhiều, cộng thêm những vật cấm kỵ mà Ương Ương đưa hắn, truyền thừa bán thần không ra hồn của Kashima Lý thị nhà ngươi hẳn sẽ bị đứt đoạn từ thế hệ này nhỉ!
Một trận bão tuyết hùng vĩ từ trên trời giáng xuống, mạnh mẽ chém vào Lee Huyn Ji bên dưới đang muốn truy ngược trở lại, từ đầu đến cuối bị chém thành một thân đẫm máu, năm phân thân đó cùng ngửa ra đằng sau, rơi xuống vách núi.
Lee Huyn Ji đau đớn gào thét, hắn không cam lòng.
Arthur tấn công từ phía trước bên trái, để tùy ý những bông tuyết cắt trên người mà không thèm né tránh, vung đao lao đến!